CUNG ĐẤU - KHỞI ĐẦU TỪ SỰ GIẢ NGÂY - Chương 94: Sẽ Không Buông Tha Y ---
Cập nhật lúc: 2025-12-09 19:06:21
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng đế uy h.i.ế.p đến mức , Tiêu Vũ nào dám cử động lung tung, chỉ đành rúc lòng Bắc Thần Việt.
Tuy nhiên, cây lặng mà gió chẳng ngừng. Nàng yên tĩnh, nhưng bàn tay to lớn của nam nhân cứ lởn vởn vòng eo mảnh khảnh của nàng, khiến Tiêu Vũ đang định nghỉ ngơi cũng thể ngủ ngon.
Trong lòng nàng khỏi hờn trách, vài thật sự một đằng một nẻo. ngủ , thì chi bằng huấn luyện y một chút!
Thế là Tiêu Vũ đột nhiên nắm lấy bàn tay lớn của Bắc Thần Việt, đặt tay y lên vị trí bụng của , trầm giọng : “Hoàng thượng, xem, hài t.ử cũng buồn ngủ .”
Nghe thấy hai chữ hài tử, Bắc Thần Việt cảm thấy một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng. Ý nghĩ trêu chọc Tiêu Vũ trong y cũng tan ít.
Dưới gối y chỉ công chúa của Trang Thục Dung. Chuyện phi tần sinh con, đó là chuyện của phi tần. Y từng cận với phi tần m.a.n.g t.h.a.i như thế , càng đến việc chạm hài t.ử chào đời như .
Cách một lớp sa y mỏng manh, y chạm bụng bằng phẳng của Tiêu Vũ, y nghi hoặc hỏi: “Hiện giờ nó ngoan , đá nàng ?”
Tiêu Vũ lời suýt bật . Quả nhiên là nam nhân mà, hài t.ử nhỏ thế đạp?
“Hoàng thượng, hài t.ử còn nhỏ.” Tiêu Vũ buồn ngủ rũ rượi, nàng nheo mắt : “ dù nó còn nhỏ, tần vẫn vui, bởi vì Hoàng thượng thể ngày đêm bầu bạn với tần , nhưng ban cho tần một hài t.ử thể bầu bạn ngày đêm.”
Qua lời Tiêu Vũ, hài t.ử là vinh quang vô hạn mà y ban tặng cho nàng.
Bắc Thần Việt ngay từ đầu Tiêu Vũ dành cho y mối tình sâu đậm từ . thấy một nữ nhân chịu hi sinh vì như , lòng y đại duyệt, đối với hài t.ử đời cũng thêm vài phần yêu thích.
Lúc , nữ t.ử trong lòng dường như ngủ , bàn tay đang nắm lấy tay y cũng vô thức buông lỏng.
Bắc Thần Việt thậm chí nhận , khi thấy khuôn mặt ngủ say tĩnh lặng của nữ tử, khóe môi y nở một nụ nhẹ.
Dưới cái chăm chú của y, nữ t.ử đang ngủ say sưa mơ màng mấy câu mớ: “Hoàng thượng, hãy ở bên tần nhiều hơn...”
Bắc Thần Việt khỏi bật , Tiêu Vũ , ngay cả trong giấc mộng cũng còn nhớ đến y.
“Được.” Y đáp lời một tiếng chìm giấc ngủ sâu bên cạnh Tiêu Vũ.
Sáng sớm ngày hôm , Tiêu Vũ liền rời giường rửa mặt khi Bắc Thần Việt rời . Xuân Ý và Nghe Tâm bưng theo chiếc váy Tương Quần màu tím lựu nhạt cùng bộ trang sức đá quý màu đỏ lựu rực rỡ tương ứng đến phòng Tiêu Vũ.
“Tiểu chủ, dậy sớm như .” Xuân Ý , đặt chậu đồng lên tầng cao nhất của giá gỗ ba tầng bên cạnh, đặt thỏi hương cao dùng để rửa mặt sang một bên.
Tiêu Vũ lúc vẫn mặc áo ngủ rộng thùng thình, nàng dùng dây buộc tóc màu trơn buộc đơn giản tóc phía , dậy đến chậu đồng.
Tiêu Vũ giống các nương nương khác dùng khăn nhúng nước ấm để rửa mặt, mà trực tiếp cúi xuống, dùng tay vốc một vốc nước trong nhẹ nhàng vỗ lên mặt.
Nàng cho rằng mặt buổi sáng thường bóng dầu, chỉ dùng khăn rửa sẽ sạch, vẫn dùng nước trong rửa một . Mà nước rửa mặt , là nàng dặn dò Xuân Ý dùng nước giếng ở phía Tây Bắc Huy Âm Các, bởi vì nước giếng đó sạch nhất, hơn nữa còn ngọt, dùng để rửa mặt là thích hợp nhất.
Xuân Ý thấy Tiêu Vũ rửa mặt xong liền dùng khăn lụa lau khô vết nước, nàng chút nghi hoặc : “Tiểu chủ, còn dùng hương cao để rửa mặt.”
“Thời gian tới cần dùng hương cao nữa, dù cũng cấm túc .” Tiêu Vũ bất lực .
