Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 130

Cập nhật lúc: 2024-11-25 22:03:55
Lượt xem: 0

Thiên điện Trường Xuân cung yên tĩnh lạ thường. Dung chiêu nghi níu lấy Đàm Viên Sơ, trong lòng dâng lên nỗi hoang mang. Tiểu công chúa không phải chưa từng ốm đau, nhưng Hoàng Thượng chưa bao giờ lạnh nhạt với nàng ta như vậy. Phải chăng Hoàng Thượng đang giận nàng ta?

Dung chiêu nghi còn chưa kịp nói gì, Hoàng Hậu đã lên tiếng, thanh âm hơi trầm xuống:

“Tiểu công chúa vừa mới ngủ, Dung chiêu nghi có chuyện gì muốn nói thì ra ngoài rồi hãy nói.”

Lời vừa dứt, lòng Dung chiêu nghi liền thắt lại. Quả nhiên, Đàm Viên Sơ lạnh lùng liếc nhìn nàng ta rồi xoay người rời đi.

Vân Tự khẽ nhướng mày. Hoàng Hậu còn biết lo lắng việc nói chuyện trong thiên điện sẽ làm ồn đến tiểu công chúa, vậy mà Dung chiêu nghi, người đáng lẽ phải để ý nhất đến chuyện này lại không hề chú ý. Sao Đàm Viên Sơ có thể vui cho được?

Mọi người ra khỏi thiên điện, Thường thái y đang bẩm báo bệnh tình của tiểu công chúa:

“... Vi thần mỗi ngày sẽ đến châm cứu cho đến khi tiểu công chúa khỏi hẳn.”

Vân Tự chỉ nghe được mỗi câu này, Thường thái y chắp tay lui xuống sắc thuốc. Trong Trường Xuân cung lúc này chỉ còn lại Đàm Viên Sơ cùng các phi tần. Đàm Viên Sơ không đợi Dung chiêu nghi mở lời, trực tiếp phân phó:

“Đưa tiểu công chúa đến Khôn Ninh cung, đợi bệnh khỏi rồi hãy đưa tiểu công chúa về.”

Mọi người đều kinh ngạc, nín thở lắng nghe.

Hoàng Thượng thật sự nổi giận với Dung chiêu nghi, nếu không sao lại nói đưa tiểu công chúa đến Khôn Ninh cung? Nói là khi khỏi bệnh sẽ đưa về, nhưng ai biết khi nào tiểu công chúa mới khỏi bệnh?

Vân Tự cũng có chút bất ngờ, theo bản năng nhìn về phía Hoàng Hậu nương nương, chỉ thấy nàng ấy khẽ nhíu mày.

Vân Tự hiểu ý, thu hồi ánh mắt.

Xem ra Hoàng Hậu nương nương không muốn nhận củ khoai lang nóng này.

Hoàng Thượng nói rõ ràng là đợi tiểu công chúa khỏi bệnh sẽ đưa về Trường Xuân cung, Hoàng Hậu nương nương chẳng được lợi lộc gì, chỉ phải gánh trách nhiệm chăm sóc tiểu công chúa. Nếu đặt vào vị trí của mình, Vân Tự cũng sẽ không vui.

Không chỉ Hoàng Hậu nương nương không vui, Dung chiêu nghi cũng khó mà chấp nhận phương án này. Nàng ta đột nhiên ngẩng đầu, khó tin thốt lên:

“Hoàng Thượng?!”

Mọi người đều thấy Dung chiêu nghi luôn khéo léo, đây là lần đầu tiên thấy nàng ta hoảng loạn như vậy. Nàng ta gần như lập tức quỳ xuống đất, đau khổ cầu xin: “Hoàng Thượng, tiểu công chúa từ nhỏ chưa từng rời xa thần thiếp, xin ngài thu hồi mệnh lệnh!”

Đàm Viên Sơ lạnh lùng, có chút mất kiên nhẫn:

“Nàng không thấy con bé đang sợ nàng sao?”

Dung chiêu nghi bỗng chốc cứng đờ người. Nàng ta hối hận thì đã muộn, đương nhiên biết tiểu công chúa hiện tại đang sợ mình, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc nữ nhi sẽ rời xa, lòng nàng ta lại đau như cắt.

Dung chiêu nghi bật khóc nức nở: "Thần thiếp biết sai rồi, sẽ không tái phạm nữa, thần thiếp nhất định sẽ chăm sóc tốt cho tiểu công chúa, xin Hoàng Thượng hãy tin tưởng thần thiếp thêm một lần nữa.”

Mỹ nhân rơi lệ quả là một bức tranh tuyệt đẹp, khiến người ta thương xót. Ai cũng có thể thấy sự hối hận và chân thành của Dung chiêu nghi, nhưng Đàm Viên Sơ chỉ lạnh lùng nói: “Nàng không nghe trẫm nói sao?”

