Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 263

Cập nhật lúc: 2024-11-27 17:10:26
Lượt xem: 45

Rèm châu được vén lên, Vân Tự bước vào nội điện, nàng thấy Hoàng Hậu nằm trên giường, sắc mặt tuy có chút nhợt nhạt nhưng không đến nỗi suy yếu. Vân Tự khẽ chau mày, tiến lên hành lễ, Hoàng Hậu bảo nàng đứng dậy:

"Không phải đã nói với ngươi không cần đa lễ rồi sao?"

Vân Tự lắc đầu: "Thần thiếp mang thai là nhờ ân điển của nương nương, sao có thể luôn làm trái ý nương nương được."

Dứt lời, nàng chuyển chủ đề, thấp giọng lo lắng:

"Nương nương sao lại nằm trên giường?"

Trong lời nói của Vân Tự lúc này có bảy phần thật, tiểu hoàng tử còn nhỏ, nàng chăm sóc đã đủ mệt rồi, không mong hoàng hậu lúc này ngã xuống.

Hoàng Hậu lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Hôm qua nhiễm chút gió lạnh, hơi đau đầu thôi."

Vân Tự bán tín bán nghi, nhưng cuối cùng vẫn chấp nhận lời giải thích này.

DTV

Chốc lát sau, Hoàng Hậu ngẩng đầu nhìn nàng, thẳng thắn nói:

"Quý phi hẳn là biết bổn cung gọi ngươi đến đây là có chuyện gì."

Vân Tự liếc nhìn chồng sổ sách trên bàn, nàng rất quen thuộc. Trước khi mang thai, nàng thường xuyên ở Khôn Ninh cung nghe Hoàng Hậu dạy bảo, khi đó Hoàng Hậu luôn bận rộn xử lý những thứ này, đều là tấu chương của các cung điện trình lên, sự vụ lớn bé trong hậu cung đều ở trong đó, đều mong muốn hoàng hậu nương nương giải quyết.

Trên đường đến Khôn Ninh cung, Vân Tự đã mơ hồ đoán được ý định của Hoàng Hậu.

Chưa kịp để nàng lên tiếng, Hoàng Hậu đã khẽ ho một tiếng: "Thân thể bổn cung ngày càng yếu đi, Quý phi đã từng đáp ứng bổn cung sẽ hiệp trợ quản lý hậu cung, hẳn là còn nhớ lời hứa chứ?"

Vân Tự khựng lại, Hoàng Hậu rõ ràng là đang ngăn nàng từ chối.

Thực ra Vân Tự đúng là có ý định từ chối. Nàng còn phải chăm sóc tiểu hoàng tử, lục cung lại có nhiều chuyện phiền phức, e là không đủ thời gian quán xuyến cung vụ.

Nhưng...

Vân Tự nhìn sắc mặt Hoàng Hậu, nàng không nói nên lời từ chối. Nàng mang ơn Hoàng Hậu.

Dù là những lời dạy bảo ngày xưa, hay lúc sinh nở Hoàng Hậuđã tọa trấn giúp nàng, nàng đều ghi nhớ trong lòng. Hôm nay Hoàng Hậu có mệt mỏi thật hay không nàng không biết, nhưng sức khỏe Hoàng Hậu yếu kém là sự thật không thể chối cãi.

Hơn nữa, chưởng quản cung quyền là chuyện người khác cầu còn không được, cũng là điều nàng hằng mong muốn, Vân Tự không có lý do gì để từ chối.

Nhưng nàng vẫn còn chút do dự:

"Bên Hoàng Thượng...."

Hoàng Hậu ngắt lời nàng: "Ngươi yên tâm, bổn cung sẽ nói với Hoàng Thượng."

Trong điện bỗng chốc yên tĩnh, Vân Tự ngước mắt nhìn Hoàng Hậu. Sắc mặt nàng ấy tuy không tốt nhưng vẫn bình thản ung dung. Giao ra một phần quyền lực hậu cung, dường như là chuyện tốt đối với nàng ấy. Vân Tự mím môi, nàng nghĩ nếu là mình, liệu có thể rộng lượng như Hoàng Hậu hay không?

Vân Tự khó mà tưởng tượng, nàng cảm thấy mình không làm được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-263.html.]

Vân Tự cụp mi, nhẹ giọng nói:

"Thần thiếp chỉ mong nương nương bảo trọng thân thể."

Hoàng Hậu mỉm cười, gật đầu với nàng.

Vân Tự rời khỏi Khôn Ninh cung.

Bách Chi cắn môi, im lặng từ nãy giờ.

Hoàng Hậu khẽ ho một tiếng, vén chăn gấm lên. Thực ra hôm qua nàng ấy không hề nhiễm lạnh, chỉ là cố ý nói vậy trước mặt Vân Tự để nàng không thể từ chối.

Bách Chi khẽ gọi: "Nương nương..." Nàng ấy có quá nhiều điều muốn nói, nhưng lại không nói nên lời.

Hoàng Hậu như hiểu được tâm tư của Bách Chi, bèn lắc đầu: "Hiện tại không phải rất tốt sao?"

Nàng ấy bước đến bên cửa sổ, nhìn những bông hoa quế rơi rụng ngoài kia, gió nhẹ thoảng qua đẹp không sao tả xiết, nhẹ giọng nói:

"Bổn cung mệt mỏi lâu rồi, cũng nên nghỉ ngơi một chút."

Hoàng Hậu chỉ vào cảnh đẹp ngoài kia, quay đầu nói với Bách Chi: "Ngươi xem, nếu là ngày xưa, bổn cung nào có thời gian thưởng hoa ngắm cảnh?"

Cung vụ chiếm hết tâm trí nàng ấy.

Bách Chi nghẹn ngào, chóp mũi cay cay. Nàng ấy hiểu tất cả, chỉ là thấy tiếc cho Hoàng Hậu.

Hoàng Hậu thở dài, cảm thán nói: "Quý phi rất tốt."

Hoàng Hậu tuy mệt mỏi nhưng không phải không có chút tư tâm. Nàng phải suy xét cho Phùng phủ, sau khi tiên đế băng hà Phùng phủ ngày càng suy yếu, tất cả đều dựa vào nàng chống đỡ.

Nhưng nàng còn chống đỡ được bao lâu?

Vân Tự không có chỗ dựa nơi tiền triều, sau này đắc thế cũng sẽ không chèn ép Phùng phủ. Ai cũng vì mẫu tộc mà lo lắng, chỉ mình Vân Tự không có nỗi lo này.

Hơn nữa, nàng nhận ra Vân Tự là người biết ơn.

Nàng càng khoan dung với Vân Tự, ngày sau Vân Tự sẽ báo đáp lại Phùng phủ, như vậy là đủ rồi.

****

Mọi người không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết Vân Tự sau khi đến Khôn Ninh cung, đêm đó Khôn Ninh cung liền cho người đi mời Hoàng Thượng.

Sáng sớm hôm sau, một tin tức lan truyền khắp hậu cung: từ nay Quý phi sẽ hiệp trợ Hoàng Hậu nương nương quản lý lục cung.

Tin tức vừa truyền ra, có cung điện tức giận đập vỡ chén ngọc.

Trong Hoàng Tử Sở cũng có người nghe được tin này, nét bút đang viết chữ to bỗng lệch đi, làm hỏng cả trang giấy.

Loading...