Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong phòng họp, lạnh từ điều hòa phát tiếng kêu vo ve khe khẽ, lòng bàn tay đang nắm chặt cây bút của Hứa Tinh Dao rịn một lớp mồ hôi mỏng. Giám đốc đập mạnh tập kế hoạch xuống giữa chiếc bàn dài, màn chiếu, bản thiết kế của bộ sưu tập “Người Tình Thời Gian” ánh lên một vẻ lạnh lẽo: “Phản hồi của thị trường quá tầm thường, tìm bước đột phá từ yếu tố đồ cổ.”
Ánh mắt cô liếc về phía Cố Trầm Chu ở góc phòng. Anh đang dựa tường, ngón tay thon dài vô thức vuốt ve chiếc khuy bạc cổ tay áo, dáng vẻ thờ ơ khiến trái tim Hứa Tinh Dao đập nhanh hơn – Sau khi về nhà tối qua, cô lật lật những đường nét nguệch ngoạc trong cuốn sổ phác thảo, trong những chi tiết đồ cổ phục chế , dường như đều ẩn giấu bóng dáng nghiêng nghiêng đầy tập trung của Cố Trầm Chu.
“Studio Thập Quang sẵn lòng cung cấp tài liệu đồ cổ ?” Phó giám đốc đẩy gọng kính, “ hợp tác đa lĩnh vực rủi ro nhỏ.”
Cố Trầm Chu cuối cùng cũng lên tiếng, giọng như tuyết tan ngày đông: “Chúng thể mở cửa studio, điều kiện tiên quyết là đội ngũ thiết kế bắt buộc việc tại studio.” Ánh mắt lướt qua , cuối cùng dừng chính xác gương mặt Hứa Tinh Dao, “Đặc biệt là nhà thiết kế chính.”
Phòng họp đột nhiên yên tĩnh đến mức thể thấy tiếng hít thở. Hứa Tinh Dao cảm thấy gáy nóng ran, Lâm Tiểu Mãn điên cuồng gửi biểu tượng cảm xúc “đẩy thuyền thành công ” trong nhóm chat. Giám đốc gõ gõ lên bàn: “Hứa Tinh Dao, cô phụ trách kết nối. Tan họp.”
Sau khi tan họp, Hứa Tinh Dao ôm laptop đuổi theo, chặn Cố Trầm Chu ở góc cầu thang. Ánh nắng len qua khe cửa chớp, mạ một lớp viền vàng lên vai và ngọn tóc : “Anh Cố, về việc việc tại studio…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-em-den-vung-troi-sao-lap-lanh/chuong-2-loi-moi-hop-tac-bat-ngo.html.]
“Gọi là Cố Trầm Chu.” Anh cúi đầu chỉnh đồng hồ, mặt và chiếc khuy bạc cổ tay áo cùng màu, “Thứ hai tuần chuyển đến, sẽ dành một khu vực thiết kế riêng.”
“, nhưng chỗ việc của ở Tinh Mang…”
“Hôm qua cô , cô thiết kế những món trang sức thể bảo vệ lòng .” Cố Trầm Chu đột nhiên ngẩng lên, hàng mi đổ bóng xuống mắt, “Ở Thập Quang, cô thể tận mắt chứng kiến câu chuyện đằng mỗi món đồ cổ.” Anh rút một cuốn sổ da từ túi trong áo vest, “Đây là một phần hồ sơ phục chế, lẽ sẽ hữu ích cho cô.”
Hứa Tinh Dao nhận lấy cuốn sổ, đầu ngón tay chạm ấm từ lòng bàn tay . Mở trang đầu tiên, nét bút máy thanh tú, mạnh mẽ: Ghi chép phục chế trâm cài áo hoa hồng năm 1923 – Dành cho một bà lão đang chờ đợi mối tình đầu trở về. Trái tim cô rung động, lúc ngẩng đầu lên chỉ thấy bóng lưng Cố Trầm Chu , vạt áo sơ mi trắng cơn gió lùa qua hành lang thổi tung lên một góc, như một câu thơ còn dang dở.
Sau khi trở về chỗ , Lâm Tiểu Mãn tựa vách ngăn nháy mắt hiệu: “Ánh mắt , rõ ràng là đang ‘ một cuộc tình bàn với em’!” Hứa Tinh Dao ném chiếc gối ôm qua, nhưng nhịn mở hồ sơ phục chế . Giữa những trang giấy ố vàng, bên cạnh bản phác thảo một chiếc đồng hồ quả quýt đính ngọc bích, Cố Trầm Chu : “Thời gian sẽ mòn kim loại, nhưng tình yêu thì mãi mãi mới mẻ.”
Ngoài cửa sổ, tiếng ve dần im bặt, hoàng hôn buông xuống len lỏi tòa nhà văn phòng. Hứa Tinh Dao màn hình máy tính, kéo những tài liệu Cố Trầm Chu đưa phần mềm thiết kế. Khi những đường nét điêu khắc cổ điển và những đường cong hiện đại cuối cùng cũng hòa quyện một cách hảo, cô mới giật nhận khóe môi cong lên từ lúc nào – Cuộc hợp tác bất ngờ , lẽ thực sự ẩn giấu một bất ngờ còn quý giá hơn cả trang sức.