Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1179: Đau lòng quá! (2)

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:52:16
Lượt xem: 217

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy rằng giống cây trà Mao Tiêm bản địa do đặc tính sinh trưởng có thể thu hái liên tục từ tiết Cốc Vũ đến Bạch Lộ, nhưng số lượng túi trà giới hạn mỗi ngày trên gian hàng online, cộng thêm việc ông chủ Thường bao trọn một phần, dù bán bên nào cũng đều không đủ hàng.

Giờ mười mấy mẫu trà này nghỉ dưỡng một thời gian, sang năm cũng có thể đưa vào c.ung ứng.

Còn hơn 100 mẫu đồi hoang khác, cũng đã nhờ Tiểu Tôn khai khẩn lại, đợi đến mùa xuân sẽ trực tiếp mua trà giống về trồng.

Mà vì trà giống mới có thân cây thấp, nên hơn 100 mẫu đất kia thậm chí còn có thể trồng xen thêm đậu nành, dưa hấu,… cả hai việc không bị ảnh hưởng gì.

Đó cũng là lý do khiến giờ đây Tống Đàm có đủ tự tin mà hứa hẹn như vậy.

Nhưng, cô rõ ràng đã quên mất…

Khi nhà mình mới bắt đầu bán trà, fan trong livestream cộng lại cũng chưa tới 10 vạn người.

Còn bây giờ…

Trương Yến Bình nhìn vào livestream, vì được đề xuất sau khi ký hợp đồng nên lượng fan đã sớm vượt mốc một triệu, đang tiến sát 1 triệu 100 nghìn người.

Xét theo tình hình này, dù sản lượng trà năm sau có tăng, thì tỷ lệ mọi người mua được trà e rằng… vẫn chưa chắc.

Nhưng fan lại tỏ ra cực kỳ mãn nguyện.

[Nói gì thì nói, trà 1 vạn tệ một cân mà bán cho tụi mình, tức là streamer lỗ 29 vạn rồi đó… hài lòng lắm rồi!]

[Hài lòng lắm rồi!]

[Thật sự… nghĩ đến giá 30 vạn một cân, rồi nhìn ba túi trà quý đang cất kỹ… cảm giác hạnh phúc trào dâng.]

[Tôi thì khác, định về nhà bạn trai ra mắt nên dốc túi mua trà này, ai ngờ chia tay, đau lòng quá, mấy túi trà giờ nằm dưới đáy tủ đông luôn…]

[??? Bạn kia đưa tôi địa chỉ đi, tôi book vé bay tới liền.]

[Chị em ơi, nói chuyện riêng chút nha… trà đó bán lại không?]

[Nhìn là biết bạn không hiểu trà rồi, trà Mao Tiêm quá năm thì thành trà cũ, để trong tủ đông cũng không giữ được… bán cho tôi đi.]

[Ơm… có ai nhận đánh giùm thằng người yêu cũ của bạn kia không, tôi đánh xong thì bạn bán trà lại cho tôi nhé!]

Bình luận lại một lần nữa chạy xa khỏi chủ đề mười vạn tám nghìn dặm.

Mà cứ thế lướt đi, thời gian trôi vèo vèo.

Chẳng bao lâu sau, đã nghe giọng của Tống Tam Thành vang lên:

“Đàm Đàm, thùng ong đem về rồi, cất ở đâu đây?”

“Đừng cất nữa ạ!”

“Giờ dùng liền.”

Tống Tam Thành tay xách một cái thùng ong đi ra sau núi, thấy cô và Trương Yến Bình vừa livestream vừa cho ong ăn, tò mò hỏi:

“Giờ dùng cái gì? Con không biết là lúc cha đi lấy thùng ong, người ta dặn đi dặn lại, mùa đông chia đàn không ổn đâu.”

Chưa dứt lời đã bị Tống Đàm cắt ngang:

“Ong nhiều quá rồi, giờ phải chia đàn.”

Xem ra cha cô tuy đã tiến bộ, nhưng cũng chỉ tiến bộ được một chút, từ hỏi kỹ vấn đề ngay lúc mới xuất hiện, chuyển sang hỏi kỹ khi vấn đề kế tiếp xảy ra.

Tống Đàm chỉ vào thùng ong: “Cha, cha nhờ mẹ chuẩn bị thêm ít bông giữ ấm nữa, bên này bện thêm mấy bó rơm đi. Mình phải tranh thủ đặt hết mấy thùng ong này cho ổn.”

“Nhưng mà…”

Tống Tam Thành vẫn còn do dự, thì đã thấy Tống Đàm không chút do dự mở một cầu sáp ra cho ông xem, bên trên ken dày toàn là ong mật đang bò.

Cái thùng ong mà mùa thu nhìn vẫn còn trống trải, giờ đã thành căn hộ chật chội.

Ông lập tức nghẹn lời.

Một lúc sau mới tiếc rẻ nói: “Ngày nào cũng lật chăn cho tụi nó phơi nắng, sao lúc đó lại không mở thùng ra xem thử chứ? Trong này lúc nào mà nhiều ong đến thế… hối hận quá…”

Vừa nói vừa vội vàng đặt thùng ong xuống: “Con gọi mẹ đi, cha đi chở một xe gạch lên, dưới thùng ong này phải kê cao mới được.”

Nói xong là hấp tấp vội vã xuống núi.

[Tốt quá tốt quá, chia đàn xong sang năm có nhiều ong hơn, chẳng phải sẽ có nhiều mật hơn sao?]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1179-dau-long-qua-2.html.]

