CUNG ĐẤU - KHỞI ĐẦU TỪ SỰ GIẢ NGÂY - Chương 87: Kẻ Ăn Cây Táo Rào Cây Sung ---
Cập nhật lúc: 2025-12-09 19:06:14
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chước Hoa Cung từng bày đầy hoa thược d.ư.ợ.c giờ đây dọn sạch, chỉ còn những cánh hoa mang phơi ánh mặt trời chói chang.
Trong Chước Hoa Cung xa hoa tột bậc lúc , mùi ngải cứu nồng đậm, một làn hương xông ngải lan tỏa.
Dù là giữa mùa hè nóng bức, Lệ Phi vẫn mặc lên chiếc sa y tơ tằm mỏng manh, mà chọn một chiếc trường sam màu đỏ tía bằng vải cotton bình thường. Mái tóc xanh của nàng cũng búi thành kiểu tóc phức tạp mà chỉ đơn giản buông xõa lưng, trông vẻ lười nhác nhưng vẫn toát lên vẻ cao quý.
Đạp Tuyết đặt bát t.h.u.ố.c an t.h.a.i lên chiếc bàn thấp mặt Lệ Phi, trầm giọng : “Nương nương, đến giờ dùng t.h.u.ố.c an t.h.a.i ạ.”
Lệ Phi thấy ba chữ t.h.u.ố.c an thai, đầu tiên là kiên nhẫn nhíu mày, đợi đến khi nàng bát t.h.u.ố.c đen ngòm , đáy mắt lóe lên một tia vui. Đôi môi đỏ mọng khẽ chu lên, “Thuốc an t.h.a.i cứ uống hết bát đến bát khác, nếu vì bảo bối trong bụng bổn cung, bổn cung mới nỡ uống nhiều t.h.u.ố.c như thế.”
Lệ Phi tuy , nhưng vẫn cầm bát t.h.u.ố.c an t.h.a.i lên uống cạn một .
Đạp Tuyết bên cạnh thấy Lệ Phi như , khóe môi cũng nở một nụ . Chủ t.ử nhà nàng đang vui vẻ đây mà, khi mang thai, nàng từng cho gọi danh y khắp nơi đến khám bệnh, uống bao nhiêu thang t.h.u.ố.c đắng chát để điều lý thể. Bây giờ tuy chủ t.ử miệng than thở, nhưng động tác uống t.h.u.ố.c an t.h.a.i vô cùng nhanh nhẹn.
Đạp Tuyết từ trong ngăn kéo của chiếc bàn gỗ gụ bên cạnh lấy một chiếc hộp gỗ nhỏ điêu khắc hình bướm luyến hoa khảm ngọc phỉ thúy. Nàng đưa chiếc hộp cho Lệ Phi và : “Nương nương nếu cảm thấy miệng đắng chát, thể dùng chút mứt mận ạ.”
Lệ Phi chán ghét đặt bát t.h.u.ố.c bàn nhận lấy chiếc hộp nhỏ.
Bàn tay trắng nõn kéo mở chiếc vòng đồng của hộp gỗ, một mùi chua ngọt đặc trưng của ô mai lan . Món mứt vị chua chiếm phần nhỏ, phần lớn là mang theo chút vị ngọt.
Lệ Phi đưa tay nhón một viên ô mai cho miệng, vị chua chát do t.h.u.ố.c an t.h.a.i để quả nhiên dịu nhiều. Nàng nhướng mày về phía Đạp Tuyết hỏi: “Cái tiện nhân khai ?”
“Vẫn , nhưng e rằng sắp chịu nổi nữa ạ.” Đạp Tuyết khẽ gật đầu .
Lệ Phi thì hừ lạnh một tiếng.
Kể từ hôm nàng đến Huyền Vũ Điện cáo trạng, Hoàng thượng bảo nàng rời khỏi Chước Hoa Cung. Tuy cấm túc chút khó chịu, nhưng Lệ Phi hiểu rõ trong lòng, Hoàng thượng nhất định là để bảo vệ nàng!
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Việc m.a.n.g t.h.a.i trong hậu cung dễ dàng, huống hồ t.h.a.i nhi của nàng qua ba tháng, coi như định. Không cho điều nào quấy rầy nàng cũng là chuyện bình thường.
Lệ Phi rõ nào trong cung việc , nhưng kẻ đó cũng thông minh, sớm thu dọn đồ đạc trốn khỏi cung.
Người cũng chỉ mới bắt hôm qua, nhưng nàng giao cho Hoàng hậu ngay, mà dùng tư hình . Nàng ngay lập tức, rốt cuộc là kẻ nào chỉ đạo việc !
“Được , bổn cung đích xem tiện tỳ , rốt cuộc là kẻ nào sai khiến nó chuyện !” Lệ Phi xong thì lười biếng dậy, vì đang ở trong Chước Hoa Cung nên nàng cũng xiêm y khác.
Đạp Tuyết vội vàng mở một chiếc ô giấy dầu vẽ hoa thược dược, theo Lệ Phi ngoài, che chắn ánh nắng chói chang đầu cho chủ tử.
