CUNG ĐẤU - KHỞI ĐẦU TỪ SỰ GIẢ NGÂY - Chương 97: Đã có sự thay đổi ---

Cập nhật lúc: 2025-12-09 19:06:24
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quãng đường từ Trác Hoa Cung đến Huy Âm Các gần, nhưng Quách Minh Ngọc quanh năm kiệu mềm , bộ khiến nàng kêu khổ ngừng.

Quách Minh Huệ dù cũng là chủ mẫu Hầu phủ, nàng thấy Quách Minh Ngọc như , khỏi nhíu mày hạ giọng quát: “Minh Ngọc, như còn thể thống gì nữa? Trong cung khắp nơi đều là chủ t.ử quý nhân, nếu đắc tội với nào đó, đầu cáo trạng đến mặt Vương gia, thì bây giờ?”

Quách Minh Ngọc cho rằng phận Thất Vương trắc phi của nên cao thể với tới, nhưng lúc lời nhắc nhở của tỷ tỷ, nàng cũng bình tĩnh . Vương gia là thích giữ thể diện nhất, nếu nàng mặt , khó tránh khỏi trách phạt. Thế là Quách Minh Ngọc ngoan ngoãn theo Quách Minh Huệ.

Không qua bao lâu, tiểu thái giám cuối cùng cũng dẫn hai tỷ đến cổng Huy Âm Các. Tiểu thái giám chỉ cửa điện Huy Âm Các : “Hai vị chủ tử, nô tài còn việc gấp, xin phép đưa các vị đến đây.”

“Công công khách khí .” Quách Minh Huệ từ trong ống tay áo rộng rãi lấy một cái túi thơm đưa cho tiểu thái giám.

Tiểu thái giám mỉm nhận lấy, nhưng cân nhắc trọng lượng bạc, nụ bên môi cứng một chút, liếc hai tỷ một cái, đó mới rời .

Tuy rằng chỉ là nô tài, nhưng Thất Vương trắc phi quả thật chút tinh ý nào, nếu là trong cung, ít nô tài sẽ thừa cơ mà giậu đổ bìm leo! Không hề đối nhân xử thế chút nào, giống như vị tiểu chủ trong Huy Âm Các , chỉ cần việc , liền thường xuyên ban thưởng cho các nô tài.

Đây mà là chủ mẫu Hầu phủ ? Tiền thưởng đưa cho còn bằng một nửa hộ tống Tiêu Tường phu nhân.

“Phì, nghèo kiết!” Tiểu thái giám bước khỏi cửa cung , thầm rủa một câu.

Trong Huy Âm Các lúc , Tiêu Tường và Tiêu Vũ vẫn chuyện hai tỷ Quách thị cung.

Tiêu Tường vẫn hết thời gian ở cữ, đang chiếc giường gỗ lê hoa để nghỉ ngơi. Nàng mặc lụa tơ tằm, dùng chăn mỏng tơ tằm thượng hạng trong Huy Âm Các.

Còn Tiêu Vũ để g.i.ế.c thời gian vô vị, cũng nửa dựa gối mềm chiếc ghế nhỏ trong phòng Tiêu Tường. Vì ngoài, chỉ thấy mái tóc đen dày, trơn mượt như tảo biển của nàng tùy ý buông xõa đầu, cài bất kỳ một cây trâm cài nào, ngược trông càng thêm tươi mới tự nhiên.

Trên bàn tay trắng nõn của nàng đang cầm một cuốn sách về cách cho khuôn mặt ẩm mượt trắng mịn, trơn bóng như quả trứng bóc vỏ. Cuốn sách là do nàng sai tìm từ chợ sách cũ. Không ngờ, nàng dựa theo phương t.h.u.ố.c đó điều chế một ít kem thơm dưỡng da, dùng thử mu bàn tay, quả nhiên ngày hôm mu bàn tay cũng trở nên trơn mịn.

Thậm chí ngay cả Bắc Thần Việt cũng bàn tay nhỏ bé mềm mại khiến yêu thích…

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Ngay cả cũng nỡ buông tay.

Nghĩ đến những cảnh tượng nên nghĩ, vành tai Tiêu Vũ đỏ lên, đôi mắt sách cũng khỏi chút thất thần.

Tiêu Tường giường thấy phản ứng của Tiêu Vũ, nàng mỉm : “Vũ nhi, đang nhớ Hoàng thượng ?”

“A?” Tiêu Vũ ngẩn , cuốn sách tay trượt xuống đất.

Đôi mắt thu thủy của nàng thẳng đôi mắt đầy hàm ý của Tiêu Tường, mang vẻ của một từng trải.

Tiêu Vũ chút dở dở , tuy rằng nàng nhỏ tuổi hơn Tiêu Tường ở thế giới , nhưng nàng sẽ ngu ngốc đến mức động lòng với đế vương… Đương nhiên, động lòng với thể của thì tính là động lòng nha.

Tiêu Vũ sẽ cho bất cứ ai , nàng ý với đế vương.

