Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Trúng Tình Cổ - Chương 348: Ngoại truyện 31

Cập nhật lúc: 2025-02-17 19:20:36
Lượt xem: 107

Liên Kiều cũng không rõ, chỉ cảm thấy cô và Tiểu Mi có sự gắn kết đặc biệt.

Có lẽ, giữa họ thực sự có duyên phận.

Nhưng vấn đề là… tính khí của Tiểu Mi quá tệ. Lúc mới về nhà thì còn ngoan ngoãn, sau này hoàn toàn trở thành tiểu bá vương trong nhà.

Không có chỗ nào nó không dám đi.

Ban đầu, mẹ cô rất kiên định, không cho nó leo lên giường.

Kết quả, Tiểu Mi chỉ cần lật bụng lên, mẹ lập tức bỏ qua mọi nguyên tắc.

Còn Liên Kiều thì khỏi nói, ngay cả cá khô cho nó ăn cô cũng phải cẩn thận gỡ xương trước.

Tiểu Mi còn đặc biệt thích chạy sang vườn nhà Lục Vô Cữu, cô không cản nổi, đành mặc kệ nó.

Em họ của Lục Vô Cữu, cậu bé tên Đào Đào cực kỳ thích Tiểu Mi, luôn khóc lóc đòi mang nó về nhà.

Liên Kiều tất nhiên không nỡ xa nó, nhưng lại không chịu nổi trẻ con khóc nhè, bèn bịa ra một lời hứa: "Đợi Tiểu Mi sinh mèo con, chị sẽ tặng em một con, cũng giống nhau thôi mà."

Cậu bé sụt sịt, mắt mở to: “Thật không ạ?”

Liên Kiều vội vàng gật đầu.

Thế là mỗi năm Đào Đào đều bám theo cô, hỏi tại sao Tiểu Mi vẫn chưa sinh mèo con.

Liên Kiều cảm thấy chột dạ.

Bởi vì, Tiểu Mi là mèo đực.

Hơn nữa, nó đã bị triệt sản từ lâu rồi.

Nhưng dù sao, ít nhất cũng phải ba năm nữa cậu bé mới hiểu chuyện, nên mỗi năm Liên Kiều đều có thể dễ dàng lấp liếm.

Có lẽ do nói dối quá nhiều, lần này quả báo đã đến, vào đúng đêm trước khi cô hào hứng chuẩn bị lên đường du lịch, Tiểu Mi bị ngã từ trên cây xuống.

Nó thì không sao cả, nhưng Lục Vô Cữu vì đỡ lấy nó mà bị thương ở chân.

Sau khi sự việc xảy ra, Lục Vô Cữu đi chụp phim.

Bác sĩ nói không có vấn đề gì nghiêm trọng, không bị gãy xương cũng không bị rạn, nhưng Lục Vô Cữu vẫn kêu đau.

Bác sĩ suy đoán có thể là bị giãn dây chằng.

Dù thế nào đi nữa, chân phải của anh tạm thời không thể dùng lực, nên sinh hoạt hàng ngày sẽ gặp khá nhiều bất tiện.

Là chủ nhân của Tiểu Mi, Liên Kiều đương nhiên không thể trốn tránh trách nhiệm.

Ban đầu cô định mang ít quà đến thăm anh, nhưng Lục Vô Cữu vốn chẳng thiếu thứ gì, ngược lại anh còn nói mình thiếu một người chăm sóc.

Liên Kiều nghĩ cũng đúng, cha mẹ anh đều làm việc xa nhà, tuy trong nhà có người giúp việc nhưng dù sao cũng không phải người thân, chăm sóc cũng chưa chắc chu đáo.

Nếu đã vậy, cô cũng không thể vô lương tâm mà đi chơi như không có chuyện gì xảy ra được.

Thế là Liên Kiều hủy kế hoạch đi chơi với bạn bè, tận tâm tận lực làm bảo mẫu cho Lục Vô Cữu suốt một tháng.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Chăm sóc một người, có gì khó đâu chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cung-ke-thu-khong-doi-troi-chung-trung-tinh-co/chuong-348-ngoai-truyen-31.html.]

