Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 250
Cập nhật lúc: 2024-11-27 17:03:56
Lượt xem: 73
Một tú nữ bị đưa ra khỏi cung, kỳ thật cũng không gây ra sóng gió gì lớn. Nếu tú nữ này không mang họ Cố, thậm chí sẽ chẳng có ai chú ý.
Tin tức truyền đến Từ Ninh cung, Thái Hậu nương nương chỉ mân mê Phật châu, ngữ khí nhàn nhạt:
"Trong cung không cần người không hiểu quy củ."
Thái Hậu chưa từng quên mình là người Cố gia, nhưng trong cung đã có một vị nương nương họ Cố, huynh trưởng có chút tham lam.
Trương ma ma nghe ra ý tứ trong lời nói của nương nương, không đưa ra bất kỳ đánh giá nào về chuyện này.
Người duy nhất vui mừng chính là Vĩnh Ninh cung. Liễu Quế vừa nghe tin, liền vui vẻ chạy về trong điện, trên mặt lộ rõ sự phấn khởi:
"Nương nương, tam cô nương bị đưa ra khỏi cung rồi!"
Tĩnh phi có chút bất ngờ.
Liễu Quế hưng phấn kể lại đầu đuôi câu chuyện, một lát sau nàng ấy che miệng nhỏ giọng lẩm bẩm: "Nương nương, người đừng nhìn Hi tu dung ngoài miệng nói vô tình, trong lòng chắc chắn vẫn luôn nhớ đến người."
Trong cung này làm gì có nhiều chuyện trùng hợp như vậy.
Chẳng lẽ không phải Hi tu dung cố ý chọn hôm nay ra ngoài, rồi vừa lúc gặp phải tam cô nương sao?
Liễu Quế vui mừng ra mặt, nàng ấy ngồi xuống, nhìn áo trong sắp hoàn thành trong tay nương nương:
"Nương nương, để nô tỳ chọn chỉ cho người."
Loại y phục này, Vĩnh Ninh cung đã làm rất nhiều, chỉ chờ Hi tu dung sinh hạ hoàng tử là có thể đưa đến Chử Án cung.
*****
Điện tuyển đúng hẹn mà đến. Vân Tự còn chưa đến giờ Thìn đã bị Thu Viện gọi dậy. Hôm nay nàng mặc cung trang bằng gấm vóc màu hồng phấn thêu uyên ương, tôn lên làn da trắng nõn. Nàng do dự giữa trâm ngọc và trâm vàng đã lâu, một bàn tay đưa ra lựa chọn thay nàng, trâm ngọc cài lên mái tóc đen nhánh.Vân Tự nhìn người phía sau qua gương đồng, nàng cong cong đôi mắt hạnh, thuận theo sự sắp xếp.
Ngày đầu tiên của buổi tuyển tú, hôm qua Đàm Viên Sơ nghỉ lại ở Chử Án cung, sáng hôm sau vừa lúc cùng nàng đến Hoành Huy điện.
Các tú nữ đã đến Hoành Huy điện, xếp hàng ngay ngắn chờ đợi được gọi vào.
Khi loan giá đến, mọi người đồng loạt quỳ xuống. Người có lòng muốn đánh giá, cũng chỉ thấy Hoàng Thượng che chở một nữ tử vào trong điện, muốn nhìn kỹ hơn nhưng lại chẳng thấy gì.
Vân Tự chưa từng đến Hoành Huy điện, nơi này so với các cung điện khác cũng không có gì khác biệt, thậm chí còn không bằng Thái Hòa điện rộng lớn uy nghiêm.
Vân Tự chỉ nhìn lướt qua liền thu hồi tầm mắt. Điện tuyển chỉ có nàng và Đàm Viên Sơ, vị trí của nàng đương nhiên được đặt bên cạnh Đàm Viên Sơ.
Chờ nàng ngồi xong, Đàm Viên Sơ mới nhìn về phía Hứa Thuận Phúc. Hứa Thuận Phúc cúi đầu xoay người đi ra khỏi Hoành Huy điện. Bên ngoài đột nhiên vang lên thanh âm the thé của thái giám, Vân Tự nghe không rõ, chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng gọi người. Một lát sau, một nhóm tú nữ nối đuôi nhau tiến vào trong điện.
Các tú nữ quỳ xuống hành lễ, lần lượt cung kính bẩm báo gia thế.
Vân Tự rũ mi mắt xuống, đến lúc này trong lòng nàng mới dâng lên một chút cảm xúc khác thường, nàng nhịn không được nghiêng đầu nhìn Đàm Viên Sơ.
