Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1150: Trái tim cổ tích.

Cập nhật lúc: 2025-06-13 09:22:04
Lượt xem: 185

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai ông chú luộm thuộm thì được Kiều Kiều dắt đi cầm cần câu chuẩn bị đào giun đất, còn bên này, Lục Tĩnh, người hành động nhanh gọn lẹ, đã bắt đầu tích cực tìm kiếm homestay.

Không tích cực không được!

Tết nhất đến nơi rồi, ở mãi nhà người ta cũng không tiện. Cho dù có ở, thì cũng không thể không biết ngại, dù sao mình bây giờ cũng là... thân phận “mẹ chồng tương lai” rồi.

Ai…

Đúng là có giới hạn rồi!

Đâu có cùng đẳng cấp với “mẹ ân nhân cứu mạng” của người ta chứ.

Nghĩ tới đây, bà lại càng thấy phải nhanh chóng phát triển sự nghiệp bám rễ ở làng quê thôi!

Chỉ là, mấy năm nay bà nghỉ việc để chăm con, thực ra những danh lam thắng cảnh nổi tiếng cũng chưa đi được bao nhiêu, càng chưa từng ở những homestay “xịn sò thời thượng”. Lúc này vừa lên mạng tìm thử, đủ loại ảnh quảng cáo ập tới như sóng trào, làm bà hoa hết cả mắt, không biết nên chọn cái nào mới phải.

Đúng lúc thấy Lục Xuyên và Tống Đàm trở về, bà vội vẫy tay gọi:

“Lại đây lại đây, Đàm Đàm, mau giúp dì coi mấy cái homestay này nè, tụi mình nên chọn kiểu nào nhỉ?”

Tống Đàm cúi đầu nhìn, nổi bật nhất là kiểu “đồng quê mộc mạc”. Có bãi lau, có mành tre, phong cách hoang dã mộc mạc…

Không phải là không tốt, nhưng cô liếc nhìn Lục Xuyên, đoán anh chắc sẽ không thích.

Không vì lý do gì khác, chỉ đơn giản là “thô quá”. Nếu không phối cùng nhà cổ đúng chuẩn, thì rất khó làm ra được phong cách cao cấp.

Quả nhiên, Lục Xuyên lắc đầu: “Anh không thích kiểu này. Có nét riêng, nhưng chưa đủ nổi bật, trông hơi thường.”

Ngược lại, Tống Đàm xem thêm mấy tấm ảnh quảng bá, rồi gọi:

“Lại đây nào, anh Yến Bình, Tần Quân, hai người cũng lại xem thử đi, em thấy kiểu này vừa hoang dã đủ độ, lại không tốn nhiều vốn đầu tư ban đầu, chắc hợp với định vị của hai người đấy.”

Cặp đôi kia vốn định làm homestay giá hợp lý mà vẫn có nét riêng, đầu tư thấp, lại muốn thuê sân rộng chút...

Nếu thế, từ xây nhà, làm vườn, sửa sang cho đến vận hành truyền thông sau này, kiểu thiết kế này quả thực phù hợp nhất.

Quả đúng như vậy, Tần Quân gật gù liên tục:

“Cái này đúng là giống với định hướng của nông trại nhà tôi. Phong cách thiết kế cũng đồng nhất, sau này bảo trì hay dọn dẹp đều dễ làm, rất hợp với mấy người thẩm mỹ bình thường như bọn tôi.”

Tuy bị con trai chê ngay cái đầu tiên, nhưng thấy Yến Bình và Tần Quân thích, Lục Tĩnh vẫn rất hài lòng.

Bà vội đưa điện thoại ra:

“Lại đây lại đây, dì gửi hết mấy hình này cho tụi con, tụi con ráng mà làm cho tốt.”

Tiếp theo là phong cách tươi sáng nhẹ nhàng, tường trắng, cây xanh, đá c.uội, xen kẽ là những căn nhà nhỏ xinh xắn, nhìn vừa sạch sẽ vừa thanh thoát, rất hợp với vùng quê thanh bình.

Lục Tĩnh nhìn sang Tống Đàm, rồi lại quay sang con trai:

“Cái này được không?”

Tống Đàm suy nghĩ một chút:

“Cũng được đó ạ, nhưng hình như vẫn thiếu thiếu cái gì đó…”

Còn thiếu gì thì cô cũng không biết, vì gu thẩm mỹ của cô cũng bình thường thôi.

Lục Xuyên thì đẩy điện thoại lại:

“Mẹ đừng xem mấy mẫu hoàn chỉnh kiểu này. Muốn làm ra được hiệu quả giống ảnh thì hoặc là phải cực kỳ tỉ mỉ chăm chút, hoặc chi phí xây dựng rất cao, hoặc là… sản phẩm c.uối cùng làm ra không tương xứng với mức định giá.”

Anh không quan tâm có kiếm lời hay không, nhưng nếu đã là nơi mình cũng sẽ ở, thì đâu thể cứ lấy mẫu homestay đại trà rồi rập khuôn mà làm theo?

Thế thì làm homestay có nghĩa lý gì nữa? Thà thuê nhà rồi sửa lại ở cho xong.

Lục Tĩnh liếc nhìn con trai một cái:`

“Sao con kén chọn quá vậy? Đây đều là mấy mẫu được like nhiều trên mạng đó, mẹ nhìn mà còn muốn đến ở luôn… Nếu con thấy mấy cái này chưa đủ đẳng cấp, vậy nhìn cái này đi, kiểu vườn nhà truyền thống Trung Hoa…”

“Cái này không được!” Lần này Tống Đàm là người vội vàng ngăn lại.

“Dì ơi, kiểu sân vườn Trung Hoa muốn làm ra được phong thái thật sự thì chi phí cao lắm ạ!”

