Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Trúng Tình Cổ - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-01-30 12:21:59
Lượt xem: 57

Đầu tai Liên Kiều lập tức đỏ bừng, nhỏ mọn, nhỏ mọn quá thể, nàng chỉ mới đòi lại dây buộc tóc với hắn, hắn đã muốn trả thù lại rồi?

Liên Kiều đương nhiên không tiện nói mình lấy làm gì, nàng bực tức nói: "Một cái ta dùng để lau mặt, một cái dùng để lau đầu, còn một cái dùng để lau chân, cả ba cái đều bẩn không chịu được, ngươi còn muốn nữa à?"

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

"Ồ?" Khóe miệng Lục Vô Cữu hơi nhếch lên, "Nếu vậy, nàng đền ta ba cái là được."

Liên Kiều kinh ngạc, chỉ là mấy cái khăn tay, hắn cần phải vậy không?

Nàng nhăn mũi, vẫn đồng ý.

Để luyện tập thuật khống chế nước, nàng thường xuyên thêu thùa để rèn luyện sự linh hoạt và khả năng kiểm soát của ngón tay, vì vậy trong phòng chất mấy thùng khăn tay, bèn tùy tiện tìm ba cái.

Hơn nữa, để chọc tức hắn, nàng còn cố ý tắm rửa một lượt, dùng thử ba cái khăn này, một cái dùng để lau người, một cái dùng để lau tóc còn hơi ẩm, còn cái kia thì dùng để lau tay.

Khi đưa qua, khăn tay hơi ẩm ướt, Liên Kiều đoán dựa theo tính tình của Lục Vô Cữu chắc chắn sẽ tức giận, nhất định sẽ không thèm đụng vào mà bảo Thao Thiết vứt đi.

Nghĩ đến đây, tâm trạng nàng rất tốt, lập tức cảm thấy đã gỡ gạc lại được chút mặt mũi đã mất.

So với việc thắng Lục Vô Cữu, chuyện của Hàn thần y lại khiến nàng lo lắng không thôi.

Hàn thần y này giống như bốc hơi khỏi trần gian, cổng thành đã kiểm tra nghiêm ngặt, khắp các đường lớn ngõ nhỏ cũng đã tìm kiếm, nhưng không có chút tin tức nào của ông ta.

Liên Kiều đoán ông ta nhất định đã vào trong Khung Đồng Ấn trốn rồi, cho nên mới không có tung tích.

Tuy nhiên, một ngày ở bên ngoài bằng một năm ở bên trong, Hàn thần y năm nay tuổi cũng không nhỏ, nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy, thêm vài ngày nữa, e rằng ông ta sẽ không chịu nổi, nhất định sẽ nhịn không được mà lộ diện.

Thế nhưng, Hàn thần y trốn tránh không xuất hiện, thuốc có thể làm giảm độc của đào quái cũng sắp hết.

Chỉ vỏn vẹn hai ngày, cành đào trên đầu những người trúng độc bắt đầu mọc um tùm, vài người thậm chí trực tiếp biến thành cây, vì vậy trong thành lại náo loạn lên.

Uyển phu nhân cũng không lạc quan, nàng ta trúng độc sâu hơn, trước đây ngoài thuốc thông thường, Hàn thần y còn đặc biệt điều chế cho nàng ta một loại thuốc khác, bây giờ không có thuốc đó, rễ cây dưới chân nàng ta mọc càng ngày càng dài, trên cành đào cũng chi chít hoa đào, chỉ còn lại nửa khuôn mặt ẩn hiện, mơ hồ vẫn có thể nhận ra là người.

Triệu thái thú cuối cùng cũng nhịn không được, hỏi bọn họ rốt cuộc Hàn thần y vì sao lại bỏ trốn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cung-ke-thu-khong-doi-troi-chung-trung-tinh-co/chuong-112.html.]

Liên Kiều giấu nhẹm chuyện Khung Đồng Ấn, chỉ nói nơi Hàn thần y luyện thuốc rất kỳ quái, là một nơi thời gian trôi qua không giống với bên ngoài.

Triệu thái thú nghe xong vô cùng kinh hãi, hoa đào trên người Uyển Nương run lên, dường như rất ngạc nhiên: "Cô nói gì?"

Liên Kiều lại nói đơn giản với nàng ta một chút, nàng ta im lặng không nói, cánh hoa trên người rơi xuống lả tả, trải đầy đất, trông có vẻ u buồn như hoa tàn.

Liên Kiều đang lo lắng cho Uyển phu nhân thì đột nhiên, Chu Kiến Nam chỉ vào đỉnh đầu nàng, che miệng hét lên: "Liên Kiều, ngươi ngươi... trên đầu ngươi cũng nở hoa rồi!"

Liên Kiều soi gương, quả nhiên nhìn thấy một nụ hoa nhú lên, không chỉ trên đầu, trên cành đào sau lưng nàng cũng mọc ra hai nụ.

Nàng hoảng hốt, vội vàng che nụ hoa lại không cho nó nở, nhưng hoa muốn nở nàng cũng không ngăn được, chỉ trong vòng một ngày, mỗi cành đào trên người nàng đều nở đầy hoa.

Hoa đào kiều diễm, hương thơm ngào ngạt, Liên Kiều lại cảm thấy sức lực toàn thân bị những bông hoa đột nhiên nở rộ này hút đi hơn nửa.

Đáng sợ hơn là, vì nhường thuốc cho những người trúng độc sâu hơn, cành đào trên người nàng mọc rất nhanh, chỉ nghỉ ngơi một chút, tay phải của nàng đã hoàn toàn biến thành cành đào, dưới chân cũng ngứa ngáy vô cùng.

Xong rồi! Sẽ không thật sự biến thành cây chứ?

Liên Kiều lắc lắc cành đào ở tay phải, khóc không ra nước mắt.

Yến Vô Song và Chu Kiến Nam cũng chẳng khá hơn nàng là bao, cả hai đều nở đầy hoa trên người, bi thảm hơn là, hoa của Chu Kiến Nam nở đến tận môi, vừa mở miệng đúng nghĩa là miệng phun hương phun hoa, khiến hắn không dám nói chuyện trước mặt mọi người.

Còn Yến Vô Song thì phần eo đã biến thành thân cây, cả người không thể cúi xuống, càng không thể đánh đ.ấ.m như bình thường.

Những tu sĩ đến thành trước đó cũng có người trúng chiêu, từng người từng người đều khổ sở không nói nên lời, chỉ có Khương Thiệu và những người đi cùng hắn không có ai xảy ra chuyện, nói là bọn họ đến muộn, đã biết lời đồn, cho nên mới may mắn thoát nạn.

Bọn họ hành động bất tiện, Lục Vô Cữu trông có vẻ không sao, nhưng Liên Kiều liếc nhìn cổ hắn, phát hiện hoa văn trên người hắn đã lan đến cổ, đỏ tươi xen lẫn xanh nhạt, nhìn rất kinh hãi, đoán chắc hắn cũng không khá hơn là bao.

Nếu còn không tìm được Hàn thần y, e rằng bọn họ đều sẽ bỏ mạng ở đây.

Liên Kiều sốt ruột vô cùng, lá trên đầu rụng từng chiếc từng chiếc, Lục Vô Cữu lại khá bình tĩnh, còn nói Hàn thần y sẽ tự xuất hiện, ngay trong hai ngày này.

Liên Kiều đã bị hoa đào hút đi hơn nửa sức lực, uể oải trừng mắt nhìn hắn.

Thế nhưng, nàng không ngờ, không lâu sau, sự việc thật sự đã có chuyển biến…

Loading...