Không ngờ Đàm Viên Sơ lại tỏ vẻ lười biếng, căn bản không nhìn các tú nữ phía dưới. Vân Tự ngẩn ra, cảm xúc vừa dâng lên trong lòng liền tan biến, sắc mặt nàng có chút nghi hoặc, thấp giọng gọi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-250.html.]
"Hoàng Thượng?"
Nghe thấy tiếng gọi, Đàm Viên Sơ ngẩng lên nhìn về phía nàng: "Có người nàng vừa ý?"
Vân Tự nghẹn lời, đây đâu phải tuyển phi cho nàng, nàng có thể vừa ý ai chứ?
Nàng không chút do dự lắc đầu.
Từng nhóm tú nữ được thay phiên nhau đi vào, Vân Tự liếc nhìn khay bạc trong tay cung nhân, trên đó không có túi thơm nào được phát xuống, nàng có chút không hiểu ý tứ của Đàm Viên Sơ.
Vân Tự không nhịn được nghiêng đầu hỏi: "Người không vừa ý ai sao?"
Vẻ mặt Vân Tự khó xử, sớm biết tình huống này, nàng đã không đến điện tuyển.
Không phải nàng không hài lòng với kết quả này, mà là nàng lo lắng sau khi kết quả điện tuyển hôm nay truyền ra ngoài, có thể sẽ có lời đồn nàng ghen tị nên mới loại bỏ hết các tú nữ?
Vân Tự cảm thấy chuyện này không phải không có khả năng.
Lời nàng vừa dứt, Đàm Viên Sơ liền liếc nhìn nàng, không nói rõ cảm xúc gì nhưng chắc chắn là không vui.
Nhóm tú nữ này lại bị đưa ra ngoài, không một ai lọt vào mắt xanh của Đàm Viên Sơ.
Thu Viện bóc một quả vải cho nương nương, Vân Tự nhận lấy ngậm trong miệng. Các tú nữ trước mắt đều xinh đẹp, dễ dàng khiến người ta hoa mắt, nhưng Vân Tự đã quen nhìn mỹ nhân trong cung, nên cũng không cảm thấy kinh ngạc.Vân Tự thầm tính toán, trăm tú nữ chia làm năm nhóm, cũng chỉ có hai mươi nhóm.
Hiện giờ mới qua một canh giờ, điện tuyển đã gần quá nửa.
Vân Tự nghe thấy các tú nữ được gọi vào đều là nữ nhi của quan viên tam phẩm trở xuống, lúc này nàng mơ hồ nhận ra điều gì, khẽ cắn môi dưới quay đầu nhìn về phía Đàm Viên Sơ.
Đàm Viên Sơ lại hiểu lầm ý nàng, khẽ nheo mắt, ngữ khí khó đoán hỏi: "Nàng nhìn trúng ai?"
Vẫn luôn thúc giục hắn.
Đúng lúc này, thanh âm thỉnh an của tú nữ phía dưới vang lên: "Nữ nhi của Hộ Bộ thị lang Phó Thanh Tuyền tham kiến Hoàng Thượng và tu dung nương nương."
Thanh âm trong trẻo lạnh lùng, khiến Vân Tự liếc mắt nhìn. Nàng bỗng khựng lại, so với những tú nữ khác, dung mạo của vị tú nữ tự xưng là nữ nhi Hộ Bộ thị lang này quả thật nổi bật hơn hẳn, có thể sánh ngang với Tô tiệp dư trước đây.
Phải biết rằng, Tô tiệp dư được xưng là người có dung mạo xuất chúng nhất trong lần tuyển tú trước.
Nàng nhìn thêm hai lần liền bị Đàm Viên Sơ nhìn thấy, trong lòng hắn không khỏi dâng lên cảm giác nghẹn khuất.
Những phi tần khác nếu được tham gia điện tuyển chỉ hận không thể loại bỏ hết những nữ tử có thể gây uy h.i.ế.p cho mình. Còn nàng thì ngược lại, ai không nổi bật thì không thèm nhìn, đúng không?
Đàm Viên Sơ lạnh lùng lên tiếng hỏi: "Đẹp lắm sao?"
DTV
Vân Tự ngẩn người ra, nàng lại liếc nhìn tú nữ kia, rồi chần chừ đáp:
"Vâng, quả thực rất xuất chúng."
Đàm Viên Sơ khẽ gõ ngón tay thon dài lên bàn, thản nhiên nói: "Vậy thì mắt nhìn của nàng rất không tốt."
Các tú nữ đang chờ phía dưới không khỏi nắm chặt khăn tay, lòng thấp thỏm lo sợ, nhất thời không hiểu ý tứ trong lời nói của Hoàng Thượng và nương nương.