[Chuẩn, chỉ cần sản lượng đủ lớn, không sợ tụi mình không mua được.]

[Đang tăng ca để dành tiền sắm đồ ngon năm sau đây.]

[Hay lắm hay lắm, đúng là ép người phải cố gắng! Đồ đắt như vậy, cô nghĩ tôi sẽ mua à? Tôi sẽ mua rất nhiều luôn!]

[Đồ nhà streamer ăn vào là đắt thật đó…]

[Cũng không hẳn. Tuyết nhĩ nhà cô ấy mua về, tự nấu một bát chè mất có 20 tệ, đi uống cà phê bên ngoài có khi mất 27 tệ ấy chứ.]

[Lúc này không thể không nhắc tới cô bạn tôi lương tháng 3000, nhưng ngày nào tan làm cũng vào quán cà phê tiêu năm sáu chục.]

[Nghĩ lại thì, đồ tốt mà đưa vào miệng mình hết, có rẻ cho ai đâu, xài thì xài thôi.]

Lúc này, bình luận trong livestream vẫn đang thảo luận rôm rả, nhưng Tống Đàm thì đã không còn thời gian để để ý đến nữa.

Trời đã về chiều, mặt trời sắp lặn, nhiệt độ giảm nhanh, không còn thích hợp để chia đàn ong nữa.

Trước lúc đó, cô và Trương Yến Bình phải nhanh chóng khiêng nốt số thùng ong còn lại trên xe, vẫn còn 13 cái.

Ngoài ra, còn phải tìm chỗ đất bằng phẳng dọc theo triền núi sau lưng để đặt thùng ong. Chờ đến mùa xuân, những thùng ong này sẽ được dàn ra khắp sườn núi, bãi rau.

Nghĩ đến đây, sang năm có khi còn phải thuê người chuyên phụ trách chăm ong, lại thêm một khoản chi phí nhân công.

Trong đầu vẫn đang tính toán, nhưng tay hai người làm việc rất nhanh. Miễn không phải việc nặng, những việc phụ như vậy Trương Yến Bình vẫn làm được.

Lúc này, livestream đang chiếu cảnh một loạt thùng ong, từng đàn ong từ trong thùng bay ra vo ve, rồi lại đậu lên khung gỗ cẩn thận ăn phấn hoa, thì rốt c.uộc có người lên tiếng thắc mắc:

[Không nhớ nhầm thì lúc nãy streamer bốc sáp ong bằng tay trần đúng không?]

[Có lẽ mùa đông ong không hoạt động mạnh, không đốt người?]

[Không thể nào, nhà tôi cũng nuôi ong, ngoài cha tôi ra không ai dám không đeo đồ bảo hộ cả.]

[Nhưng đông ong như vậy mà! Thật sự là tay trần đó! Tay cô ấy còn trắng mịn thế cơ mà.]

[Đúng rồi đó, gen nhà streamer này sao mà xịn thế, da trắng lại không bị rám nắng, nhìn mà ghen tỵ ghê luôn.]

[Nếu không phải tôi từng xem Kiều Kiều vào bếp, thấy chị streamer khuân vác, thì chỉ nhìn đôi tay đó, ai mà không nghĩ họ đang diễn cơ chứ…]

[Thật sự, hai gương mặt xinh đẹp thế kia, sao lại xuất hiện ở một kênh trồng trọt được cơ chứ…]

Bình luận lại bắt đầu lệch đề tài, người của nền tảng livestream nãy giờ vẫn theo dõi cũng vô thức bị c.uốn theo.

Giờ nhìn thấy bình luận mới sực tỉnh, liền quay sang hỏi cấp trên:

“Thật ra hai chị em họ chung một kênh livestream, gom lưu lượng vào một chỗ vậy thì lãng phí quá!”

“Kênh thú cưng, kênh làm nông, kênh ẩm thực, nếu để hai người họ tách riêng ra phát trực tiếp thường xuyên thì mới dễ tăng lưu lượng chứ!”

Người trực tiếp phụ trách ký hợp đồng, Đinh Ninh, quay đầu nhìn đồng nghiệp:

“Cậu xem livestream của họ suốt à?”

Thao Dang

“Ừ, có xem.”

“Vậy cậu có nhớ, từ lúc bắt đầu tới giờ, chị của Kiều Kiều xuất hiện trong livestream bao nhiêu lần không? Ý tôi là những lần có tương tác với fan ấy.”

Đồng nghiệp đếm bằng ngón tay, phát hiện… một bàn tay là đủ, mà Kiều Kiều đã livestream gần một năm rồi!

Anh ta không khỏi lặng thinh.

Lại nhìn vào livestream, thấy Tống Đàm sau khi cùng Tống Tam Thành khiêng thùng ong lên núi xong, lại theo ông cùng khuân gạch lên núi, vẻ mặt vẫn thong thả, thoải mái…

Thì ra là vậy.

Dù có kiếm được bao nhiêu tiền từ livestream, cũng không bằng nhà người ta bán hai cân trà…

Người ta đâu cần làm streamer, đâu cần bỏ công tốn sức như thế?

Huống hồ… nông sản nhà người ta có bao giờ ế đâu.

Nghĩ tới đây, anh ta lại không kìm được mà lén vui sướng trong lòng.

Nếu thật sự một ngày nào đó, nông sản không bán được thì sao?

Có khi… sẽ bán thẳng cho fan bọn họ chăng?

Thế thì đám người bọn họ, chắc sẽ còn vui vẻ hơn nữa đấy!

Loading...