Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 92

Cập nhật lúc: 2024-11-25 21:55:00
Lượt xem: 4

Bóng đêm dần bao phủ, sau khi Đàm Viên Sơ rời đi, Vân Tự thở phào nhẹ nhõm. Thu Viện không rời đi mà bưng nước vào để nàng rửa mặt.

Vân Tự ngồi trước gương đồng lau mặt. Thu Viện lấy khăn ấm chườm lên khóe mắt nàng. Trong sương phòng yên tĩnh, Thu Viện thấp giọng hỏi: “Cô nương không sợ phản tác dụng sao?”

Rốt cuộc chỉ cần điều tra rõ chân tướng, Hoàng Thượng tự nhiên sẽ làm chủ cho cô nương, căn bản không cần cô nương làm gì thêm. Hành động như vậy, nếu không cẩn thận, sẽ khiến Hoàng Thượng cảm thấy nàng vượt quá giới hạn.

Vân Tự như nhớ ra điều gì, nhíu mày lạnh lùng nói: “Ta biết.”

Nàng đương nhiên biết hành động như vậy có thể khiến Đàm Viên Sơ không vui, nhưng chỉ cần nhớ tới kẻ đứng sau xúi giục Lư tài nhân đưa nàng cho Thường Đức Nghĩa, trong lòng nàng lại trào dâng sự căm hận. Mạo hiểm một lần để đổi lấy lời hứa trừng phạt kẻ đó của Hoàng Thượng, Vân Tự cảm thấy rất đáng.

Thấy sắc mặt nàng lạnh lùng, Thu Viện không nói thêm gì nữa.

Nhưng Thu Viện vẫn có chút lo lắng: “Cô nương cẩn thận một chút, nô tỳ ở điện Dưỡng Tâm đã lâu, Hoàng Thượng không phải người dễ bị lừa gạt.”

Vân Tự nhíu mũi, sắc mặt có chút kỳ lạ.

Làm sao nàng có thể nói cho Thu Viện biết, rất có thể Đàm Viên Sơ đã sớm nhìn thấu tâm tư của nàng?

Vị hoàng đế kia luôn cho rằng nàng giả vờ đáng thương, chỉ là hắn cảm thấy không ảnh hưởng đến đại cục nên lười so đo mà thôi.

****

DTV

Cùng lúc đó, cung Triều Dương trái ngược hẳn với không khí yên tĩnh.

Trong điện Thiên Thu chỉ thắp một ngọn đèn, Liên Kiều hầu hạ Hà mỹ nhân rửa mặt xong, trải chăn đệm xuống đất. Nàng ta quay đầu nhìn chủ tử đang ngồi trên giường không có vẻ gì là buồn ngủ, động tác chậm lại, có chút khó hiểu ngập ngừng hỏi: “Chủ tử, ngài không phải không muốn làm việc cho Dương bảo lâm sao, tại sao còn bảo nô tỳ đi loan tin đồn đó?”

Liên Kiều uất ức bĩu môi, nàng ta biết Hà mỹ nhân bị Dương bảo lâm ức h.i.ế.p như thế nào. Chính vì vậy, chỉ cần nghĩ đến chủ tử còn phải làm việc cho Dương bảo lâm, trong lòng nàng ta liền không thoải mái.

Hà mỹ nhân không ngẩng đầu lên, ngữ khí nhẹ bẫng: “Để cho nàng ta yên tâm thôi.”

Dương bảo lâm lấy chuyện đại hoàng tử trúng độc ra uy h.i.ế.p nàng ta, dù sao nàng ta cũng phải làm gì đó để Dương bảo lâm biết nàng ta không phải không có hành động gì.

Liên Kiều buồn bực đáp: “Vâng ạ.”

Hà mỹ nhân liếc nhìn Liên Kiều, biết nàng ta không vui, nhưng không nói gì an ủi, chỉ nhìn ra ngoài, giọng nhàn nhạt: “Mùa hè nắng nóng, chỉ có ban đêm mới có chút gió mát, đúng là thời tiết hanh khô.”

Liên Kiều nghe vậy, bỗng cúi đầu không nói nữa.

Đêm khuya, bóng tối bao trùm, gió thổi qua rừng trúc xào xạc.

*****

Vân Tự trở mình, trong cơn mơ màng, nàng dường như nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, khẽ cau mày, cố gắng mở mắt.

“Cốc cốc cốc."

Cửa phòng đột nhiên bị gõ vang, Vân Tự bừng tỉnh, vội vàng ngồi dậy, khoác áo ngoài lên người, thanh âm còn ngái ngủ: “Có chuyện gì vậy?”

Bên ngoài vang lên giọng Thu Viện: “Cô nương dậy rồi ạ?”

