Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:32:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đừng chạm gương!” Thanh niên thấy cô chạm gương thì vội vàng kêu lên.

 

Anh gọi xong thì dường như nhận giọng lớn nẻn nhỏ giọng : “Rửa xong thì ngoài .”

 

việc .” Câu của khô khốc.

 

Giang Mãn Y gật đầu, đó nhanh chóng dùng truyền âm gọi Bạch Vô Thường đang nhàn rỗi ở Địa phủ đến.

 

“Ôi, đang bận gì thế ?” Triệu Sinh đến thấy kẹt trong cái nhà vệ sinh nhỏ xíu .

 

Hắn đầu chiếc gương, hứng thú : “Bạch Tiên Nhi ?”

 

Triệu Sinh đội chiếc mũ Vô Thường siêu cao con nhím trong gương, thấy nó run lẩy bẩy thì càng hứng thú đưa tay kéo con nhím .

 

“Cô con Bạch Tiên Nhi ?”

 

Hắn đặt con nhím tay Giang Mãn Y, cô dùng hai tay đón lấy con nhím to bằng chiếc cốc nước khi lấy từ trong gương.

 

thứ , đến đây để điều tra xem căn nhà ma .”

 

xong, thanh niên lao đến: “Cô mau đặt nó xuống!”

 

Khương Thật thấy thanh niên vẻ nóng nảy thì vươn tay kẹp chặt hai tay lưng, đó con nhím trong tay Giang Mãn Y: “Sư phụ, đây là cái gì ?”

 

Giang Tuyết và Hạ Tang Hòa một bên cũng chút kinh ngạc. Họ tận mắt thấy một con nhím từ trong gương chui , hơn nữa con nhím còn lơ lửng trong trung một lát mới rơi tay Giang Mãn Y.

 

Lúc , tác dụng của nước mắt bò bôi mí mắt họ biến mất vì họ thấy Triệu Sinh.

 

“Bạch Tiên Nhi.” Giang Mãn Y đáp.

 

Khương Thật chút nghi hoặc: “Bạch Tiên Nhi là gia tiên tính tình khá ôn hòa, chủ yếu chữa bệnh trừ tai họa ?”

 

“Sao còn hại chứ?”

 

Giang Mãn Y kinh ngạc: “Cậu còn hiểu mấy cái ?”

 

Khương Thật nhe răng : “Cái chẳng là để phòng ngừa từ ?”

 

Dạo khi nghỉ ngơi đều nghiên cứu mấy thứ linh dị thần quái bao gồm cả những bông hoa sư phụ trồng trong vườn, đều tra xem đó là loài gì.

 

Chỉ tiếc là tra .

 

Triệu Sinh một bên khẽ : “Nếu chuyện gì nữa thì xin phép đây.”

 

Hắn dùng ngón tay khều khều gai của con nhím: “Nó thì hại , nhưng mà…”

 

mà gì?” Giang Mãn Y hỏi.

 

Bốn một bên thấy cô chuyện với khí thì dám lên tiếng.

 

“Đây là một con Bạch Tiên Nhi mù, pháp lực thấp kém, xem đây suýt nữa thì c.h.ế.t đói, bây giờ vẫn còn yếu.”

 

Triệu Sinh khẽ lắc đầu: " là đáng thương.”

 

Hanw từ trong tay áo lấy một nén hương: “Không còn gì khác, ăn tạm một nén hương .”

 

Giang Mãn Y nhận lấy nén hương: “Chỉ cần đốt là ?”

 

Triệu Sinh ừ một tiếng: “Sao cô còn mùi quỷ .”

 

“Lại còn là mùi từ mấy trăm năm nữa chứ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-118.html.]

Giang Mãn Y: …

 

“Vừa mới bắt . Chuyện con quỷ chút vấn đề, cứ về , đợi xong việc sẽ xuống tìm .”

