Cược Rằng Chị Yêu Em - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-10-25 12:43:11
Lượt xem: 82

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Vân Kỳ chớp mắt, khóe môi cong nhẹ, giọng thong thả nhưng ẩn chút đùa cợt:

 

“Chị ơi, chị đưa nhiều, một vạn mốt. Một thì lỗ, nên em nghĩ… thể bao theo tháng.”

 

bật , vì rõ ràng thằng nhóc hẳn tám trăm mưu mô chẳng sót cái nào.

 

“Tại thích ?” hỏi với giọng nửa nghiêm nửa trêu.

 

“Yêu từ cái đầu tiên.” Cậu lập tức đáp ngay chút do dự.

 

khẽ hừ một tiếng: “Em trai, ‘yêu từ cái đầu tiên’ dịch chính là thấy sắc nổi lòng tham đấy.”

 

vì giận, mỉm , : “Chị ơi, dám cược một ván ? Chúng chơi tù tì, em thắng thì chị bạn gái em.”

 

chống cằm và mỉm , , trong giọng điệu của thật sự chút hứng thú: “Càng lúc càng thú vị. Vậy gì?”

 

“Búa.”

 

gật đầu, khẽ nhếch môi: “Tốt.”

 

Rồi “bao”, coi như một bài học xã hội nho nhỏ để rằng cuộc đời hiểm ác đến mức nào.

 

giơ tay, nở nụ đắc thắng, và trong giọng điệu còn mang theo chút kiêu kỳ: “Em trai thật thà quá nhỉ?”

 

Giang Vân Kỳ vẫn mỉm . Nụ hề chút thất vọng, mà ngược còn toát lên sự nhẫn nại lạ thường: “Em sẽ bao giờ lừa dối chị. Bởi vì thắng cuối cùng… luôn là chị.”

 

khẽ nghiêng đầu, ánh mắt bất giác trở nên sâu và lặng hơn: “Giang Vân Kỳ, hai yếu tố quan trọng nhất trong cờ b.ạ.c là gì ? Là mua bán , và kịp thời dừng lỗ.”

 

hất cằm, thẳng mắt : “ lớn hơn sáu tuổi. Có thể sẽ rời khỏi thành phố . Cũng thể, khi quen , sẽ phát hiện rằng Kỷ Minh Ý ngoài chút nhan sắc thì chẳng còn gì cả. Nói thật, chúng tương lai.”

 

dừng một thoáng mới tiếp với giọng đều và bình thản đến lạ: “ thừa nhận cảm giác với , thậm chí chỉ là một chút. theo chủ nghĩa vị kỷ tinh tế, kiên nhẫn, còn lăng nhăng và chẳng dỗ dành ai. Nếu thể chấp nhận tất cả điều đó, thì…”

 

: “Thì dám cược một ván ? Làm bạn trai của . Không hứa hẹn, dây dưa, và cả hai đều thể kịp thời dừng lỗ.”

 

Bởi vì giữa chúng , ngay từ lúc bắt đầu, là một ván cược lớn.

 

hỏi dám .

 

Cậu chỉ mỉm , đẩy hết tất cả “chip cược” của chút do dự: “Chị ơi, em cược hết tất cả, sẽ để chị thua .”

 

Sau đó nụ hôn của thiếu niên lập tức rơi xuống, rực cháy, thẳng thắn và liều lĩnh như tuổi trẻ của .

 

Còn , dễ dàng phản khách vi chủ.

 

thừa nhận, chút điên rồ thật.

 

mà, điên thì điên thôi.

 

Nếu điên rồ thì sẽ già mất.

 

Có lẽ thời kỳ nổi loạn của chỉ là đến muộn mà thôi.

 

19

 

Hôm nay, cuối cùng cũng là thiên thời – địa lợi – nhân hòa.

 

“Nghe dopamine do tình yêu tiết nhiều nhất chỉ kéo dài ba tháng.” chống cằm, và dùng giọng điệu nửa thật nửa đùa : “tức là cảm tình với một cũng chỉ tồn tại trong ba tháng thôi. Cậu đoán xem, chúng bao lâu thì chán?”

 

Giang Vân Kỳ nhướng mày : “Ba tháng hãy . Bây giờ thì cứ tận hưởng gói bao tháng một vạn mốt .”

 

Không — nanh vuốt của con sói nhỏ lộ mất.

 

Thế nhưng, chị gái vẫn là chị gái.

 

Và chính vì , luôn cách tung một chiêu chế ngự kẻ địch.

 

thong thả ngả : “Hẹn hò thì , công khai thì . Thề thốt thì , đăng vòng bạn bè thì . Yêu là thật, nhưng xem điện thoại thì . Đừng nghĩ nhiều, chị đây thật sự thích đó.”

