Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 256: Phiên ngoại

Cập nhật lúc: 2024-11-27 17:10:13
Lượt xem: 86

Trong phòng sinh, Vân Tự đã sớm kiệt sức ngất lịm đi. Mồ hôi lạnh ướt đẫm xiêm y và chăn gấm. Mùi m.á.u tươi trong nội điện vẫn còn nồng nặc. Nàng cau mày, gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc nào, rõ ràng là đang rất khó chịu. Các ma ma nhìn Hoàng Thượng canh giữ bên người nương nương, ánh mắt đều lộ vẻ kinh hãi.

Chứng kiến cảnh tượng này, ai cũng hiểu rằng sau hôm nay, vị trí của Hi tu dung trong lòng Hoàng Thượng sẽ càng thêm vững chắc.

Cung nhân bưng nước ấm vào. Thu Viện không để ý đến sự hiện diện của Hoàng Thượng, nhẹ nhàng lau mặt và cổ cho nương nương, rồi thay chăn gấm mới. Sau đó nàng ấy mới mời Lâm thái y đang chờ ở gian ngoài vào bắt mạch.

Khi biết nương nương chỉ là ngất đi vì kiệt sức, mọi người trong phòng sinh đều thở phào nhẹ nhõm.

Tiếng khóc thét của tiểu hoàng tử dần dần yếu ớt rồi chuyển thành tiếng khụt khịt. Các ma ma nhìn nhau, cuối cùng có người nhỏ giọng hỏi:

"Hoàng Thượng, người có muốn nhìn tiểu hoàng tử không ạ?"

Đàm Viên Sơ lúc này mới quay đầu lại nhìn đứa bé vừa ra đời. Tiểu hoàng tử được bọc trong tã, da dẻ đỏ hỏn nhăn nhúm, trông thật chẳng đẹp mắt chút nào.

Nhưng trong mắt Đàm Viên Sơ đứa bé lại vô cùng đáng yêu.

Ánh mắt hắn ánh lên vẻ phức tạp. Khi định bế đứa bé lên, hắn chợt nhìn thấy lòng bàn tay mình ướt đẫm mồ hôi bèn dừng lại. Cuối cùng, hắn chỉ chạm nhẹ vào tay tiểu hoàng tử, rồi thấp giọng phân phó:

"Truyền nhũ ma ma đến chăm sóc cẩn thận."

Dứt lời, Đàm Viên Sơ nhìn về phía Thu Viện. Thu viện lau mặt, cung kính lui xuống. Nương nương vẫn còn đang ngủ, nàng ấy phải thay nương nương chăm sóc tiểu hoàng tử.

Gió đêm se lạnh, tiểu hoàng tử được bọc kín trong tã. Vừa ra khỏi phòng sinh, Thu Viện liền gặp Hoàng hậu nương nương và Tĩnh phi nương nương. Nàng ấy chợt nhớ đến lời Hoàng Hậu nói với nương nương trước đó, giọng nàng ấy hơi khàn, hướng Hoàng Hậu phúc thân hành lễ:

"Nương nương đã sinh hạ tiểu hoàng tử bình an."

Hoàng Hậu thực ra đã nghe thấy tiếng ma ma trong phòng sinh báo tin, nhưng lúc này nàng ấy vẫn nghiêm túc lắng nghe Thu viện nói, rồi gật đầu:

"Hi tu dung không sao là tốt rồi."

Ánh mắt nàng ấy dừng lại trên tã lót. Ma ma có chút do dự, Thu Viện chỉ hơi lưỡng lự rồi gật đầu với ma ma.

Nàng ấy không phải tin Hoàng Hậu, mà là tin tưởng nương nương.

Nếu nương nương đã dám để Hoàng Hậu tọa trấn Chử Án cung, thì hà cớ gì phải ngại cho Hoàng Hậu nhìn tiểu hoàng tử?

Tã lót được đưa đến trước mặt Hoàng Hậu. Tiểu hoàng tử nhỏ xíu, chỉ bằng hai bàn tay người lớn đang nhắm mắt ngủ say. Hoàng Hậu ngây người nhìn đứa bé, thầm nghĩ nếu hài tử trước đây của nàng ấy cũng được bình an chào đời, liệu có giống như tiểu hoàng tử này không?

DTV

Một cơn gió lạnh thổi qua, Hoàng Hậu theo bản năng che chắn cho tiểu hoàng tử, rốt cuộc cũng hoàn hồn:

"Ngoài này gió lớn, mau đưa tiểu hoàng tử vào trong."

Thu Viện thở phào nhẹ nhõm, vội vàng mang tiểu hoàng tử cùng ma ma trở về điện phụ. Điện phụ đã được chuẩn bị sẵn sàng, ấm áp dễ chịu. Nhũ ma ma cũng đã chờ sẵn. Hoàng Thượng đã chuẩn bị bốn nhũ ma ma cho tiểu hoàng tử cùng hơn mười cung nhân hầu hạ. Bên trong điện phụ, mọi việc đều diễn ra đâu vào đấy. Thu Viện không rời mắt, chăm chú quan sát từng hành động của mọi người.

