Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 123

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:32:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Chúc mừng chơi đột phá Kim Đan kỳ, đạt đến Kim Đan sơ kỳ. Cô gái, coi trọng cô đó. Hiện tại đang phát “Khóa học đột phá Nguyên Anh kỳ” cho chơi.]

 

Giang Mãn Y:…

 

"Quả nhiên, nạp tiền là trò chơi của giàu."

 

“Hu hu hu hu.” Giang Mãn Y bật .

 

Bốn bên cạnh ngơ ngác: “Sư phụ, !”

 

Giang Mãn Y vịn tường^ “Không gì, chỉ tổn thương nguyên khí thôi.”

 

Giang Tuyết, Hạ Tang Hòa, Từ Xích: Chúng đều đoán sai !

 

Đại sư đang đấu pháp từ xa!

 

“Con quỷ đó mạnh lắm ? Đại sư cần tọa thiền một lát ?” Từ Xích vội vàng hỏi.

 

Giang Mãn Y chỉ nghi ngờ một giây lắc đầu: “Rất mạnh, vô cùng mạnh.”

 

“Hơn nữa nó khẩu vị cực lớn, một khi thành hình thì e rằng cũng thu phục nó.”

 

“Vậy ?” Giang Tuyết lo lắng.

 

Giang Mãn Y ho khan một tiếng: “Không , chỉ cần giữ vững tâm tính, kiềm chế tâm ma là .”

 

Hạ Tang Hòa: Tâm ma!

 

Đại sư hổ là đại sư, ngay cả tâm ma cũng nảy sinh !

 

, nếu cứ phát triển như thì tâm ma của đại sư sẽ trở thành boss lớn mất.

Anan

 

“Vậy đại sư nhất định kiên trì nhé, tuyệt đối đừng sa đọa!”

 

Giang Mãn Y gật đầu, cô nhất định sẽ sa đọa!

 

Trừ khi cô quá nhiều tiền tiêu !

 

“Được , Âm giới một chuyến đây, tạm biệt.” Giang Mãn Y xong thì thoắt cái biến mất.

 

Hiện tại cô mới là Kim Đan kỳ, vẫn thể dẫn Khương Thật cùng Âm giới nhưng nghĩ nếu cố gắng thêm chút nữa…

 

Chắc là thôi.

 

“Mạnh Bà đại nhân.” Một quỷ sai ngang qua thấy Giang Mãn Y giữa đường thì chào cô.

 

Giang Mãn Y khẽ gật đầu, đó nhanh chân chạy thẳng đến văn phòng của Triệu Sinh.

 

đến .”

 

Triệu Sinh đang đối mặt với máy tính xem gì đó, thấy cô đến thì : “Bận xong ?”

 

Giang Mãn Y ừ một tiếng, đó kéo Liễu Phượng Xuân : “Đây là con quỷ thu hôm nay. Ta dùng sổ sinh t.ử bản rút gọn xem qua quá khứ của cô .”

 

“Phát hiện quá khứ của cô thiếu mất một đoạn.”

 

thẳng vấn đề, Triệu Sinh xong cũng lấy bút giấy phiên bản rút gọn: “Cô tên gì?”

 

“Liễu Phượng Xuân.”

 

Triệu Sinh tên Liễu Phượng Xuân lên giấy, đó bắt đầu xem xét quá khứ của cô .

 

Không lâu , Triệu Sinh nhíu mày : “Trường hợp của cô hoặc là đoạn quá khứ đó khác xóa bỏ hoặc là ngủ say một thời gian.”

 

“Đại năng thể xóa bỏ quá khứ thì hiếm hoi lắm.” Triệu Sinh lắc đầu: “Vậy nên cô hẳn là ngủ say.”

 

“Còn về nguyên nhân ngủ say, cái còn điều tra thêm.”

 

Giang Mãn Y nhíu mày đầy nghiêm túc: “Cô thế nào để đến Âm giới, thời gian đó quỷ sai nào đón cô ?”

 

Triệu Sinh giơ tay : “Chờ một lát.”

 

Hắn trượt chuột, click chuột máy tính, lâu mới buông chuột : “Tìm thấy .”

 

Giang Mãn Y ghé sát xem: “Ghi chép bắt quỷ của Bạch Vô Thường?”

 

Bên là một bảng ghi chép chi tiết Bạch Vô Thường tên XXX bắt XXX năm nào tháng nào.

 

“Theo lý mà hôm đó lẽ là vị vô thường tên Triệu Tứ đưa cô đến Âm giới nhưng ở đây hiển thị Triệu Tứ đang ở trạng thái mất tích.”

 

Giang Mãn Y: “Á? Mất tích?”

 

Triệu Sinh gật đầu: “Đến nay, vẫn tìm thấy tung tích của .”

 

mất pháp khí là chuyện nghiêm trọng ? Hắn mất tích mà mấy gấp rút tìm ?” Giang Mãn Y hiểu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-123.html.]

Triệu Sinh thở dài: “Vẫn luôn tìm, chỉ là thời gian trôi qua quá lâu . Hắn mất tích, pháp khí cũng xuất hiện nên manh mối để tìm tiếp.”

 

“Mất pháp khí quả thật nghiêm trọng nhưng đây cũng là chuyện bất khả kháng thôi, hàng rổ gậy tang bên chỗ Hắc Vô Thường đây cũng mất .”

 

Giang Mãn Y: !

 

“Thật khoa trương , trừng phạt ?”

 

Triệu Sinh một tiếng: “Đương nhiên là , Hắc Vô Thường tiền nhiệm cách chức và bằng lão Hắc hiện tại.”

