Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 219

Cập nhật lúc: 2024-11-27 11:15:38
Lượt xem: 0

Thấy Hoàng Hậu không hề d.a.o động, trong lòng Tô tiệp dư càng thêm lạnh lẽo, rốt cuộc Vân Tự đã cho Hoàng Hậu cái gì, mà khiến Hoàng Hậu che chở cho Vân Tự như vậy?!

Sự đối đãi khác biệt này, chẳng lẽ chỉ vì Vân Tự được sủng ái hơn nàng ta sao?!

Tô tiệp dư siết chặt khăn tay.

Trong giây lát, nàng ta nhớ đến việc mình cấu kết với Đức phi, bèn cười lạnh trong lòng, cứ che chở đi, nàng ta muốn xem Vân Tự còn có thể đắc ý được bao lâu.

Không khí bên ngoài điện ngưng trọng, tình hình trong điện cũng không kém cạnh.

Thu Viện giữ c.h.ặ.t c.h.â.n nương nương nước mắt rơi như mưa, thỉnh thoảng lại nghẹn ngào, trong đầu nàng ấy không ngừng suy nghĩ, trăm mối vẫn không rõ rốt cuộc là chuyện như thế nào?

Chử Án cung không có vấn đề, Hoàng Thượng cũng không có khả năng hãm hại nương nương, vậy chuyện gì đã xảy ra với nương nương?

Nàng ấy dường như ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng, từ khi nương nương mang thai, hương trong điện chỉ có bạc hà do Lâm thái y kê, chưa từng có loại mùi hoa này, nhưng lại có chút quen thuộc.

Thu Viện đột nhiên nhớ ra điều gì, sắc mặt nàng ấy biến đổi!

Hoa thược dược!

Nàng ấy và nương nương đã ngửi thấy mùi hoa thược dược khi ở Dực Hòa cung.

Lúc chúng phi tần ùa vào chính điện, nương nương sợ bị chen lấn nên hai người đã ra hành lang để tìm nơi yên tĩnh, các nàng đã đứng đó rất lâu.

Hoa thược dược trong Dực Hòa cung có vấn đề!

Nhận ra điều này, Thu Viện hối hận không thôi, đều tại mình, nếu bản thân cẩn thận hơn một chút....

DTV

Thu Viện lặng lẽ nhắm mắt. Đức phi luôn cẩn thận, nếu ả ra tay, sẽ chỉ đơn giản như vậy sao?

Thu Viện cảm thấy không phải.

Đức phi chắc chắn còn có hậu chiêu.

Rốt cuộc là gì?

Thuốc được sắc xong, vội vàng đưa tới, Đàm Viên Sơ nhận lấy tự mình đút cho nữ tử, Lâm thái y giải thích:

"Đây là thuốc an thai."

Lời ông ấy vừa dứt, mọi người trong điện đều hiểu ra, chỉ có người mang thai mới cần uống thuốc an thai.

Nếu nương nương thật sự sảy thai, Lâm thái y hẳn phải kê thuốc điều dưỡng thân thể mới đúng.

Cả người vốn đang căng thẳng cuối cùng cũng thả lỏng, gió lạnh thổi qua mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo, đến lúc này họ mới nhận ra mình đã bị biến cố này dọa đến toát mồ hôi lạnh.

Đàm Viên Sơ cũng nghe ra, ngón tay hắn gần như không thể nhận ra mà run lên, không nghe thấy câu trả lời chắc chắn, Đàm Viên Sơ không dám lơ là, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn Lâm thái y.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-219.html.]

Lâm thái y lau mồ hôi lạnh trên trán, thở phào nhẹ nhõm:

"Hồi Hoàng Thượng, may mắn cứu chữa kịp thời, long thai trong bụng nương nương đã giữ được."

Trong thuốc an thai có tác dụng an thần, nữ tử dựa vào lòng hắn ngủ thiếp đi, chỉ là lông mày vẫn nhíu chặt, dường như trong mơ vẫn còn đau.

Lưng Đàm Viên Sơ ướt đẫm, hắn như không nhận ra, chỉ ngước mắt nhìn Lâm thái y:

"Là nguyên nhân gì?"

Lâm thái y không dám chậm trễ: "Nương nương đã tiếp xúc với vật âm hàn."

Đáy mắt Đàm Viên Sơ lạnh lẽo, hắn nhìn về phía Thu Viện và những người khác: "Vật âm hàn?"

Cơn giận trong lòng Đàm Viên Sơ không thể kìm nén, sắc mặt đầy hàn ý, các nàng chăm sóc chủ tử kiểu gì vậy?!

Thu Viện lập tức quỳ xuống:

"Hoàng Thượng, nô tỳ chăm sóc nương nương không chu toàn, tội đáng c.h.ế.t vạn lần, nhưng trước khi bị phạt, nô tỳ cả gan xin Hoàng thượng cho Lâm thái y kiểm tra đồ vật trên người nương nương hôm nay, và... xin Hoàng Thượng hạ chỉ, cho cấm quân và Thái Y viện điều tra Dực Hòa cung!"

Cả điện bỗng chốc im lặng, Thu Viện nhắm mắt lại giống như không muốn sống nữa, dập đầu thật mạnh xuống đất.

Trong nháy mắt, bên trong điện chỉ còn lại tiếng vang trầm đục.

Tùng Phúc thấy vậy lập tức dẫn cung nhân Chử Án cung quỳ xuống: "Cầu xin Hoàng Thượng điều tra rõ chân tướng, đòi lại công đạo cho nương nương!"

Đàm Viên Sơ nhìn Thu Viện không chớp mắt, hắn tự nhiên hiểu được hàm ý trong lời nói của Thu Viện: tình trạng của Vân Tự có liên quan đến Đức phi.

Đức phi bôi nhọ hoàng thất nhưng hắn chỉ để Đức phi bệnh chết, chứ không phế bỏ vị phân của ả, liên lụy đến cửu tộc.

Là vì hắn muốn giữ lại chút thể diện cho đại hoàng tử.

Thu Viện đều biết rõ những điều này, cho nên nàng ấy mới nói mình cả gan.

Nếu hôm nay điều tra ra Vân Tự thật sự bị Đức phi hãm hại, hắn còn có thể để Đức phi được an táng một cách danh chính ngôn thuận sao?

Đức phi bị phế mang theo tội danh mà chết, đại hoàng tử chắc chắn sẽ hổ thẹn, coi như bị hủy hoại một nửa.

Nếu thật sự là Đức phi làm, ả dám làm như vậy là vì dựa vào việc hắn sẽ không động đến đại hoàng tử.

Ánh mắt Đàm Viên Sơ dừng trên mặt Vân Tự, mặt nàng rất trắng, môi cũng rất trắng, yếu ớt như tờ giấy mỏng manh, trong đầu Đàm Viên Sơ như vẫn còn hiện lên hình ảnh nàng đau đớn đến run rẩy, lúc mơ màng nàng vẫn thấp giọng gọi "Hoàng Thượng".

Đàm Viên Sơ nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, thanh âm trầm thấp ra lệnh:

"Truyền lệnh của trẫm, cho cấm quân và Thái Y Viện điều tra Dực Hòa cung, không được có sai sót!"

Đại hoàng tử là nhi tử đầu lòng của hắn. Hắn rất coi trọng.

Nhưng thai nhi trong bụng nàng cũng là hài tử mà hắn mong nhớ, là hài tử mà khi biết được sự tồn tại của nó, hắn vui mừng đến mức cả đêm không ngủ được.

Loading...