Bên ngoài mưa rơi nặng hạt, giọt mưa rơi xuống đường cung điện lạnh lẽo b.ắ.n lên bọt nước.
Tiếng mưa rào che khuất động tĩnh bên trong Long Liễn, nhưng Tô Cát Tường thấy chủ t.ử đáp , khỏi cau chặt mày, nhẹ nhàng giơ tay lên tự tát mặt một cái.
Động tác của nhẹ, bất kỳ tiếng động nào.
Tiểu thái giám bên cạnh đang che dù cho thấy hành động của sư phụ tuy nghi ngờ, nhưng dám hỏi, dù thái giám, quan trọng nhất là nhãn lực và giữ mồm giữ miệng.
Lúc , cửa Long Liễn từ bên trong mở , Tô Cát Tường vội vàng giương một chiếc ô lớn màu đen thêu rồng che ở cửa Long Liễn.
Bắc Thần Việt dẫn đầu dậy xuống xe, Tiêu Vũ phía thò , một bàn tay mạnh mẽ kéo trong lòng.
Tiêu Vũ ngẩn , ôn nhu : “Bệ hạ, đang mưa.”
“Trẫm .” Bắc Thần Việt vuốt những sợi tóc rối loạn của Tiêu Vũ tai, đó sang Tô Cát Tường bên cạnh, trong đôi mắt đen vẻ vui vì quấy rầy.
Tô Cát Tường cũng sai, vội vàng đưa chiếc ô lên , giọng mang vài phần lấy lòng: “Hoàng thượng, bên ngoài lạnh, mau về Huyền Vũ Điện .”
Bắc Thần Việt ôm Tiêu Vũ về phía Huyền Vũ Điện.
Tô Cát Tường sai, liền cầm ô sát theo , dám để cho tà áo của chủ t.ử dính một chút nước nào.
dù Tô Cát Tường cẩn thận đến mười hai phần, cơn mưa như trút nước vẫn buông tha Long bào và ống tay áo của Bắc Thần Việt. Đến khi đặt Tiêu Vũ lên chiếc giường gỗ chạm khắc trong nội điện, Tiêu Vũ mới chú ý thấy y phục của Bắc Thần Việt ướt sũng.
Cánh tay thon thả của nàng chống đệm mềm mại, đôi mắt ngập nước mang theo vài phần áy náy về phía Bắc Thần Việt: “Hoàng thượng, y phục của ướt .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-khoi-dau-tu-su-gia-ngay/chuong-85-dieu-tung-khat-khao.html.]
Tô Cát Tường ngoài bình phong vô tình thấy lời Tiêu Tiệp Dư , chỉ cảm thấy thật êm tai… Nếu là nam nhân khác , chẳng sẽ mê hoặc đến hồn xiêu phách lạc ?
Bắc Thần Việt chỉ cảm thấy giọng của Tiêu Vũ mềm mại ngọt ngào, hơn nữa nàng lúc đang nửa giường của , vài sợi tóc đen rủ xuống bên tai, càng tôn lên làn da trắng nõn. Thân thể mảnh mai trông mềm dẻo, thật khiến thương yêu.
Nếu hôm nay xảy nhiều chuyện như .
Hắn hận thể nhào nặn nữ t.ử trong cơ thể !
“Trẫm .” Bắc Thần Việt cởi Long bào ngay mặt Tiêu Vũ.
Ánh nến trong nội điện Huyền Vũ Điện sáng rõ, Tiêu Vũ nhân ánh sáng đó, đầu tiên rõ nửa rắn chắc, mạnh mẽ, cơ bắp cuồn cuộn của Đế vương.
Ánh mắt nàng khẽ run lên, ngượng ngùng dời , đầu ngón tay cũng chút luống cuống đặt : “Bệ hạ, mau y phục ngủ , đừng để cảm lạnh.”
“Vũ nhi, nàng quả thực vẻ ngoài của nàng thu hút lòng đến nhường nào .” Bắc Thần Việt chợt cúi xuống in một nụ hôn lên trán Tiêu Vũ, đó buông nàng , xoay bước ngoài, lạnh giọng : “Tô Cát Tường, chuẩn nước tắm.”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Tô Cát Tường lệnh Đế vương, lập tức sắp xếp chuẩn các việc liên quan.
Còn Tiêu Vũ, khi Bắc Thần Việt lưng rời , vẻ ngượng ngùng mặt nàng biến mất , đó là một chút tiếc nuối, thật là... hình tuyệt như mà cho nàng ngắm thêm chút nữa.
Ngoại trừ việc đấu đá hậu cung, đãi ngộ cùng tư vị Hoàng đế hầu ngủ hiện tại cũng coi như là cuộc sống mà kiếp nàng từng khát khao.
Dù thì Hoàng đế , thể cường tráng, dũng mãnh hữu lực, dáng tuyệt hảo!
Đêm hôm đó, trong cung điện sấm sét rền vang, đối với An Ninh Hầu phủ mà , cũng tự nhiên là như , chỉ vì một đạo mật chỉ truyền trong Hầu phủ.