Chẳng phải chỉ là đỡ anh đi lại lúc anh bất tiện thôi sao?

Mặc dù Lục Vô Cữu có hơi nặng, nhưng cắn răng chịu đựng thì cũng không phải không nâng nổi.

Ban đầu Liên Kiều vô cùng tự tin, nhưng ngay đêm đầu tiên, cô đã gặp phải một rắc rối lớn.

Bởi vì chân phải của Lục Vô Cữu không thể dùng lực, nên lúc đi vệ sinh thực hiện một số nhu cầu thiết yếu, anh cũng cần có người đỡ.

"..."

Liên Kiều từng có ý định bỏ chạy, may mà Lục Vô Cữu vẫn còn chút nhân tính, chỉ yêu cầu cô đỡ anh trước khi kéo khóa quần.

Nhưng anh không biết rằng, đôi khi chỉ cần nghe thấy tiếng kéo khóa cũng đã đủ tạo ra bao nhiêu không gian để tưởng tượng.

Liên Kiều nhắm chặt mắt, mặt đỏ bừng, sắp bị Tiểu Mi chọc tức đến phát điên.

Nếu không phải vì nó, nàng đâu phải rơi vào cảnh ngượng ngùng thế này?

Nhưng rất nhanh sau đó, tình huống càng khó xử hơn… Lục Vô Cữu muốn tắm.

Với tình trạng của anh, đương nhiên không thể tắm vòi sen, cũng không tiện ngâm bồn, chỉ có thể dùng khăn lau người.

Và nhiệm vụ này, hiển nhiên rơi vào tay Liên Kiều.

Liên Kiều chưa bao giờ nghĩ rằng, dưới lớp cổ áo cài kín mít của anh lại ẩn giấu một thân hình đẹp đến vậy.

Cơ bắp săn chắc, cân đối nhưng không quá lố, trên người sạch sẽ khoan khoái, không hề có mùi mồ hôi.

Nàng lau một hồi, ánh mắt lại không nhịn được mà liếc loạn, trong đầu liên tục niệm thanh tâm chú.

Niệm đến nửa chừng, mũi nàng bỗng thấy nong nóng, dường như có thứ gì đó sắp chảy ra. Trước khi mất mặt, nàng vội ném khăn xuống rồi chạy mất dạng.

Lục Vô Cữu khẽ bật cười, phần từ eo trở xuống, hắn tự lo liệu.

Kể từ đêm đó, mỗi lần nhìn thấy Lục Vô Cữu, tâm trạng Liên Kiều đều có chút vi diệu.

Tất nhiên, cô vốn mạnh miệng, gương mặt lúc nào cũng giả vờ thản nhiên như không.

Nhưng tiếp xúc lâu ngày, thỉnh thoảng cũng xảy ra sơ suất.

Có một lần, sau khi lau người cho anh xong, mãi mà Lục Vô Cữu vẫn chưa ra ngoài.

Liên Kiều nghi ngờ hắn gặp chuyện, không suy nghĩ nhiều liền đẩy cửa vào… trông thấy một cảnh tượng không nên thấy.

Cô lập tức đóng sập cửa lại, hai má đỏ bừng.

A a a, liệu có bị mọc lẹo mắt không đây!?

May mà sau đó, Lục Vô Cữu chẳng nói gì, Liên Kiều cũng giả vờ như chưa từng thấy gì cả.

Nhưng điều bi thương hơn là, nghe nói trong chuyến đi Tây Bắc mười ngày này, đám bạn đồng hành có người đã thành đôi thành cặp.

Liên Kiều nghĩ, nếu cô cũng đi, biết đâu có thể thoát kiếp độc thân từ trong trứng nước.

Đều là lỗi của Tiểu Mi!

Liên Kiều tức đến mức cắt khẩu phần pate của nó suốt ba ngày.

Nhưng chẳng bao lâu sau, nàng phát hiện chuyện này không thể hoàn toàn đổ lỗi cho Tiểu Mi được.

Loading...