Hứa Thuận Phúc lập tức hành động, sai các ma ma thu dọn đồ dùng hàng ngày của tiểu công chúa đưa đến Khôn Ninh cung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-130.html.]

Đồng thời, Đàm Viên Sơ nhìn Dung chiêu nghi, thanh âm nhàn nhạt:

“Hoàng Hậu là mẫu hậu của tiểu công chúa, con bé thân thiết với nàng ấy là lẽ đương nhiên. Nếu nàng không biết chăm sóc tiểu công chúa, trong cung có rất nhiều người có thể làm tốt hơn nàng.”

Dung chiêu nghi im bặt, ngẩng đầu nhìn Hoàng Thượng.

Nàng ta hiểu ý hắn.

Lần này đưa tiểu công chúa đến Khôn Ninh cung chỉ là một lời cảnh cáo, nếu còn có lần sau, hắn sẽ không ngại đổi cho con bé một mẫu thân khác.

Hai hàng lệ bỗng lăn dài trên má Dung chiêu nghi, nàng ta cắn môi chỉ biết trơ mắt nhìn tiểu công chúa được các ma ma bế đi mà không dám lên tiếng ngăn cản. Nàng ta vẫn nắm chặt vạt áo Đàm Viên Sơ khóc đến nghẹn ngào, dần dần khuỵu xuống.

Sau khi tiểu công chúa được đưa đi, Đàm Viên Sơ cũng rời khỏi Trường Xuân cung.

Hắn vừa đi, các phi tần cũng không còn tâm trí ở lại. Hoàng Hậu rũ mắt xuống, không ai nhìn ra được cảm xúc thật của nàng ấy. Một lúc lâu sau, Hoàng Hậu khẽ thở dài:

“Tiểu công chúa ở Khôn Ninh cung, bổn cung sẽ chăm sóc chu đáo. Nếu ngươi muốn gặp tiểu công chúa, cứ đến Khôn Ninh cung là được.”

Đồng Vân đỡ Dung chiêu nghi dậy, Dung chiêu nghi khó khăn xoay người, hướng về phía Hoàng Hậu cúi đầu thật sâu: “Thần thiếp cảm tạ Hoàng hậu nương nương.”

Trong chốc lát, Trường Xuân cung trở nên vắng lặng, bốn bề chìm trong tĩnh mịch, cung nhân trong điện thậm chí không dám thở mạnh.

Dung chiêu nghi vẫn ngồi dưới đất ngơ ngác nhìn ra phía ngoài.

Đồng Vân muốn đỡ nàng ta dậy, cố nén nước mắt: “Nương nương, xin người đứng lên trước đã.”

Dung chiêu nghi không nhúc nhích, một lúc lâu sau mới lên tiếng, nắm lấy tay Đồng Vân hỏi dò:

“Hoàng Thượng sẽ đưa tiểu công chúa về chứ?”

Đồng Vân chỉ biết gật đầu: “Sẽ! Nương nương đừng nghĩ lung tung, Hoàng Thượng chỉ muốn tiểu công chúa nhanh chóng khỏi bệnh thôi.”

Dung chiêu nghi khó khăn nở một nụ cười chua chát.

Nếu là trước đây, nàng ta sẽ tin lời Đồng Vân nói, nhưng bây giờ, sao nàng ta còn có thể nghĩ rằng Hoàng Thượng không trách mình?

Nàng ta luôn cho rằng Đức phi có con trai, Hoàng Hậu có địa vị, còn nàng ta có thể đối đầu với hai người họ là nhờ vào sự sủng ái của Hoàng Thượng. Cho đến hôm nay, khi nhìn thấy sự lạnh lẽo trong mắt Hoàng Thượng, nàng ta mới hiểu ra, ân sủng của Hoàng Thượng dành cho nàng ta chỉ vì tiểu công chúa mà thôi.

Sao nàng ta lại có thể ảo tưởng là vì mình chứ?

Trong điện bỗng vang lên tiếng cười chua xót của Dung chiêu nghi, hai hàng lệ lại tuôn rơi. Đồng Vân sợ hãi đến mức không dám đưa tay ra đỡ nàng ta.

“Uổng công bổn cung luôn chê Dương tiệp dư ngu ngốc.”

Kết quả, người ngu ngốc nhất lại chính là nàng ta.

DTV

Nàng ta luôn cho rằng Dương tiệp dư đang bắt chước mình một cách vụng về, nhưng đến bây giờ mới nhận ra, trước đây Dương tiệp dư thua kém nàng ta chỉ vì không có con mà thôi.

Loading...