4.
 
Đại Hạ triều, các công chúa cùng các hoàng tử theo học.
An cô cô gọi Lục công chúa dậy,  nàng một cước đá trúng n/gực.
Lục công chúa mắt đỏ ngầu, ánh mắt như  nuốt chửng  khác.
 
"Ta  dậy,   ngủ."
Khó khăn lắm mới d/ụ d/ỗ lừ/a g/ạt cho nàng dậy, nàng  chẳng  hứng ăn cơm.
An cô cô cuống quýt, nếu  học muộn,   Thái phó phạt, tối  ngủ  ngon, sáng dậy  trễ nải, tháng ngày như một vòng luẩn quẩn.
 
Gương mặt bà  chai sạn.
Ánh mắt bà   về phía .
Lần , Thu Sương  lanh lẹ hơn, nàng  lập tức cúi đầu.
 
Ta chậm một bước, liền  An cô cô gọi:
"Tuế An, ngươi  đây."
Ta: "..."
 
An cô cô lạnh giọng: "Đứng ngây  đó  gì?"
Ta bước lên,  mâm cơm  mắt, cháo trắng, thức ăn kèm, trứng hấp, trông chẳng  chút khẩu vị nào.
 
Ta thầm than một tiếng.
Trẻ con  ăn thì đừng ép, đói ắt tự khắc ăn.
   dám  .
 
Đây là cổ đại, thời đại mà một bữa cơm của hoàng tử công chúa  xong, cung nữ thái giám  thể mất mạng.
Ta nghĩ  khẽ  với Lục công chúa: "Công chúa,  ăn cơm ngoan , nô tỳ sẽ điêu khắc một chú thỏ nhỏ cho ."
 
Lục công chúa nào dễ  l/ừa.
Nàng lạnh : "Ta  cần."
Ta   nàng, "Nô tỳ sẽ khắc ngay đây, nô tỳ khắc  lắm."
 
Ta tìm một cây nến và một con d/ao nhỏ, liền bắt đầu tỉ mỉ điêu khắc.
Sáp nến trong suốt trong tay  dần dần thành hình chú thỏ nhỏ.
Lục công chúa  ngây .
 
An cô cô nhân cơ hội đưa thìa  tay nàng, nàng chu môi một cái,  mở miệng ăn,  ăn  ,  chẳng hề than phiền chút nào.
Lúc  đây,  chính là món đồ ăn kèm ngon nhất  bàn cơm.
Đợi  khắc xong, Lục công chúa cũng  ăn no.
 
Ta đưa thỏ nhỏ cho nàng.
Nàng khinh bỉ: "Xì, dám lấy một cây nến mà tặng  ?"
"Nô tỳ  vật  thô lậu, chỉ dám thỉnh công chúa xem qua,  dám tặng công chúa." Ta thuận theo lời nàng.
 
Lục công chúa trợn to mắt, tức giận: "Ngươi dùng nến trong cung điện của bổn cung điêu khắc, nó là của bổn cung!"
Nàng lập tức ôm lấy chú thỏ nến, xoay  bỏ .
Hai cung nữ Phương Thảo và Như Hạ vội vàng theo .
 
An cô cô  bóng lưng nàng, mừng rỡ: "Lần đầu thấy công chúa vội vàng  học đến thế."
Ta: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-nu-cung-tieu-cong-chua-cua-nang/chuong-3.html.]
An cô cô  : "Ngươi   ,   ngươi hãy  nội điện hầu hạ công chúa ."
"Vâng!"
 
Ta  thăng chức .
Vào nội điện liền từ cung nữ hạng hai thăng thành cung nữ hạng nhất, lương bổng tăng thêm một lạng.
Ta vui mừng khôn xiết.
 
Lục công chúa   nữ phụ độ/c á/c, nàng rõ ràng là Thiên sứ bảo bảo của , là vật cát tường của .
…
 giữa trưa tan học, Lục công chúa  giận dữ trở về.
 
Nàng  về liền thét lên, nổi giận, đ/ập phá đồ đạc.
Không ai dám khuyên can, sợ  nàng  thương, cũng sợ nàng tự    thương.
An cô cô lạnh giọng hỏi Phương Thảo và Như Hạ  xảy  chuyện gì?
Phương Thảo ấp úng : "Vì con thỏ nhỏ ."
 
Tại Văn Hoa quán cùng học, ngoài các hoàng tử công chúa do Hoàng đế sinh , còn  Trấn An công chúa, con gái nuôi của Hoàng đế.
Cha  Trấn An công chúa là tướng quân tử trận sa trường, Hoàng đế cảm niệm công lao và lòng trung nghĩa của họ, bèn chọn một cô con gái trong nhà họ nuôi trong cung, chính là Trấn An công chúa.
 
Trấn An công chúa do đích  Hoàng hậu nuôi dưỡng.
Hoàng hậu   con gái, xem nàng như con ruột.
Nàng cũng băng tuyết đáng yêu,   lòng .
 
Lục công chúa chơi con thỏ nhỏ trong giờ học,  Trấn An công chúa  thấy.
Nhị hoàng tử bèn  mượn qua cho Trấn An công chúa xem.
Lục công chúa   hai lời, liền hủy hoại con thỏ đó.
 
Do đó chọc cho Trấn An công chúa bật , khiến mấy vị hoàng tử nổi giận,   bắt đầu tranh cãi.
Cuối cùng Thái tử  mặt, phạt Lục công chúa cùng các hoàng tử gây sự,   sang tặng Trấn An công chúa một đống đồ .
 
Mặt An cô cô lạnh như sương tuyết. editor: bemeobosua. Bà   an ủi công chúa.
Thu Sương dường như tìm  điểm mấu chốt để công kích .
"Chỉ  ngươi   việc, giờ thì gây chuyện , đắc tội mấy vị hoàng tử công chúa, còn đắc tội cả Trấn An công chúa, xem ngươi   tính ?"
 
Ta tính ?
Ta mặc kệ.
Mấy vị hoàng tử công chúa    là ai ư?
Ta cũng  quen họ.
Chỉ  Lục công chúa  .
 
Ta thừa lúc An cô cô  , lập tức đ/ánh tiểu báo.
"Cô cô,   Thu Sương  công chúa  thức thời, nên nhường đồ cho Trấn An công chúa, lấy lòng nàng ."
 
Thu Sương hoảng hốt: "Ta,     như ."
An cô cô   Lục công chúa đuổi , đang   chỗ trút giận. "Vậy ngươi   gì?"
Thu Sương vội vàng quỳ xuống: "Ta chỉ  Tuế An  nên điêu khắc thỏ nhỏ..."
 
"Chát" một tiếng, An cô cô tát Thu Sương một cái: "Ngươi  cần  ở Phúc Ninh cung nữa, cút  ngoài!"
Thu Sương  phục: "Cô cô,   sai chỗ nào? Nếu Tuế An  điêu khắc thỏ nhỏ, sẽ  gây  nhiều chuyện như ."
An cô cô lạnh lùng : "Chủ nhục thần tử, ngươi   chút cốt khí nào."