Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 88
Cập nhật lúc: 2024-11-25 21:54:53
Lượt xem: 1
Hoàng Hậu vừa an vị, đã nghe thấy một giọng nói sốt ruột vang lên:
"Tần thiếp nghe nói hôm qua điện Dưỡng Tâm triệu thị tẩm, sao hôm nay không thấy tân muội muội đâu?"
Ai cũng biết cung nữ được Hoàng Thượng sủng hạnh hôm qua là ai, trong lòng tuy buồn bực nhưng cũng không thể không chấp nhận sự thật. Chỉ là chờ đợi cả ngày mà không thấy thông báo gì, khiến các nàng có chút khó chịu.
Rốt cuộc, cung nữ và hậu phi vẫn khác nhau.
Dù chỉ là quan nữ tử, Hoàng Thượng cũng nên ban cho Vân Tự một vị phân mới phải.
Dung chiêu nghi cũng nhìn về phía Hoàng Hậu, mong Vân Tự sớm ngày được tấn phong cũng là điều nàng ta mong muốn. Nhưng chỉ chạm mắt Hoàng Hậu một cái, Dung chiêu nghi liền vội vàng né tránh.
Khẽ nhếch môi, quả nhiên, nàng ta biết chuyện này không thể trông chờ vào Hoàng Hậu.
Hà mỹ nhân vốn luôn an tĩnh, trong buổi thỉnh an hôm nay cũng lên tiếng, nàng ta mỉm cười dịu dàng như gió xuân:
"Vân Tự cô nương đã thị tẩm, quả thật nên có danh phận cho thỏa đáng."
Hà mỹ nhân có thể bày mưu tính kế cho Dương bảo lâm, nàng ta không phải kẻ ngốc. Vân Tự ở lại ngự tiền càng lâu, ngày sau uy h.i.ế.p càng lớn.
Không nói đến sự sủng ái của Hoàng Thượng, chỉ riêng việc nàng ta ở hậu cung nhiều năm, chứng kiến biết bao phi tần thăng trầm, cũng đủ hiểu.
Vân Tự ở ngự tiền càng lâu, quan hệ càng rộng. Vì sao các phi tần thường xuyên ban thưởng cho người bên cạnh Hoàng Thượng? Bất quá là muốn có người nhắc đến mình trước mặt Hoàng Thượng, để lại chút ấn tượng.
Mà những điều này, chỉ cần thời gian, Vân Tự có thể dễ dàng đạt được.
Đối với Vân Tự, Hà mỹ nhân không biết nên có cảm xúc gì.
Lẽ ra nàng ta và Vân Tự không thù không oán, nhưng nàng ta lại từng hiến kế cho Dương bảo lâm, khiến Lư tài nhân bị giáng vị, mà Vân Tự từng là người tâm phúc của Lư tài nhân.
Tuy Vân Tự nay đã khác xưa, nhưng Hà mỹ nhân không rõ nàng còn tình nghĩa với Lư tài nhân hay không, nên không thể không đề phòng.
Đáng tiếc, người làm chủ không phải Hoàng Hậu. Nàng ấy nghe vậy, chỉ nhíu mày lắc đầu: "Tâm tư Hoàng Thượng, há là chúng ta có thể đoán được?"
DTV
Giọng nói vừa dứt, mọi người trong điện lập tức im bặt. Ai dám nói muốn đoán ý thánh?
Thấy mọi người im lặng, Hoàng Hậu mới đạm mạc nói một câu: "Chờ khi Hoàng Thượng muốn ban vị phân cho nàng ấy, chư vị tỷ muội tự nhiên sẽ biết."
Dung chiêu nghi rũ mắt xuống, chẳng buồn nghe những lời khách sáo của Hoàng Hậu.
Nhưng ngoài Dung chiêu nghi và Hà mỹ nhân, còn có không ít người cho rằng như vậy cũng tốt, không muốn hậu cung thêm một người tranh giành sủng ái, thậm chí còn khó chịu khi Hà mỹ nhân đề nghị ban vị phân cho Vân Tự.
Người có suy nghĩ như vậy không phải ít.
Ít nhất khi trở về điện Thiên Thu, Hà mỹ nhân đã bị Dương bảo lâm phái người đến trách mắng.
Dương bảo lâm bị cấm túc, nhưng nàng ta và Hà mỹ nhân cùng ở cung Triều Dương, muốn truyền lời cho Hà mỹ nhân chẳng phải chuyện khó.
Chuyện xảy ra lúc thỉnh an không thể giấu được, chưa đợi Hà mỹ nhân trở về đã đến tai Dương bảo lâm. Dương bảo lâm nhíu mày, cơn giận bùng lên:
"Nàng ta đang làm cái gì vậy?! Ta bảo nàng ta đi điều tra chuyện của Lư tài nhân, lâu như vậy không có tin tức, vậy mà lại đi đề nghị Hoàng Hậu ban vị phân cho tiện tì kia?!"
Dương bảo lâm thật sự không hiểu Hà mỹ nhân đang nghĩ gì.
