Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1179: Đau lòng quá! (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:45:59
Lượt xem: 242

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Yến Bình liếc nhìn Tống Đàm: “Anh cứ cảm thấy em đang chê nó đó.”

Tống Đàm không ngẩng đầu, tiếp tục bôi hỗn hợp phấn hoa lên khung gỗ: “Cảm giác của anh sai rồi.”

“Thật hả?” Trương Yến Bình nghi ngờ.

“Thật mà. Đàn ông đang yêu ấy, hay có ảo giác lắm.” Cô đầy tự tin mà tuyên bố.

Trương Yến Bình: …

“Anh vẫn thấy em chê nó.”

“Anh đừng nghĩ bậy, Đại Hùng trước đây dũng cảm bảo vệ đàn ong của tụi mình như thế cơ mà! Em còn tiếc vì lúc đó không mua máy quay loại tốt để quay cận cảnh nữa… fan tụi mình còn chưa được xem.”

Tống Đàm ngẩng đầu, giọng đầy tiếc nuối.

Trương Yến Bình há miệng, lại không biết phải nói gì, nghĩ nghĩ rồi tiếp lời theo chủ đề đó: “Vậy mua máy ảnh chứ?”

Anh ta hào hứng lấy điện thoại ra: “Nhìn nè! Anh nghiên cứu lâu rồi đấy, cái này chụp hình cực đỉnh luôn!”

“Em nói thử xem, sang năm hoa cỏ trên núi nhà mình em có muốn chụp không? Tiểu Lục đẹp trai như vậy, không tranh thủ lúc còn trẻ mà chụp vài tấm à?”

Tống Đàm: …

Được rồi được rồi, thì ra đàn ông đang yêu cũng biết tiến hóa! Trương Yến Bình trước đây tính toán mưu mẹo đều không qua nổi cô, mà giờ chỉ một câu đã khiến cô bị khuất phục hoàn toàn.

“Mua!”

Tống Đàm ngoài gật đầu ra thì không còn lựa chọn nào khác: “Bao nhiêu tiền thì báo cho em.”

Hai người nói chuyện cũng không nhỏ tiếng, mấy fan trong livestream đang thì thào về Đại Hùng cũng nghe rõ rành mạch, lập tức dấy lên làn sóng yêu cầu:

[Cái gì? Có ảnh chất lượng cao rồi hả?! Xin một tấm ảnh m.ô.n.g HD của Đại Hùng!]

[Tôi thì không giống mấy người đâu nha, tôi xin mười tấm! Còn muốn ảnh Đại Hùng nằm trên hoa nữa.]

[Mấy người chỉ quan tâm tới Đại Hùng thôi à, chẳng ai để ý cái máy ảnh sao? Tôi muốn thấy máy ảnh chụp Đại Hùng, Đại Vương, Đại Bạch, Đại Điền, Đại Bảo, Đại Cam, Đại Hồng!]

[Gào thét điên c.uồng! Xin ảnh HD! Từng tấm tôi đều sẽ đặt làm hình nền máy tính!]

[Ơ? Chỉ có mình tôi muốn hỏi Đại Hùng đã dũng cảm bảo vệ đàn ong như thế nào thôi sao?]

Trương Yến Bình thấy bình luận này liền đọc to lên, sau đó “phụt” một tiếng bật cười:

“Dũng cảm bảo vệ thế nào á? Nó mập quá, không bay được, nên trực tiếp lấy cái thân hình đè thẳng lên người ta luôn.”

Nghĩ một chút lại bổ sung thêm: “Theo một nghĩa nào đó, cũng là kiểu hy sinh anh dũng đó chứ.”

Bình luận: …

[Phụt, hahahahaha c.h.ế.t cười với ông.]

[Được được! Không hổ là Đại Hùng! Lên link đi!]

[??? Gì cơ? Đại Hùng cũng muốn lên link bán hàng? Cái gen nuôi bán hàng của ông mạnh quá nha.]

[Tôi thấy nhiều blogger nuôi ong đất lắm, ong đất nhà streamer nhìn vừa mập vừa to lại còn khỏe mạnh, có tính bán không?]

[Cùng câu hỏi.]

Trương Yến Bình quay sang nhìn Tống Đàm.

Nhưng Tống Đàm không trả lời ngay, mà dùng nhánh cây múc một ít phấn hoa lên, đưa sát vào màn hình:

Thao Dang

“Nuôi thì được thôi, nhưng mấy người có chịu bỏ 1000 tệ để mua một cân mật ong cho nó ăn không?”

[Nói thế là sao hả streamer? Cô coi thường ai vậy? Chỉ cần cô chịu bán, tôi sẵn sàng nuôi ong đất bằng mật ong 1000 tệ một cân luôn!]

[Đúng vậy! Trước tiên cô lên link bán mật ong đi đã! Tụi tôi mua xong mới biết mình có đủ tiêu chuẩn nuôi Đại Hùng hay không!]

[Muốn làm việc tốt thì phải chuẩn bị công cụ trước. Ba quân chưa động, lương thảo phải đi đầu, mật ong lên link chưa?]

[Ơm… nếu không bán mật ong thì cũng không sao, nhưng mua ong đất có tặng mật ong không?]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1179-dau-long-qua-1.html.]

[Được lắm được lắm, mấy người tính toán quá giỏi! Sao nào, chỉ có mấy người mới muốn mua mật ong hả?]