Lúc , tại một sân viện hẻo lánh nhất của Chước Hoa Cung, phụ nữ chỉ mặc mỗi áo da thú đang thoi thóp treo bằng dây thừng trong sân. Ánh nắng gay gắt chiếu lên cơ thể ướt đẫm của phụ nữ, trông nàng chỉ còn thoi thóp một . Trước mặt nàng còn một thái giám nhỏ, ngừng vung roi tay hành hạ nàng .
Lệ Phi thấy , giơ tay lên.
“Dừng tay!” Đạp Tuyết lập tức phụ họa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-khoi-dau-tu-su-gia-ngay/chuong-87-ke-an-cay-tao-rao-cay-sung.html.]
Tên thái giám nhỏ liền dừng động tác tay, thu roi da , khom lưng lùi sang một bên.
Mấy cung nhân lập tức khiêng ghế đến đặt bóng râm hành lang. Lệ Phi Đạp Tuyết đỡ đến chiếc ghế đó xuống, cung nhân bên cạnh lập tức quạt mát cho Lệ Phi.
Lệ Phi về phía Đồ Đồ đang treo mặt đất, lập tức hiểu ý cởi dây trói tay Đồ Đồ.
Mất sự ràng buộc của dây thừng, Đồ Đồ lập tức ngã nhào xuống đất, thở mong manh như chỉ còn giữ một chút khí. Ngay cả ánh mắt nàng về phía Lệ Phi cũng mờ ảo.
Tuy nhiên, kịp để nàng phản ứng, hai thái giám tới, hắt một chậu nước lạnh lên đầu nàng , khiến nàng tỉnh táo hơn ít.
“Nói, tại ngươi hãm hại bổn cung, rốt cuộc là kẻ nào chỉ đạo?” Giọng Lệ Phi trầm thấp, tựa như sứ giả đòi mạng đến từ địa ngục.
Nếu là đây, Đồ Đồ vẫn còn thể cứng miệng , nhưng từ khi bắt hôm qua, nàng chịu đựng sự hành hạ vô tận. Không chỉ đ.á.n.h roi, mà còn dìm xuống nước, cứu lên ngay khi c.h.ế.t đuối, đó là một vòng tra tấn dứt... Nàng thà c.h.ế.t cho xong!
“Ta... chịu nổi nữa.” Đồ Đồ , nước mắt tuôn rơi. Đôi môi khô nứt của nàng khó khăn cử động: “Là Trình Tiệp Dư, nàng sai khiến .”
Trình Tiệp Dư?
Lệ Phi thấy cái tên , trong lòng vô cùng kinh hãi.
Tuy nàng ưa thứ xuất , nhưng dù cũng là nhà họ Trình của nàng, đến nỗi độc ác như chứ!
Khoảnh khắc , Lệ Phi cảm thấy đau đớn như con ch.ó nuôi c.ắ.n ngược . Giữa hai hàng lông mày nàng tràn ngập vẻ chán ghét, nàng về phía Đạp Tuyết.
Đạp Tuyết hiểu ý, bước xuống khỏi hành lang, đến mặt Đồ Đồ, nghiêm giọng tra hỏi: “Lúc đó Trình Tiệp Dư nương nương m.a.n.g t.h.a.i ?”
“Không... lúc đó Trình Tiệp Dư .” Đồ Đồ yếu ớt lắc đầu, nàng dùng hết sức lực về phía Đạp Tuyết mặt : “Trình Tiệp Dư lòng mang oán hận, nhưng nàng cũng bất lực, chỉ khiến nương nương mất mặt. Dĩ nhiên, nếu thể đụng Uyển Tiệp Dư, thì càng ! Dù Uyển Tiệp Dư đang mang Long thai, cơ hội ngang hàng với nương nương. Đến lúc đó, chuyện đều khó lường.” Nói xong lời , khóe môi Đồ Đồ xuất hiện một nụ hư vô.
Nàng cuối cùng cũng hiểu , nô tài mãi mãi là nô tài, chỉ là quân cờ tranh quyền đoạt lợi của các chủ t.ử mà thôi.
Hiện tại Trình Tiệp Dư dùng xong nàng , chắc chắn sẽ vứt bỏ nàng .
Lệ Phi những lời , tức đến mức lồng n.g.ự.c phập phồng yên. Một lát , nàng đột ngột nắm chặt lòng bàn tay: “Trình Thải Nhân, ngươi quả đúng là kẻ ăn cây táo rào cây sung!”
“Nương nương, vì Tiểu Hoàng tử, xin chớ nổi giận.” Đạp Tuyết thấy , vội vàng đến bên cạnh Lệ Phi an ủi.
Lệ Phi ngờ Trình Thải Nhân sắp đặt một vở kịch như . việc gây Long t.h.a.i mất mạng, nàng dám báo ? Nàng và Trình Thải Nhân đều là của gia tộc họ Trình. Nếu chuyện ngoài , e rằng sẽ tạo cơ hội cho các đại thần dâng tấu sớ tổn hại đến gia tộc họ Trình!
Lệ Phi hít sâu vài , nàng về phía Đạp Tuyết : “Đạp Tuyết, đối sách nào ?”
“Nương nương, bằng để nô tài c.h.ế.t đối chứng ?” Đạp Tuyết suy nghĩ một lát : “Sau đó, hãy chỉ mũi dùi chứng cứ sang khác. Làm như , gạt bỏ trách nhiệm của , ảnh hưởng đến phủ Tướng quân.”