Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi - Chương 113

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:32:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Mãn Y chút bất lực: “Nếu cô , sẽ đưa cô xuống mười tám tầng địa ngục đấy.”

 

Cô còn thử cây bút Phán Quan bản rút gọn mà Diêm La Vương đưa cho cô nhưng tiếc là con quỷ chẳng hợp tác chút nào.

 

“Liễu... Phượng Xuân.”

 

Một giọng nhỏ nhẹ truyền từ miệng con quỷ mặc hí phục.

 

Giang Mãn Y thấy cô chịu mở miệng chuyện thì tiếp tục hỏi tên cô gồm những chữ gì.

 

Cho đến khi hỏi rõ ràng tường tận xong thì cô mới lấy bút Phán Quan bản rút gọn và sổ sinh t.ử bản rút gọn, ba chữ Liễu Phượng Xuân lên giấy.

 

Rất nhanh, Giang Mãn Y thấy một cảnh tượng.

 

Trong đêm tuyết bay lả tả, một đàn ông tùy tiện vứt một đứa bé sơ sinh quấn trong tã cửa một gia đình.

 

Đứa bé quấy, nhắm mắt sống c.h.ế.t.

 

Cho đến khi một nhóm xuất hiện, họ thấy một đứa trẻ ở đây thì lấy lạ, mỗi đều bế đứa bé lên .

 

Sau khi xác nhận đứa bé còn sống, họ mới đưa cho đầu: “Ông bầu, con bé còn sống.”

 

Lúc đó ông bầu vốn quản đứa bé nhưng khi ông bế đứa bé lên, đứa bé mở mắt , chỉ với ông mà còn dùng bàn tay trắng nõn bé xíu nắm chặt lấy quần áo của ông.

 

Điều khiến ông sinh lòng trắc ẩn.

 

Họ thật là một gánh hát, đêm đó diễn xong trở về thì nhặt đứa bé sơ sinh .

 

Sau khi ông bầu đứa bé là con gái thì nghĩ chi bằng dạy cô hát kịch, học từ nhỏ lẽ cũng thể kiếm miếng cơm manh áo.

 

Ông cứ thế định đoạt cả cuộc đời tương lai của đứa bé đặt tên cho cô theo họ của ông là Liễu, tên là Phượng Xuân.

 

Sau , Liễu Phượng Xuân dần trưởng thành, quả thực bộc lộ thiên phú xuất chúng đối với nghệ thuật hí kịch.

 

cứ thế hát mãi, hát mãi.

 

Khi ông bầu gánh hát còn sống, cô hát mà khi ông bầu c.h.ế.t , cô vẫn hát.

 

Ngoài ca hát, cô còn một việc nữa, đó là dạy một tiểu thư hát kịch.

 

Vị tiểu thư tên Đường Xuân Đào, đầu tiên tên Liễu Phượng Xuân : “Xem , thật trùng hợp, trong tên 'Xuân', trong tên tỷ cũng 'Xuân'.”

 

Liễu Phượng Xuân chỉ dám , cô chỉ là một hát kịch, thể kết giao với tiểu thư khuê các.

 

tự định vị bản rõ ràng, việc cô quen Đường Xuân Đào cũng chỉ vì phủ nhà họ Đường từng mời gánh hát của họ đến biểu diễn mà thôi.

 

Cũng kể từ đó, Liễu Phượng Xuân Đường Xuân Đào quấn lấy. Đường Xuân Đào riêng tư với cô rằng cũng học hát Côn khúc, nhờ cô dạy.

 

xong thì đưa cho Liễu Phượng Xuân một rương vàng.

 

Liễu Phượng Xuân vốn dạy nhưng khi ông bầu gánh hát qua đời, trong gánh kẻ tản, chẳng còn là gánh hát nổi danh khắp Giang Nam như thuở nào.

 

Giờ những gánh hát khác đến giành mối, cuộc sống của họ càng thêm khó khăn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-cua-toi-bien-thanh-tro-choi/chuong-113.html.]

Liễu Phượng Xuân rương vàng gật đầu đồng ý. Thế là cô bắt đầu cuộc sống của một dạy tiểu thư nhà giàu hát kịch.

 

Một năm .

 

“Giọng của , nếu như học từ nhỏ thì...” Liễu Phượng Xuân đến đây thì dừng .

 

tự giễu , thời gian dạy đến mức hồ đồ , quên mất Đường Xuân Đào trong gánh hát.

 

cần học từ nhỏ, đối với cô thì hát kịch cũng chỉ là một thú vui mà thôi.

 

Đường Xuân Đào xong câu đó tha thiết : “Nếu học từ nhỏ, thể giống tỷ !”

 

Liễu Phượng Xuân trả lời thế nào, chỉ đành : “Bây giờ cũng muộn.”

 

ngờ Đường Xuân Đào xem lời qua loa của là thật, mỗi ngày càng thêm chăm chỉ.

 

Liễu Phượng Xuân vốn nghĩ cuộc sống cứ thế tiếp diễn cho đến khi tiểu thư chán chơi, cô sẽ tiếp tục hát kịch.

 

Cho đến ngày đó, cô một phủ biểu diễn xong vài vở kịch và khi trở về uống một ngụm nước, phát hiện giọng thể phát âm thanh nữa.

 

Một hát kịch sống bằng nghề ca hát mà thể phát âm thanh nữa, cô lập tức trở thành phế nhân.

 

Trong gánh hát, tất bật truy lùng kẻ hạ độc cô vội vàng tìm thầy t.h.u.ố.c chữa trị cho cô .

 

Cuối cùng chỉ nhận một kết quả: Dây thanh quản tổn thương, thể phục hồi nữa, nếu thể cũng là kỳ tích.

 

Còn kẻ cho là hung thủ, cũng ai tìm thấy.

 

Mọi chỉ thể thở dài than rằng bạc bẽo, thuở nhỏ đời bỏ rơi, khó khăn lắm mới ông bầu gánh hát yêu thương nhưng ông qua đời đúng ngày cô đầu lên sân khấu.

Anan

 

Giờ đây, giọng hát của cô cũng hủy hoại.

 

Giống như mùa đông chẳng thể vượt qua, thể thấy mùa xuân đ.â.m chồi nảy lộc.

 

cứ thế liệt giường, cho đến khi Đường Xuân Đào đến: “Mấy ngày nay tỷ đến tìm ?”

 

Đường Xuân Đào vẫn tin giọng hát của cô hủy mà chỉ nghĩ Liễu Phượng Xuân ốm.

 

Cho đến khi những khác trong gánh hát sự thật, Đường Xuân Đào mới lộ vẻ đau buồn và tức giận: “Đã điều tra là ai ?”

 

Người trong gánh hát lắc đầu.

 

Đường Xuân Đào tức đến nỗi cứ vuốt ngực: “Chuyện cứ giao cho , nhất định sẽ tóm cổ hung thủ cho tỷ!”

 

Liễu Phượng Xuân lời nào, chỉ thể mặc cô điều tra.

 

vốn nghĩ tiểu thư chỉ đùa thôi, nào ngờ mấy ngày thực sự dẫn theo một đám nô bộc đến, trong tay nô bộc kẹp giữ một .

 

Liễu Phượng Xuân hồi lâu, mới nhớ đó là một công trong gánh hát bên cạnh.

 

Người công kể hết chuyện, cũng bất đắc dĩ. Ông bầu gánh của họ dặn nhất định như , nếu sẽ đuổi .

 

Bị đuổi thì sẽ sống nổi, ở nhà còn già phụng dưỡng.

 

 

Loading...