 

Triệu Sinh : “Vậy , trùng hợp hôm nay mời cô uống rượu.”

 

Giang Mãn Y gật đầu đồng ý, đợi đến khi Triệu Sinh , cô mới sang thanh niên : “Anh tên là gì?”

 

Thanh niên chút sợ hãi, chút luống cuống cô: “Từ Xích.”

 

“Cô, cô chuyện với ai ?”

 

Giang Mãn Y vuốt ve con nhím đang run lẩy bẩy: “Bạch Vô Thường.”

 

Hạ Tang Hòa và Giang Tuyết một bên trợn tròn mắt, trong lòng đầy rẫy sự kinh ngạc.

 

Ai mà chẳng từng qua cái danh Bạch Vô Thường, ngờ đại sư quan hệ rộng đến .

 

Chỉ tiếc là họ thấy quỷ nữa. Nếu thì ba ngàn tệ mà xem một con quỷ mặc hí phục, còn thêm Bạch Vô Thường nữa thì quá tuyệt vời .

 

thể khoe khoang cả đời .

 

“Anh gặp con Bạch Tiên Nhi như thế nào, nó ?” Giang Mãn Y hỏi.

 

Từ Xích con nhím đó, chút bất lực : “ mới chuyển đến phát hiện .”

 

nó thật sự hại , cô đừng g.i.ế.c nó, ơn đấy.”

 

Anan

Hạ Tang Hòa thấy cầu xin cho con nhím, nhịn : “Nó hại trông như hút cạn kiệt thế , quầng thâm mắt mặt xem.”

 

“Anh nó mê hoặc chứ. Anh đừng sợ, đây là đại sư thật đấy, nãy cũng thấy đó, đại sư nhất định sẽ giúp .”

 

“Không .” Từ Xích vội vàng : “Nó thật sự hại , bộ dạng bây giờ đều là do tự nguyện.”

 

“Chuyện là thế …”

 

Khi Từ Xích đến thành phố hai tháng , chỉ còn vỏn vẹn sáu nghìn tệ.

 

Công việc của cũng rõ ràng, là một họa sĩ truyện tranh nguyên tác mà thời họa sĩ truyện tranh khó sống huống chi là họa sĩ truyện tranh nguyên tác, gần như là đường cùng.

 

Anh là một mê game, bình thường cũng chỉ vẽ vẽ nhưng ở quá xa xôi đến nỗi gọi đồ ăn ngoài.

 

Thế là khắp nơi tìm kiếm, cuối cùng tìm một căn nhà ở trung tâm thành phố với giá thuê tám trăm tệ một tháng, cái giá còn rẻ hơn cả những nơi hẻo lánh.

 

Từ Xích quyết đoán thuê ngay và đêm thứ hai khi chuyển đến, lúc đang vẽ thì thấy tiếng tí tách.

 

Nghe tiếng dường như là từ nhà vệ sinh, Từ Xích tưởng vòi nước khóa chặt nên qua xem.

 

Sau khi nhà vệ sinh, ngờ chỉ thấy một thứ tròn xoe "vụt" một cái chạy tọt trong gương.

 

Từ Xích há hốc mồm kinh ngạc.

 

Lúc cũng nhớ chuyện chủ nhà từng căn phòng chút vấn đề.

 

Từ Xích sợ hãi kêu lớn một tiếng, đó thấy cái thứ đen thui chui gương hiện rõ hình dạng.

 

Vật đó hóa là một con nhím, con nhím lưng về phía , thút thít nhỏ: “Huhu huhu huhu.”

 

Từ Xích thấy là một con nhím thì ngược còn sợ hãi nữa, hơn nữa là một con nhím đang .

 

Anh dùng hai tay chống khung cửa, ngăn cho dọa choáng váng, đó nhỏ giọng hỏi: “Chào ngài Nhím? Cô Nhím? Xin chào, xin hỏi ngài là gì ?”

 

 

Loading...