Ngay sau đó, cửa phòng bị đẩy ra, vẻ mặt Thu Viện nghiêm trọng bước vào. Thấy vậy, cơn buồn ngủ của Vân Tự bay biến, nàng hoàn toàn tỉnh táo, không hỏi nhiều, chỉ lấy váy áo treo bên giường mặc vào. Thu Viện đưa giày cho nàng, kinh hãi nói: “Cô nương mau lên, điện Trường Nhạc đang cháy!”

Vân Tự kinh ngạc ngẩng đầu: “Cái gì?!”

Vân Tự suýt nữa thì cho rằng mình nghe nhầm, điện Trường Nhạc bị cháy?

Điện Trường Nhạc là nơi ở của Dương bảo lâm, trước khi bị giáng vị, nàng ta luôn được sủng ái, vị trí của điện Trường Nhạc trong cung cũng thuộc loại tốt nhất. Ban đêm cấm quân tuần tra, gần như nửa canh giờ lại đi qua một lần, trong tình huống như vậy, điện Trường Nhạc sao có thể bị cháy?

Vân Tự đột nhiên nhớ tới những lời đồn đại trong cung gần đây, chẳng lẽ giữa hai chuyện này có liên quan gì sao?

Tuy không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng Vân Tự không chần chừ, vội vàng xỏ giày chạy ra ngoài, cùng Thu Viện thẳng tiến đến điện Trường Nhạc. Dáng vẻ hai người cũng không có gì khác thường, bởi vì sự việc lớn như vậy xảy ra ở điện Trường Nhạc, rất nhiều người trong cung đều đang đổ dồn về đó.

Khi Vân Tự đến nơi, bốn phía điện Trường Nhạc đã vây đầy người. Nàng nhanh chóng nhìn lướt qua, gần như tất cả phi tần trong hậu cung đều đã có mặt.

Đứng trước đám đông là Đàm Viên Sơ và Hoàng Hậu.

Vân Tự theo bản năng nhìn về phía Đàm Viên Sơ. Khác với vẻ thờ ơ thường thấy mỗi khi trong cung xảy ra chuyện, lúc này đây, nhìn về phía điện Trường Nhạc đang chìm trong biển lửa, trên mặt hắn không có chút cảm xúc nào, nhưng lại khiến những người xung quanh cảm nhận được sự lạnh lẽo tỏa ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-92.html.]

Bốn phía chỉ có tiếng cung nhân hối hả xách thùng nước qua lại.

Ngọn lửa bốc lên ngùn ngụt, Vân Tự thấy có phi tần lộ vẻ kinh hãi, nhưng khi nhìn thấy Hoàng Thượng, lập tức đưa tay che miệng, không dám phát ra tiếng động nào.

Vân Tự và Thu Viện dừng lại phía sau đám đông lặng lẽ quan sát. Điện Thiên Thu cạnh điện Trường Nhạc cũng bị cháy lan, nhưng chỉ một chút rồi nhanh chóng bị cung nhân dập tắt.

Trước khi họ đến, Hà mỹ nhân đã được cung nhân dìu ra ngoài. Nàng ta chỉ mặc áo trong mỏng manh, bên ngoài khoác thêm một lớp áo choàng, vẻ mặt chật vật, trên má dính tro bụi, tóc tai rối bời ngồi bệt dưới đất, vẫn còn sợ hãi đến rơi nước mắt.

Cuối cùng Vân Tự cũng có thời gian để suy nghĩ.

Lời đồn về cái c.h.ế.t của Lư tài nhân lan truyền trong cung, Vân Tự và Thu Viện đều đoán chuyện này có liên quan đến Dương bảo lâm.

Rốt cuộc, một khi lời đồn được chứng thực, người hưởng lợi nhất chính là Dương bảo lâm.

Nhưng trước khi Vân Tự kịp điều tra xem ai là người tung tin đồn, thì điện Trường Nhạc đã gặp hỏa hoạn. Đến bây giờ, Dương bảo lâm vẫn chưa được cứu ra, sống c.h.ế.t chưa rõ.

Ai là người ra tay với Dương bảo lâm?

Vân Tự đầy nghi hoặc, nhưng có một người lại biết rõ chuyện này là do ai làm. Dung chiêu nghi thường ngày luôn tỏ ra thờ ơ, lúc này nắm c.h.ặ.t t.a.y Đồng Vân mới có thể giữ bình tĩnh. Nàng ta khẽ mím môi, suýt nữa thì không nhịn được cơn giận trong lòng.

Dung chiêu nghi nhìn Hà mỹ nhân với vẻ mặt sợ hãi, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.