Nàng đang mang thai, son phấn thể dùng thì đừng dùng, bảo vệ hài tử, chăm sóc cho làn da mặt. Dù da thịt vốn mềm mại, thoa nhiều phấn son như chắc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-khoi-dau-tu-su-gia-ngay/chuong-94-se-khong-buong-tha-y.html.]
Tiêu Vũ xong liền bộ quần áo và trang sức hoa lệ mà hai đang bưng, : “Đều ở trong Huy Âm Các, cần trang điểm lộng lẫy.”
Ăn vận giản dị thanh thoát một chút, mới thể khác biệt với những phi tần khác trong cung.
Theo lý mà , phi tần nên ăn mặc phù hợp với phận của , nên giản dị quá mức. Tiêu Vũ đang cấm túc, cũng cần ngoài gặp khác. Cho dù nàng ăn vận giản dị, cũng sẽ ai , điều hợp lý. Còn nếu để Đế vương thấy thì... Y phục trơn, trâm vàng, khác biệt so với ngày thường, ngược sẽ khiến nam nhân nảy sinh lòng thương xót, và cảm giác tươi mới.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Tuy nhiên, Bắc Thần Việt hôm qua mới tới Huy Âm Các, đêm nay chắc ghé thăm.
“Các nô tỳ rõ, tiểu chủ hôm nay còn dùng bữa sáng cùng Tiêu Tường phu nhân ?” Thính Tâm khẽ phúc hỏi.
Tiêu Vũ gật đầu, Xuân Ý đỡ, nàng bước lên lầu Huy Âm Các. Không mất bao lâu, nàng tới phòng của Tiêu Tường.
Lúc , bàn trong phòng Tiêu Tường bày biện sẵn bữa sáng tinh tế, bổ dưỡng. Tiêu Tường đang mặc một bộ váy rộng rãi, bên bàn gỗ, đầu vẫn quấn khăn vấn, cho thấy thể nàng vẫn hồi phục .
“Tỷ tỷ.” Tiêu Vũ thấy Tiêu Tường, mỉm , bước .
Xuân Ý thấy , vội tiến lên kéo ghế cho Tiêu Vũ, để chủ t.ử an tọa xong, múc cho Tiêu Vũ một bát yến sào ngân nhĩ sữa tươi.
Tiêu Tường thấy Tiêu Vũ, liền chú ý đến vết hồng ái cổ nàng. Nàng bỗng hiểu vì tâm trạng đến .
Nàng mỉm duyên dáng : “Vũ nhi, tối qua Hoàng thượng tới?” Nói xong, nàng nhấp một ngụm cháo yến sào.
Tiêu Vũ nhận thấy ánh mắt của tỷ tỷ, nàng hổ sờ lên vết đỏ cổ, bất lực : “Đều tại tỷ tỷ, mới lười che đậy. Dù cũng phi tần nào khác thấy.”
Nghe thấy lời nũng mang tính cách tiểu nữ hài của Tiêu Vũ, Tiêu Tường trong lòng mãn nguyện.
Ban đầu nàng lo lắng Tiêu Vũ tính cách thuần chân, sẽ Hoàng thượng yêu thích, hoặc các phi tần khác bắt nạt. Bây giờ xem , là do nàng đa tâm . Chuyện Tiêu Vũ cấm túc, nàng cũng nô tài trong Huy Âm Các qua, nàng vốn chút lo lắng Tiêu Vũ sẽ thất sủng, nhưng tình hình đêm qua…
Tâm tư của nam nhân đều đặt ở chỗ , thể thất sủng ?
Tuy nhiên, Tiêu Tường nghĩ đến vài chuyện khi nàng mới bước chân Hầu phủ, thế là nàng sang Xuân Ý cùng những khác : “Xuân Ý cô nương, cùng vài lời tâm sự.”
Xuân Ý hiểu ý, lập tức cùng Thính Tâm lui ngoài.
Đợi bọn họ rời , Tiêu Tường nghiêm túc Tiêu Vũ : “Vũ nhi, Hoàng thượng sủng ái như , tỷ tỷ yên tâm, nhưng vẫn giữ chừng mực trong lòng. Muội thể yêu , nhưng một phần trái tim, vẫn giữ cho chính , nếu …” Khóe môi Tiêu Tường hiện lên một nụ khổ.
Tiêu Vũ ý của Tiêu Tường.
Khi tỷ tỷ mới gả Hầu phủ, lúc đó mặt nàng tràn đầy ý , ngây thơ nghĩ rằng An Ninh Hầu đến phòng thất khác, chỉ đến chỗ nàng thôi là sủng ái duy nhất.
nàng, trải qua hai kiếp, hiểu, Tiêu Tường lúc đó chẳng qua chỉ là món đồ chơi nhất thời của nam nhân mà thôi.
lúc đó gia tộc lớn mạnh, bọn họ ít xem là miếng thịt thớt, cũng chẳng lựa chọn nào khác.
“Tỷ tỷ yên tâm, mưa gió tỷ từng trải, sẽ chịu nữa.” Tiêu Vũ vươn tay nắm lấy tay Tiêu Tường, nàng trầm mặc một lúc mở miệng: “Và khi tỷ và An Ninh Hầu hòa ly, Vũ nhi cũng sẽ buông tha cho .”
Nói lời , khóe môi mềm mại của Tiêu Vũ cong lên, trông xinh nguy hiểm.