Vào giờ Ngọ, khi nắng ấm ngập tràn, Vân Tự được đưa từ phòng sinh trở lại chính điện trong tình trạng hôn mê.

Cùng lúc đó, một đạo thánh chỉ đã lan truyền khắp hậu cung, khiến ai nấy không khỏi sửng sốt.

*****

Khôn Ninh cung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-256-phien-ngoai.html.]

Sau khi biết nội dung thánh chỉ, Bách Chi lộ ra vẻ mặt phức tạp. Nàng ấy liếc nhìn nương nương, thấy nương nương có vẻ trầm mặc từ khi trở về từ Chử Án cung, bèn nhỏ giọng nói:

"Nhảy phong phi, lại còn là Quý phi đứng đầu tứ phi. Lúc trước Đức phi sinh hạ đại hoàng tử cũng chưa từng được tấn phong vượt cấp như vậy."

Từ tu dung lên Quý phi, cách nhau hai bậc. Lúc trước khi Đức phi tiến cung cũng chỉ là trắc phi, hơn nữa lúc đó đã mang thai, nên khi vào cung được phong phi, sau này sinh hạ đại hoàng tử cũng chỉ được tấn phong tượng trưng một bậc.

Tĩnh phi nương nương được Thái Hậu nương nương chống lưng, cũng chỉ có được một vị phân phi tầm thường, thậm chí không được xếp vào tứ phi.

Hoàng Hậu nghe vậy không hề tỏ ra ngạc nhiên, thậm chí còn nhẹ giọng nói:

"Hoàng Thượng chung quy là bận tâm bổn cung."

Bách Chi không hiểu.

Hoàng Hậu chỉ lắc đầu. Hoàng Thượng ngay cả tuyển tú cũng không muốn, chẳng lẽ lại không muốn cho Vân Tự một địa vị cao hay sao?

Đặc biệt là khi Vân Tự đã sinh hạ tiểu hoàng tử, nếu Hoàng Thượng thật sự có ý định cho tiểu hoàng tử địa vị kia, thì tiểu hoàng tử không chỉ chiếm được sự sủng ái, mà còn là đích tử danh chính ngôn thuận.

Hoàng quý phi, vị trí chỉ đứng sau Hoàng Hậu, hoàng tử do Vân Tự sinh ra cũng có thể xem như đích tử.

Nhưng Hoàng Thượng không ban cho Vân Tự vị trí này, bởi vì ngài ấy lo lắng cho sức khỏe của Hoàng Hậu hiện giờ. Chỉ cần sơ suất một chút, nàng ấy sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Hoàng Hậu lặng lẽ thở dài. Ít nhất nàng ấy vẫn còn may mắn, ít nhất Hoàng Thượng là người tôn trọng chính thê. Dù nàng không có con nối dõi, nhưng Hoàng Thượng vẫn dành cho nàng ấy sự tôn trọng và thể diện.

Hoàng Hậu cảm thấy Hoàng Thượng có điều kiêng kỵ nên mới ban cho Vân Tự vị trí thấp.

Nhưng đối với những người khác, vị trí này lại quá cao. Ai có thể ngờ rằng Hi tu dung chỉ mới sinh hạ hoàng tử, đã nhảy vọt ba bậc?!

Hiện giờ không thể gọi nàng là Hi tu dung nữa, mà phải gọi là Hi quý phi.

Những kẻ có tâm cơ nhanh chóng nhận ra ẩn ý khác trong thánh chỉ này. Hoàng Hậu nương nương sức khỏe yếu, ngay cả việc thỉnh an cũng phải miễn, vậy ai sẽ quản lý cung vụ khi Hoàng Hậu lực bất tòng tâm?

Câu trả lời không cần nói cũng biết.

Chỉ có thể là Hi quý phi.

Nhận thức được điều này, sắc mặt một số người hoàn toàn thay đổi.

*****

Chung Túy cung.

Mạnh tu dung sau khi biết được đạo thánh chỉ kia, ngẩn người ra một lúc, rồi lắc đầu với vẻ mặt phức tạp:

"Hoàng Thượng vì nàng ta thật sự đã hao tâm tổn trí."

Xảo Châu mở to mắt, vẻ mặt nghi hoặc: "Nương nương có ý gì ạ?"

Mạnh tu dung bình tĩnh nói:

"Trước kia Hoàng Thượng rầm rộ tuyển tú, long trọng ban ân sủng cho Đức phi. Sau khi Đức phi bị giáng xuống thứ dân, lại đến lượt Tống thị ngã ngựa trong vụ án Hoàng Hậu bị hãm hại. Mọi người đều cho rằng Hoàng Thượng đang vì Hoàng Hậu nương nương, nhưng lại quên mất, ai mới là người được lợi nhất?"

Loading...