Nàng chỉ lộ dáng vẻ tiểu nữ nhi, dịu dàng : “Tỷ tỷ, tỷ hiểu, huống hồ Hoàng thượng ban cho những thứ nên , Vũ nhi tự nhiên tận bổn phận của một phi tần .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-khoi-dau-tu-su-gia-ngay/chuong-97-da-co-su-thay-doi.html.]

Tiêu Tường thấy Tiêu Vũ hạnh phúc như , tự nhiên lộ nụ hài lòng.

Nàng quan tâm sống như thế nào, chỉ cần Vũ nhi và Ninh tỷ nhi của nàng sống hơn nàng là .

lúc , Xuân Ý bưng một chiếc khay , nàng bày những món điểm tâm tinh xảo khay gỗ: bánh sen tinh xảo, bánh táo đỏ hồ đào mà Tiêu Vũ khen vài câu , và cả bánh đùi lợn Nam Huyện mà sư phụ phòng bếp nhỏ do Trung thu sắp đến.

Nàng đặt những món điểm tâm lên chiếc Nguyệt nha viên trác trong phòng, đặt thêm một ấm Trà Long Tỉnh Vũ Tiền pha xong lên bàn.

“Tiểu chủ ạ.” Xuân Ý cúi hành lễ với Tiêu Vũ: “An Ninh Hầu phu nhân và Thất Vương trắc phi Quách thị cầu kiến.”

Nghe thấy năm chữ An Ninh Hầu phu nhân, sắc mặt Tiêu Tường đổi. Nàng từng phụ nữ đọa đày ít trong Hầu phủ, đến cái tên thấy sợ hãi.

Tiêu Vũ những món điểm tâm đầy ắp mà Xuân Ý đặt mặt bàn, cảm thấy vô cùng hài lòng. Hơn nữa, những chiếc đĩa đựng điểm tâm đó là lô đồ sứ men ngọc bạch ngọc mới nhất sản xuất tại quan xưởng.

Nàng tán thưởng Xuân Ý hỏi: “Huy Âm Các đang cấm túc, tại các nàng ?”

“Khải tấu tiểu chủ, là Hoàng hậu nương nương mời các nàng , là lo lắng tiểu chủ ở trong cung cô đơn, huống hồ Tiêu Tường phu nhân cũng thương, thể để Hầu phủ tới thăm nom.” Xuân Ý cúi đầu , nàng thấy ánh mắt tán thưởng của chủ tử, trong lòng cũng vô cùng đắc ý, nàng đúng !

Mấy hôm , nàng một vài đoạn đối thoại giữa tiểu chủ và Tiêu Tường phu nhân, Hầu phu nhân đối xử với Tiêu Tường phu nhân , nên chuyến các nàng đến, tự nhiên cho họ mặt một phen!

Hoàng hậu...

Tiêu Vũ đưa tay nhẹ nhàng đỡ trán.

Vị Hoàng hậu thật cách nắm bắt tình thế. Trước mặt Hoàng đế, nàng tỏ vẻ khoan dung độ lượng, giữ thể diện cho Hoàng đế, để An Ninh Hầu phu nhân với phận Hầu phu nhân vẫn cung để thăm chị nàng. Với tính cách kiêu ngạo của Hầu phu nhân, e rằng khi về phủ sẽ càng khó chị nàng hơn.

nàng sẽ sợ chút thủ đoạn nhỏ nhặt . Chỉ là một An Ninh Hầu phu nhân thôi ? Hừm.

“Mời các nàng .” Tiêu Vũ tùy tay nhặt chiếc kim bộ diêu bằng vàng chạm khắc tay vịn chiếc đoan kỷ, búi mái tóc dài của gáy.

Xuân Ý cúi đầu, lập tức lui ngoài.

Một lát , tỷ Quách thị xuất hiện trong phòng của Tiêu Tường.

“Hầu phu nhân, Thất Vương gia trắc phi, tiểu chủ gần đây thể tiện, e rằng tiện chiêu đãi các vị.” Xuân Ý dẫn họ phòng khách khí .

Quách Minh Huệ Tiêu Tường đang chiếc giường lớn chạm khắc tinh xảo, Tiêu Vũ đang lười biếng tựa chiếc nhuyễn tháp, trong lòng nàng chợt nhớ đêm khi Tiêu Vũ nhập cung.

Đêm đó, nàng cũng cao cao tại thượng tấm bình phong, còn Tiêu Vũ thì mặt nàng như một con kiến.

Làm nhanh như , vị thế của vài như thể hoán đổi ?

Ban đầu nàng còn đẩy Tiêu Vũ chịu c.h.ế.t, thật là...

“Tỷ tỷ, tỷ đừng nữa, chúng tìm chỗ .” Quách Minh Ngọc cũng nhận thấy điều , nhưng nàng sợ Tiêu Vũ, bèn trực tiếp với Quách Minh Huệ: “Đi đường xa như , chân mỏi nhừ !” Nói xong, Quách Minh Ngọc chiếc ghế gỗ cẩn ngọc tinh xảo bên cạnh, chiếc ghế nhẵn bóng, lên chắc chắn thoải mái!

Loading...