Nàng ta vừa cho người đưa tin cho Dương bảo lâm, lời đồn trong hậu cung vừa mới lan ra, còn chưa kịp để Đồng Vân thêm dầu vào lửa, thì Dương bảo lâm đã xảy ra chuyện?

Nói chuyện này không liên quan đến Hà mỹ nhân, Dung chiêu nghi không tin.

Nhưng giống như cái c.h.ế.t của Lư tài nhân trước đây, cho dù trong lòng có nghi ngờ, nàng ta có thể làm gì?

Nàng ta không thể nói gì cả.

Dung chiêu nghi gần như không thể nhận ra mà hừ lạnh một tiếng. Nếu không phải hôm nay, có lẽ nàng ta vẫn không biết, Hà mỹ nhân luôn tỏ ra khiêm tốn ôn hòa lại có năng lực như vậy.

Nàng ta tốn bao tâm tư muốn loại bỏ Vân Tự, kết quả đến giờ đã mất hai phi tần, mà Vân Tự vẫn bình an vô sự.

Trong lòng Dung chiêu nghi mắng đám người kia là đồ vô dụng, nhưng trên thực tế, nàng ta chỉ có thể quay mặt đi chỗ khác.

Một lúc lâu sau, ngọn lửa cuối cùng cũng được dập tắt. Cung nhân và cấm quân xông vào, nhanh chóng khiêng ra từng t.h.i t.h.ể bị cháy đen, không thể nhìn thẳng.

Bốn phía vang lên những tiếng nôn ọe.

Phi tần đứng gần Vân Tự nhất cuối cùng cũng không nhịn được nữa, sắc mặt trắng bệch che miệng nôn khan.

Vân Tự cảm thấy trong lòng dâng lên từng đợt khó chịu, nàng che miệng, cố gắng kìm nén cảm giác buồn nôn, lặng lẽ quan sát sắc mặt của các phi tần xung quanh.

Cuối cùng, ánh mắt Vân Tự dừng lại trên người Hà mỹ nhân.

Lẽ ra nàng không nên nghi ngờ Hà mỹ nhân, bởi vì Hà mỹ nhân cũng là người bị liên lụy trong vụ hỏa hoạn, hơn nữa mọi người trong hậu cung đều biết nàng ta và Dương bảo lâm có quan hệ tốt, nàng ta không có động cơ g.i.ế.c Dương bảo lâm.

Nhưng nhìn Hà mỹ nhân sợ hãi rơi lệ, Vân Tự lại bất giác nhớ đến nàng và Lư tài nhân.

Nàng và Lư tài nhân tuy là chủ tớ nhưng lại bất hòa, chẳng lẽ còn trông chờ vào tình cảm tỷ muội chân thành giữa Dương bảo lâm và Hà mỹ nhân sao?

So với điều đó, Vân Tự càng nghiêng về việc Hà mỹ nhân bị uy h.i.ế.p bởi Dương bảo lâm nên mới phải khuất phục.

Còn về việc tại sao Hà mỹ nhân lại muốn g.i.ế.c Dương bảo lâm?

Vân Tự dễ dàng đưa ra một đáp án: g.i.ế.c người diệt khẩu.

Hà mỹ nhân đã cúi đầu khom lưng trước Dương bảo lâm nhiều năm, khó đảm bảo không có nhược điểm gì trong tay Dương bảo lâm. Vì vậy, việc Hà mỹ nhân ra tay với Dương bảo lâm cũng là điều bình thường.

Nhưng Vân Tự biết rõ, tất cả những điều này chỉ là suy đoán của nàng, không có bất kỳ căn cứ nào. Đọc truyện tại trang chính chủ FB Frenalis và wpad để được bản đầy đủ.

Vân Tự rũ mắt xuống, lặng lẽ dời tầm mắt. Lợi dụng việc đứng phía sau đám đông, nàng quan sát những t.h.i t.h.ể được khiêng ra. Cho đến khi t.h.i t.h.ể cuối cùng được đưa ra, bốn phía bỗng ồ lên.

Dương bảo lâm, kẻ đắc ý trong hậu cung nhiều năm, dung mạo kiều diễm ngày nào giờ đã bị ngọn lửa hủy hoại một nửa. Váy áo trên người nàng ta bị thiêu rụi chỉ còn lại vài mảnh vải. Khi được phủ vải trắng lên, mọi người dễ dàng nhận ra trước khi c.h.ế.t nàng ta chỉ mặc độc một chiếc áo trong, không khỏi kinh hãi. Chỉ cần tưởng tượng cũng có thể nhận ra, nàng ta đã bị thiêu sống trong biển lửa.

Dù thế nào đi nữa, những người chứng kiến cảnh tượng này đều không khỏi quay mặt đi.

Loading...