5.
 
Thu Sương  đuổi khỏi Phúc Ninh cung.
An cô cô  việc nhanh gọn, dứt khoát,  hề dây dưa. Những cung nữ còn  như chúng  đều  nín thở, sợ hãi  đuổi  ngoài.
 
An cô cô bảo   dỗ dành Lục công chúa.
Ta nghĩ một lát, khẽ : "Cứ để công chúa  , công chúa quả thực  chịu u/ất ứ/c,   sẽ dễ chịu hơn."
 
Mắt An cô cô đỏ hoe. "Chuyện   xảy  nhiều  . Công chúa   tiếc của, mà là vì thứ  nhường  thì sẽ  bao giờ trở   nữa, nên nàng thà hủy  chứ nhất quyết  cho ai khác."
Ta  hiểu!
 
Hôm nay, cái dòng chữ "nữ phụ đ/ộc á/c"  đầu Lục công chúa  càng sáng rõ hơn.
Ta thưa: "Người  thể tìm thêm cho nô tỳ một ít nến, đất nặn, màu vẽ, vải vóc, bông gòn  ? Nô tỳ   thêm thật nhiều thứ cho công chúa. Công chúa sở hữu ít nên mới  nỡ, khi nàng  thật nhiều, nàng sẽ  bận tâm những thứ  nữa,  khác  , nàng cũng  thể hào phóng chia sẻ."
 
An cô cô   thật sâu,     chuẩn .
Rất nhanh,    cả một đống nến, đất nặn, màu vẽ và các thứ khác...
Ta ở trong cung ba năm,  rõ những thứ   dễ  , mỗi cung đều  phần cố định. Không  An cô cô  xoay xở bằng cách nào.
 
An cô cô đầy vẻ tự hào:
"Ngươi chỉ cần hầu hạ công chúa cho , những thứ   sẽ lo liệu."
Mãi    mới .
 
Tại Phúc Ninh cung, An cô cô ung dung bình tĩnh, chẳng hề hoảng loạn.
 ngoài cung, bà khúm núm quỵ lụy, đầu gối d/ập n/át, chỉ vì cầu xin   giúp đỡ.
Suốt một buổi chiều,  miệt mài  đất nặn, điêu khắc nến,  búp bê.
 
Đây là những việc    quen, thấy  giảm căng thẳng.
Phương Thảo và Như Hạ vô cùng ngưỡng mộ,  quen  cũng cùng  theo.
Ta c/ắt vải, hai nàng khâu vá và nhồi bông. Tài kim chỉ của hai nàng  hơn  nhiều,   những chú thỏ nhỏ  tinh xảo  xinh .
 
Đến khi Lục công chúa tỉnh giấc, nàng   hàng chục chú thỏ bằng nến, thỏ bằng đất nặn, thỏ bằng vải...
Nàng ngây .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-nu-cung-tieu-cong-chua-cua-nang/chuong-4.html.]
An cô cô  : "Công chúa, tất cả đều là của ."
 
Lục công chúa bĩu môi nhỏ,   òa.
Nàng   t.h.ả.m thiết.
Nàng sờ sờ cái , chạm chạm cái ,  chợt hỏi An cô cô: "Ta thật sự  keo kiệt ?"
 
Phương Thảo từng , Thái tử bảo Lục công chúa tính toán chi li, nhỏ mọn thù dai,  giống một công chúa hoàng gia chút nào.
An cô cô đáp: "Công chúa    keo kiệt, trong cả hoàng cung  ai hào phóng hơn ."
Ta: "..."
 
Quá lời , sẽ mất  tính chân thật.
   hé răng,  mất mặt cấp , sự nghiệp chốn công sở của  coi như chấm dứt.
 
Lục công chúa đột nhiên hỏi : "Tuế An, ngươi  xem?"
Ta: "..."
Tiểu công chúa ,  thật  cách hỏi.
 
Ta dịu dàng : "Công chúa, thỏ nhỏ là của ,   quyền quyết định. Người bảo vệ đồ vật của  như ,  dũng cảm   chủ kiến. Chỉ những kẻ  ch/iếm  lợi lộc từ , mới cố tình hạ thấp  mà thôi."
 
An cô cô  hài lòng: "Tuế An   đúng, công chúa đừng  lời họ."
Mắt Lục công chúa đỏ hoe.
Nàng hít hít mũi, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, nhặt một chú thỏ nến đưa cho .
"Cái  cho ngươi."
 
Ta đón lấy, vui vẻ hành lễ: "Tạ ơn công chúa."
Ngày hôm đó, Lục công chúa  tặng cho tất cả cung nữ  mặt mỗi  một chú thỏ nhỏ, bản  nàng chỉ giữ  vài con. editor: bemeobosua. Phương Thảo và Như Hạ  lẽ là  đầu tiên nhận  quà của Lục công chúa, mừng rỡ khôn xiết.
 
Phương Thảo đề nghị: "Hay chúng   thêm gà nhỏ, heo nhỏ ."
Như Hạ hưởng ứng: " ,  cho đủ mười hai con giáp."
 
Cả hai  xong,  thấy  quá phóng túng, bất an  về phía An cô cô.
Trên khuôn mặt vốn nghiêm khắc của An cô cô  thoáng hiện một nụ .
"Vậy thì cứ  ."