 

“Và lão Hắc thật sự lợi hại, dẫn dắt đám vô thường tay cố chấp tìm ít gậy tang mất gần hết, trôi dạt bên ngoài chắc còn bảy tám cây thôi.”

 

Giang Mãn Y mở miệng: “Vậy còn thì ?”

 

Triệu Sinh ai oán thở dài một : “Lúc đó còn nhậm chức, chuyện cũng thể trách . Bây giờ cũng đang tìm đó chứ nhưng manh mối mà.”

 

“Còn Triệu Tứ biến mất dấu vết, nhiều năm như cũng thấy tin tức gì về , ngay cả dây câu hồn cũng lộ diện.”

 

“Tóm thời gian đó hỗn loạn lắm, để lọt vài con quỷ cũng là chuyện bình thường.”

 

“Cô đó, Âm giới quá lớn, luôn cá lọt lưới thôi, cứ từ từ bắt , đến đây còn cảm ơn cô đó, con quỷ thể đăng ký .” Triệu Sinh vui vẻ đặt tay lên chuột: “Ừm… 2023… Liễu Phượng Xuân, bắt giữ: Mạnh Bà.”

 

“Được , con quỷ cô còn dùng nữa ? Nếu thì giao cho quỷ sai quyền đây, lát nữa chúng nhậu vài chén.”

 

Triệu Sinh dậy vươn vai.

 

Giang Mãn Y Liễu Phượng Xuân một cái, thấy Liễu Phượng Xuân ý kiến gì mới giao cô .

 

Hai từ văn phòng bước , một đường đến một tửu lầu ở Âm giới.

 

cho cô món ăn ở tửu lầu ngon tuyệt vời, hơn nữa bên trong còn một loại rượu quỷ, uống thể tăng quỷ lực, chỉ là giá mắc một chút.” Triệu Sinh ngừng nghỉ.

 

cô yên tâm, bây giờ tiền , mời cô.” Triệu Sinh sung sướng : “ phát lương .”

 

Giang Mãn Y lúc mới nhớ : “Hình như còn nợ mười vạn minh tệ thì !”

 

Triệu Sinh ha ha: “Dễ dễ , ăn xong chuyển cho cô.”

 

Hai bộ đến tửu lầu, mới đến thì Giang Mãn Y thấy hai bóng quen thuộc.

 

Ngưu Đầu Mã Diện cũng thấy cô, hai quỷ sai vội vàng tới: “Mạnh Bà đại nhân, Bạch đại nhân.”

“Thật là trùng hợp, còn đang tự hỏi hôm nay quỷ ở Hoàng Tuyền kêu la vui vẻ đến thế, hóa là Mạnh Bà đại nhân thời gian ghé qua.” Ngưu Đầu hì hì .

 

Giang Mãn Y miêu tả mà nhịn bật : “Hai cũng đến đây ăn cơm ?”

 

Mã Diện gật đầu: “ , Mạnh Bà đại nhân và Bạch đại nhân cũng thế ?”

 

“Nhắc đến đây, Mạnh Bà đại nhân còn cùng hai em chúng uống rượu, giờ gặp .”

 

“Không bằng cùng ?”

 

Giang Mãn Y liếc Triệu Sinh, dù cũng là mời khách, Triệu Sinh mặt nở nụ : “Cùng , cùng , hai vị cũng nghỉ ngơi , cùng tụ tập.”

 

, bây giờ đến lượt Nhật Du Thần và Dạ Du Thần ca chúng .” Ngưu Đầu híp mắt.

 

Có thể thấy ba , một phát lương tinh thần sảng khoái vì gặp chuyện vui, hai cuối cùng cũng nghỉ phép, cũng vui vẻ tả.

 

Giang Mãn Y và cùng họ bước tửu lầu.

 

Lúc , ở huyện Tam Thượng.

 

“Ông chủ, đến .” Trợ lý khẽ gọi Lục Vọng Phú đang ngủ gà ngủ gật xe.

 

Lục Vọng Phú nơi xa lạ còn mơ màng, đợi đến khi phản ứng thì lập tức xoa xoa mặt: “Đến ?”

 

Trợ lý gật đầu: “Đến huyện Tam Thượng .”

 

Họ lái xe suốt từ tối qua đến đây, giữa đường trợ lý và tài xế lái xe, cuối cùng cũng đến thị trấn nhỏ buổi chiều.

 

Lục Vọng Phú cũng nghỉ ngơi đường, ông dậy hạ cửa kính xe xuống, thị trấn lớn .

 

Ông lấy điện thoại địa chỉ chi tiết mà ông hỏi đại sư giữa chừng: “Đến trường tiểu học Tinh Quang, đại lộ Hàng Đô.”

 

Tài xế gật đầu, mở định vị tiếp tục lái xe.

 

Lục Vọng Phú thì còn chút buồn ngủ nào nữa, ông cảnh vật ngoài cửa sổ tự nhủ đây chính là nơi mà trai ông vẫn luôn sống ?

 

Không trai ông bây giờ , đến lúc gặp trai thì ông nên mở lời thế nào đây.

 

Tốc độ xe chậm nhưng Lục Vọng Phú cảm thấy khoảnh khắc mà dài đằng đẵng.

 

“Phía xin rẽ , khi rẽ tám trăm mét rẽ trái…”

 

“Đi thẳng, hai trăm mét thẳng rẽ …”

 

“Phía sắp đến đích, trường tiểu học Tinh Quang, đại lộ Hàng Đô.”

Loading...