“Huống hồ ở trong làng thì chỉ thuê nhà của người khác, lỡ giữa chừng có người phá rối thì thiệt hại nặng lắm!”

Cái gì cũng không được?

Lục Tĩnh bắt đầu thấy hơi… hụt hẫng.

Tống Đàm nhìn Lục Xuyên:

“Vậy anh có ý tưởng gì không? Vừa có điểm nhấn, chi phí không quá cao, lại dễ bảo trì về sau… anh muốn sửa theo kiểu gì?”

Lục Xuyên suy nghĩ một chút, đột nhiên hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1150-trai-tim-co-tich.html.]

“Em thấy… kiểu như Đại Đoá thế nào?”

Tống Đàm ngẩn ra.

Đại Đoá là kiểu gì ấy nhỉ?

Siêu ngọt ngào và rực rỡ với tông kem macaron dịu mắt, ai nhìn vào cũng thấy thư thái, ngọt ngào. Trên đỉnh lại còn đội một đám mây trắng phồng to tinh xảo, làm từ chất liệu đắt tiền.

Mỗi khi xe chạy qua đoạn đường gập ghềnh, đám mây trắng lắc lư theo chuyển động, khiến trái tim người ta cũng mềm nhũn theo, như thể tuổi thơ ngọt ngào vừa nổ tung trước mắt…

“Ý anh là…”

Tống Đàm kinh ngạc nhìn anh:

“Làm thành lâu đài macaron, trên nóc có đám mây trắng?”

“Ừ.” Lục Xuyên cũng nhìn cô đầy hào hứng, cảm thấy Tống Đàm vừa nói trúng tim mình.

“Chỉ cần chỉnh sửa ngoại hình một chút, sơn lại là được, chi phí so với mấy cái khác còn rẻ hơn.”

Nội thất bên trong tất nhiên cũng phải thật xịn rồi, nhưng cái đó thì kiểu nào cũng phải đầu tư, giờ chưa cần nhắc tới.

Anh thậm chí còn đùa:

“Không chỉ vậy đâu. Nếu Kiều Kiều đồng ý, anh còn có thể tổ chức hẳn một đội xe ba bánh macaron để đồng bộ với homestay.”

Cứ tưởng tượng mà xem, trong làng có những chiếc “kẹo bông màu sắc” tròn tròn lăn lộn chạy vòng vòng khắp nơi...

Tống Đàm cũng không kìm được trái tim thiếu nữ nữa rồi!

Cô không nhịn được cảm thán:

“Kiều Kiều chắc chắn không phản đối đâu. Mà em ấy còn có khi muốn dọn vào ở luôn trong lâu đài đó, rồi chẳng chịu về nữa.”

Ở trong đó sướng biết bao!

Lục Tĩnh đứng bên cạnh cũng phấn khích tiếp lời:

“Phải để dành riêng một phòng cho Kiều Kiều chứ! Xe nhiều thế, dễ thương thế, ngoài cậu nhóc ra thì ai quản nổi? Cậu nhóc chắc chắn phải làm đội trưởng đội xe rồi!”

Xì!

Tống Đàm liếc Lục Tĩnh một cái, phát hiện hai mẹ con này đúng là biết nắm bắt lòng người thật sự!

Chức danh “đội trưởng” này mà tung ra, Kiều Kiều e là thật sự dứt áo không nổi luôn ấy chứ!

Dù sao thì, làm gì có đứa trẻ nào cưỡng lại nổi cám dỗ như thế!

Cũng may Lục Xuyên vẫn còn lý trí, lúc này vội bổ sung:

“Người phụ trách thực sự thì chắc chắn vẫn phải thuê riêng. Kiều Kiều bây giờ cũng là một streamer có tiếng rồi, chỉ cần mời cậu ấy tham gia lái xe cũng đủ để ký hợp đồng chia lợi nhuận riêng…”

Còn Trương Yến Bình và Tần Quân thì trợn tròn mắt, cùng nhau mường tượng khung cảnh Lục Xuyên miêu tả.

Bầu trời xanh, mây trắng bồng bềnh, cây xanh mướt mát, lâu đài cầu vồng, trái tim cổ tích…

Thao Dang

“Các anh viết truyện mà làm gì cũng giỏi vậy sao?”

“Không hẳn đâu,” Lục Xuyên thản nhiên đáp:

“Chẳng qua bọn tôi không bị áp lực về vốn, nghĩ gì là có thể bắt tay làm ngay, sai cũng không sao, cứ làm lại.”

Tần Quân liền hỏi:

“Vậy homestay bên anh định quy mô nhỏ thôi à? Làm 7 phòng? Đỏ cam vàng lục lam chàm tím?”

“Chắc không đâu.”

Lục Xuyên nghĩ một chút:

“Nếu được, tôi muốn làm 10 phòng. Tôi thích trắng, mẹ tôi thì tuỳ sở thích bà. Kiều Kiều mà muốn ở phòng cầu vồng cũng được luôn.”

Trời ơi!

Mới nói một lúc mà mọi thiết kế, ý tưởng của từng phòng đã đâu vào đấy rồi. Ai mà ngờ được chuyện homestay này chỉ là ý tưởng bộc phát lúc giữa trưa chứ?

Trương Yến Bình tức thì thấy… ghen tị rồi.

Ông trời thật bất công! Mấy người có tiền này sao đầu óc lại còn nhiều ý tưởng hay đến thế?

Mà nhà cửa sửa thành như vậy, đến đám đàn ông thô ráp tụi tôi ra ngoài ở cũng chẳng thể không siêu lòng!

~~~~~~~~

Lời tác giả:

Lâu đài – Trái tim cổ tích. Hình dạng cụ thể thì… mời mọi người tự tưởng tượng nhé!

Loading...