Hắn sai  kéo Lục Công chúa dậy, nhưng chỉ cần  chạm , nàng liền    kêu đau.
 
Thái tử tức đến đỏ mặt.
 
Cả đời    từng mất mặt như .
 
Một lúc , Hoàng hậu đến.
 
Bà  Lục Công chúa, nhàn nhạt .
 
"Chuyện của ngươi, bổn cung  .  bổn cung sẽ  vì ngươi mà trách phạt Thái tử."
 
"Đây là món nợ mà mẫu phi ngươi nợ bổn cung."
 
"Sau  Thái tử và Trấn An sẽ  quấy rầy ngươi nữa, nhưng từ nay về , ngươi cũng   bước chân  Khôn Ninh Cung."
 
14
 
Sau ,  lén lút qua miệng  nhiều , chắp vá từng mẩu chuyện, cuối cùng cũng ghép   sự thật vì  Hoàng hậu  ghét bỏ Lục Công chúa đến .
 
Mẫu phi của nàng, Nga phi, từng hạ độc khiến Hoàng hậu sảy thai.
 
Mối hận , Hoàng hậu cả đời cũng  thể quên.
 
Lý do bà   tay với Lục Công chúa, chỉ vì bà  thèm so đo với một đứa trẻ.
 
 bà và Thái tử vĩnh viễn  thể nào thích Lục Công chúa .
 
Trên đường trở về, Lục Công chúa vô cùng bình tĩnh.
 
Ta  tò mò.
 
“Dung Bảo Nhi,  đang nghĩ gì thế?”
 
“Không nghĩ gì cả.”
 
“Người  buồn ?”
 
“Hửm? Ta  buồn, bọn họ  thích ,  cũng  thích bọn họ, thế là công bằng.”
 
Nàng thực sự  buồn.
 
Ta yên tâm .
 
Bốn chữ nữ phụ ác độc  đầu nàng  càng nhạt hơn.
 
Giờ chỉ còn một lớp mờ nhạt.
 
 cảm xúc của nàng quá mức phẳng lặng, thiếu  sự hoạt bát đáng  của trẻ con.
 
Nàng quá trưởng thành so với lứa tuổi.
 
  .
 
Ta sẽ đưa nàng trở   một đứa trẻ.
 
Hồng Trần Vô Định
Mỗi ngày,  kể cho nàng một câu chuyện cổ tích,  bảo nàng chia sẻ  với Tam Công chúa.
 
Dần dần, nàng trở thành "nữ vương kể chuyện" của Văn Hoa Quán.
 
Bọn trẻ vây quanh nàng, ngay cả Thái phó cũng thích , thỉnh thoảng còn lén  ngoài cửa  xong mới chịu bước  lớp.
 
Trấn An Công chúa  phe Thái tử kéo  chơi,   cơ hội  chuyện, thường xuyên ủ rũ  vui.
 
Lục Công chúa nhận , liền tự tay   mỗi câu chuyện, lặng lẽ đặt  túi sách của Trấn An Công chúa.
 
Chuyện  dần trở thành bí mật nhỏ giữa hai .
 
Hai tiểu cô nương, âm thầm hiểu lòng .
 
Sau đó, An cô cô lấy danh nghĩa thuận tiện sắc thuốc cho Lục Công chúa, xin  một gian bếp nhỏ.
 
Từ đó,   thể nấu cho nàng trứng chiên trái tim,  sữa, bánh bông lan nhỏ, khoai tây chiên, đậu hũ nướng.
 
Nàng nhân cơ hội , thu phục cả một nhóm tiểu công chúa, tiểu hoàng tử,  còn  cô lập nữa.
 
Thỉnh thoảng,  còn  món lẩu cay hương vị linh hồn để thỏa cơn thèm.
 
Lục Công chúa  ăn  xuýt xoa, rõ ràng cay đến phát , nhưng vẫn  uống nước  tiếp tục gắp.
 
Khiến    đến đau bụng.
 
Cả Phúc Ninh Cung, cung nữ ai nấy cũng béo lên một vòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-nu-va-tieu-cong-chua-cua-nang/chuong-10.html.]
 
Mùa đông, An cô cô tự tay may khăn quàng, bọc tay, mũ lông cho nàng.
 
Dù   lông hồ ly thượng hạng như của Trấn An Công chúa, nhưng vẫn  đẽ và ấm áp vô cùng.
 
Hơn nữa, ban ngày nàng  khẩu trang  tự tay may, ban đêm  mặt nạ chống thở miệng  cũng do  .
 
Độc nhất vô nhị.
 
Tiểu công chúa của  cứ thế bình an trưởng thành, trở thành một cô nương gọn gàng, dứt khoát.
 
Mười bốn tuổi, nàng cao hơn  hẳn một cái đầu,  thể cúi xuống  .
 
Còn ,  hai mươi bốn tuổi.
 
Chỉ còn một năm nữa là đến hạn xuất cung.
 
Nàng vẫn hiếm khi gặp  Hoàng đế.
 
Chỉ  thể trong các yến tiệc hoàng gia, cùng các công chúa khác xếp hàng đợi phụ hoàng hỏi vài câu qua loa.
 
 nàng  học  cách chấp nhận.
 
Không oán trách,  thất vọng, chỉ bình tĩnh tiếp tục sống cuộc đời của .
 
Bốn chữ "nữ phụ ác độc"  đầu nàng từ lâu  biến mất.
 
Bây giờ nàng chỉ là chính .
 
Không còn  bất cứ ai định nghĩa.
 
Thỉnh thoảng, Hoàng đế  nàng, cảm thán đôi câu:
 
"Lớn ."
 
Ngoài , tình phụ tử vẫn nhạt như nước.
 
 nàng  cảm thấy thất vọng.
 
Nàng trưởng thành, chững chạc, trở thành một cô nương đáng tin cậy.
 
Mười lăm tuổi, nàng cử hành lễ cập kê.
 
Ta cũng tròn hai mươi lăm.
 
An cô cô hỏi  định  gì.
 
Ở  trong cung,   theo công chúa xuất giá, ở  phủ công chúa?
 
Hay là xuất cung?
 
An cô cô  tiếp tục theo Lục Công chúa.
 
Bà  gần bốn mươi, thế giới bên ngoài đối với bà xa lạ và đáng sợ.
 
Bà  bản   còn đường lui nữa.
 
Có thể cùng công chúa rời cung, đến phủ công chúa, đó là sự lựa chọn  nhất.
 
Còn ,  do dự.
 
Trước đây,  chỉ mong nhẫn nhịn đến năm hai mươi lăm để rời cung.
 
 khi ngày đó thực sự đến,   lưu luyến vô cùng.
 
Lễ cập kê của Lục Công chúa do Hoàng hậu chủ trì.
 
Bà ban cho nàng thể diện, giúp nàng  còn  xem là "công chúa   sủng ái" trong mắt  ngoài.
 
Sau  bàn chuyện hôn sự cũng thuận lợi hơn.
 
Trấn An Công chúa cũng đến tặng quà.
 
Chữ "nữ chính"  đầu nàng cũng nhạt , nhưng    biến mất.
 
Ta nghĩ, nàng  lẽ còn một hồi dây dưa tình cảm nữa,   tương lai sẽ  .
 
  lo lắng cho nàng thì   nhiều.
 
Không đến lượt  bận tâm, mà  cũng chẳng  bận tâm.
 
Lòng  chỉ đặt   tiểu công chúa của .
 
Chỉ mong nàng khỏe mạnh lớn lên, năm tháng bình yên, chẳng  lo nghĩ điều gì.