Suốt thời gian bị cấm túc khiến nàng ta phát điên, thêm vào đó điện Trung Tỉnh chậm chạp không có động tĩnh, Dương bảo lâm càng thêm thất thường. Rõ ràng đã bị giáng xuống làm bảo lâm, nhưng ỷ vào việc nắm thóp Hà mỹ nhân, thái độ đối với Hà mỹ nhân vẫn như trước, không hề thay đổi.
Nhã Linh thấy vậy chỉ biết kinh hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-88.html.]
Đọc truyện tại trang chính chủ để được bản đầy đủ.
Nhã Linh quen biết Hà mỹ nhân đã lâu, biết nàng ta từng bày mưu tính kế cho chủ tử, không ít lần dùng thủ đoạn hiểm độc hại người, có thể thấy không phải người lương thiện.
Loại người này, ngày thường ôn hòa khiêm tốn, nhưng một khi bị chọc giận, e là chuyện gì cũng dám làm.
Nhã Linh hiện tại chỉ lo lắng chủ tử sẽ bị phản phệ.
Nhưng nàng ta không thể khuyên can chủ tử.
Chủ tử luôn luôn kiêu căng, ỷ sủng sinh kiêu, giờ đây thất sủng, mọi chuyện không như ý, tính tình càng thêm ác liệt, động một chút đánh mắng cung nhân cũng là chuyện bình thường.
Một tháng nay, cung nhân trong điện đã vơi đi một nửa.
Họ đều lén lút tìm cách chuyển đến nơi khác.
Nhưng chủ tử bị cấm túc, không thể kêu oan, mà điện Trung Tỉnh cũng bị chủ tử đắc tội, nên làm ngơ trước tình hình này.
Nghĩ đến đây, Nhã Linh không khỏi đau đầu.
Mà Hà mỹ nhân nghe những lời Dương bảo lâm truyền đến, chỉ rũ mắt xuống, bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra.
Liên Kiều thấy nàng ta yếu đuối như vậy, bèn tức giận thay: "Nàng ta còn tưởng mình là Dương tiệp dư cao cao tại thượng trước kia sao?!"
Hà mỹ nhân khẽ vuốt ve son phấn dính trên gương đồng, ôn nhu nói: "So đo với nàng ta làm gì."
Dù sao, nàng ta cũng chỉ có thể gào thét được một hai ngày nữa thôi.
Trong mắt Hà mỹ nhân thoáng hiện tia lạnh lẽo, Dương bảo lâm đắc ý quen rồi, có lẽ đã quên mất một điều, cách tốt nhất để bịt miệng một người, không phải là thỏa hiệp với họ.
Làm như vậy chỉ khiến người ta được đằng chân lân đằng đầu.
Nàng ta vừa dứt lời, Liên Kiều liền im bặt không oán trách nữa.
****
Vân Tự cũng biết chuyện xảy ra lúc thỉnh an, là Thu Viện báo tin cho nàng.
Vì lần đầu thị tẩm nên nàng cảm thấy không khỏe, Đàm Viên Sơ cũng không quá hà khắc, cho Vân Tự nghỉ ngơi thêm một ngày, không phải đi tiền điện, trong sương phòng sớm đã đặt sẵn bồn băng, tỏa ra hơi lạnh xung quanh.
Bồn băng này không phải mới xuất hiện, từ khi điện Dưỡng Tâm dùng khối băng, sương phòng của nàng cũng được ban, thậm chí còn sớm hơn các phi tần khác.
Thu Viện mang cơm trưa đến, nhắc đến chuyện này với ngữ khí bình thản: "Có người muốn cô nương sớm vào hậu cung, có người lại muốn cô nương cả đời chỉ ở ngự tiền."
Mỗi người một ý, Vân Tự không hề bất ngờ, chỉ có điều khiến nàng kinh ngạc là, người đề nghị chuyện này lại là Hà mỹ nhân.
Vân Tự khẽ suy tư.
Phụng sự Lư tài nhân mấy tháng, có nửa năm bị giam lỏng ở điện Hòa Nghi, nàng không tiếp xúc nhiều với Hà mỹ nhân. Nhưng nhớ lại những lần gặp gỡ ngắn ngủi, cùng với những lời đánh giá của cung nhân về Hà mỹ nhân, vị này luôn là người khiêm tốn không gây chuyện thị phi.
Nàng ta sống cùng một cung với Dương bảo lâm, nhưng tính tình lại hoàn toàn trái ngược.
Nói cách khác, nàng ta là người thông minh, cho dù cảm thấy Vân Tự ở lại ngự tiền không phải chuyện tốt, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không chủ động đề cập đến.
Vân Tự suy nghĩ, nhớ tới chuyện Dương bảo lâm bị hạ độc lần trước, dần dần hiểu ra.
Từ khi bắt đầu hầu hạ ở điện Hòa Nghi, dù trong lòng nghĩ thế nào, ngoài mặt nàng vẫn là một người trung thành. Nếu chuyện Dương bảo lâm bị hạ độc là do Hà mỹ nhân bày mưu, thì hành động hôm nay của nàng ta cũng không khó hiểu.