[Các ông phía trên mê muội quá rồi, tôi thì khác. Streamer bán gì cũng được, bán cái gì đi, vào đông rồi mà mấy tháng nay chẳng có gì để mua cả.]

[Tán thành mạnh mẽ, cực kỳ đồng ý luôn.]

Nếu fan đang nói chuyện gì khác thì Tống Đàm còn tiếp lời được, nhưng giờ nhắc tới chuyện bán hàng…

“Không bán đâu.”

Cô nói một cách rất chân thành: “Sắp hết năm rồi, mọi người đã tích đủ tiền chưa?”

“Tôi sợ mọi người không có tiền tiêu Tết, nên mới không bán, như thế có phải chu đáo, tinh tế lắm không, chẳng lẽ không nên tặng tôi một tràng pháo tay sao?”

[Nói vậy mà tôi muốn khóc luôn, tặng cái gì nữa.]

[Đ.â.m thẳng tim tôi sao? Đ.â.m tôi sao? Không kiếm được tiền thì trách đời, mắc gì trách tôi chứ?]

[Dân đi làm vẫn phải đi làm khi đang sốt cao đây này, bị đ.â.m đau thật rồi…]

[Được rồi được rồi! Bảo sao dạo này toàn là thầy giáo Kiều Kiều livestream, còn chị streamer thì ít nói… chị ơi, thôi lần sau đừng nói nữa.]

[Đúng thế! Vừa chê tụi tôi vô dụng, lại vừa chê tụi tôi không kiếm được tiền… có bản lĩnh thì lên link đi! Tôi có tiền hay không, lên link thì rõ liền!]

[Đúng rồi đó, khỏi phải lo giùm, có tiền hay không cô cứ bán hàng là biết ngay.]

“Để năm sau đi.” Tống Đàm bắt đầu vẽ bánh: “Nhà tôi lại nhận thêm vài trăm mẫu đất, đến lúc đó ngải cứu sẽ lên kệ, hạt dưa cũng lên kệ, táo, đào, lựu nữa, nếu sản lượng đủ thì sẽ đưa hết lên kệ.”

Nghĩ nghĩ, cô lại bổ sung: “Sang năm sẽ trồng nhiều dưa hấu hơn, cố gắng để các bạn cũng được nếm thử.”

Cô thở dài: “Nhiều loại rau tươi không phải tôi không muốn bán, mà là gửi từ chỗ tôi về thành phố mất thời gian lắm, mấy khu trồng trọt quy mô lớn kia họ có tuyến chuyển phát nhanh riêng, còn bên tôi tạm thời chỉ có mỗi nhà tôi, thời gian giao hàng bị kéo dài.”

“Bình thường ngoài chợ cũng mua được đồ tươi rồi, mua hàng bên tôi giá cao lại bị héo trong lúc vận chuyển, không đáng.”

Cô nói rất thật lòng, nhưng đám fan vẫn không vừa lòng:

[Cô nói xà lách rau chân vịt không gửi được thì tôi hiểu, nhưng dưa leo cà tím cà chua thì chắc gửi được chứ?]

[Đồng ý, nhưng cà chua thì chắc không được, cà chua nhà streamer, hè năm ngoái thấy Kiều Kiều ăn là mềm xèo rồi.]

[Giống cà chua cũ chín là phải mềm như vậy đó, chứ đâu như mấy loại ngoài siêu thị, để tủ lạnh nửa tháng vẫn cứng như đá.]

[Không nói gì nữa, sang năm nhớ bán nhiều măng chua, cải chua, tương ớt, tương dưa hấu, đậu tương nha?]

[Hạt dẻ có trồng thêm không đó?]

[Streamer nên trồng nhiều đậu nành hơn.]

[Trà đi, trà với tuyết nhĩ ấy!]

[Đúng vậy! Trà ấy!]

Tống Đàm suy nghĩ một chút: “Trà chắc sẽ có nhiều thêm một chút, nhưng chắc số lượng vẫn hạn chế… mọi người thông cảm nha, trà bên tôi bán ra ngoài không dưới 30 vạn một cân đâu.”

“Những túi trà nhỏ giới hạn mỗi ngày trong link thật sự là quà tri ân cho khách thân thiết thôi.”

[30 vạn một cân?!]

[Khóc ròng luôn… hóa ra tôi vô tình nâng tầm khẩu vị của cha tôi với cha vợ lên cao vậy à… hu hu hu giờ phải làm sao đây?]

[Không hiểu vì sao, streamer nói trà 30 vạn một cân mà tôi tin thật.]

[Tôi cũng tin. Vì tôi từng uống trà 30 vạn một cân mà còn không ngon bằng trà này đâu…]

[Xời! Xuất hiện đại gia rồi!]

[Ồ thì ra là đại ca bảng xếp hạng, vậy thì không có gì lạ.]

[Giờ bắt đầu lo rồi, trà tết để tặng người thân phải làm sao đây, streamer, năm sau bán nhiều thêm được không!]

Tống Đàm suy nghĩ một chút: “Tôi vừa nhận thêm một ngọn đồi hoang, phía trên vốn có mười mấy mẫu trà, mùa đông này sẽ cải tạo lại, điều chỉnh hướng nuôi dưỡng, sang năm sản lượng trà sẽ tăng lên.”

Phải biết, trước nay nhà cô chỉ có năm mẫu trà mà thôi.

Loading...