 

buông mấy câu kinh điển của “hải vương”, chỉ để thấy tức đến mức nghiến răng.

 

Còn ao cá của thì… đang dần cạn kiệt thật .

 

Sau khi Giang Vân Chính đuổi khỏi nhà, Giang Vân Kỳ bắt đầu học cách kiếm tiền.

 

Ví dụ đến quán bar nào quẩy, liền đến quán bar đó… hát.

 

Cậu em học phát thanh, chất giọng bass trầm ấm.

 

Và cũng vì thế mà chỉ cần cất tiếng, lập tức ít cô gái ngẩn ngơ vì .

 

Nhìn ánh mắt những chị em quấn quýt quanh , thấy m.á.u ghen như sôi lên — tức giận.

 

Sau đó, quẩy nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-rang-chi-yeu-em/chuong-8.html.]

 

Còn … cũng hát nữa.

 

20

 

Ba tháng khi quen , đúng đêm giao thừa, Giang Vân Kỳ cưỡi chiếc Ducati sành điệu đưa bờ biển ngắm pháo hoa.

 

Những chùm pháo sáng rực nở tung bầu trời và phản chiếu xuống mặt biển lăn tăn sóng.

 

Ánh sáng như đang soi lên cả một khoảnh khắc thanh xuân rực lửa của hai kẻ điên rồ, dám yêu, dám cược.

 

Không lâu , Giang Vân Kỳ xuất hiện lầu nhà .

 

Cậu giữa trời tuyết trắng xóa, khoác chiếc áo len xám, nụ ấm áp, hai tay dang rộng về phía .

 

bật , chạy đến bên “cục sạc dự phòng” của , ấm áp, đáng tin, và chút ngốc nghếch.

 

ngẩng đầu lên, còn thì cúi xuống. Mọi thứ diễn tự nhiên như một thói quen định sẵn từ lâu.

 

“Chị ơi, chúng thế cũng coi là cùng bạc đầu .”

 

22

 

Chúng đội tuyết lớn cùng đến Cố Cung.

 

Tường đỏ, ngói xanh, tuyết trắng, mai hồng — tất cả hòa thành một bức tranh đến mức khiến chẳng dám chớp mắt.

 

đưa Giang Vân Kỳ đến chùa Đàm Chá thắp hương.

 

Cậu theo chủ nghĩa duy vật kiên định, thành tâm hơn bất cứ ai.

 

nhịn mà trêu chọc, còn chỉ và khẽ : “Em một bí mật với Phật Tổ.”

 

“Bí mật gì thế?” hỏi.

 

“Không cho chị .”

 

Cậu dường như cảm nhận điều gì đó nên bỗng khẽ hỏi: “Chị ơi… chị còn ?”

 

cố nén cảm xúc đang dâng lên và mỉm , : “Có chứ. Sắp giao thừa mà, còn xem pháo hoa nữa.”

 

Trước khi về, chúng ghé Hậu Hải hóng gió.

 

Giữa con phố bar đèn đỏ rượu xanh, hai chọn một quán nhỏ yên tĩnh, mỗi một ly cocktail, chạm ly đối ẩm.

 

Ca sĩ trong quán đang hát một bài nổi tiếng năm đó, là bài “Giấy Ngắn Tình Dài.”

 

“Tại yêu ,

 

Và quyết định về nhà cùng .

 

Từ bỏ tất cả của em, em hề hối tiếc,

 

Giấy ngắn tình dài, kể hết tuổi trẻ năm ,

 

Câu chuyện của em… đều là về .”

 

Nghe đến đây, bất giác đỏ hoe mắt.

 

Đôi mắt sâu thẳm của Giang Vân Kỳ vẫn dõi theo , đang nghĩ gì, mà cũng đang nghĩ gì.

 

Chỉ là, ai .

 

“Muốn hát ?” Giọng khàn khàn, và xen lẫn với chút ngập ngừng.

 

“Cậu hát ?”

 

“Ừm. Hát cho chị .”

 

“Được.”

 

Ánh đèn sân khấu chiếu lên .

 

Giang Vân Kỳ ôm cây đàn guitar, những ngón tay thon dài khẽ lướt dây đàn, dịu dàng : “Bài hát , dành tặng cho cô gái của , mong cô điều lành.”

 

Cậu hát bài Roses and Gold, một bài hát ít đến.

 

Giọng hát nhẹ nhàng, trầm ấm, mang theo một thứ từ tính lạ lùng; như làn gió sớm lướt qua sườn núi, như giọt sương rơi xuống suối trong, như những bông bồ công tung giữa trời vô tận.

 

Cậu hát bước xuống sân khấu, xuyên qua đám đông chen chúc, cúi đầu khẽ bên tai : “Chị ơi, em hình như… lún sâu chị . Em tương lai với chị.”

 

trả lời.

 

Loading...