CUNG ĐẤU - KHỞI ĐẦU TỪ SỰ GIẢ NGÂY - Chương 65: Có một việc muốn cầu xin ---

Cập nhật lúc: 2025-12-09 19:05:51
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm khuya, Tiêu Vũ đang trong nội điện của Huyền Vũ Điện, giờ phút ngủ hề yên , khuôn mặt tinh xảo nổi lên những vệt hồng bình thường, mồ hôi lạnh ngừng rịn trán.

Tô Cát Tường đưa chiếc khăn lụa thấm nước đá cho vị Đế vương đang bên giường: “Hoàng thượng, Trương thái y Tiêu tiểu chủ hôm nay phát sốt là bình thường, qua đêm nay sẽ khỏe .”

“Cho dù , trẫm vẫn an lòng.” Giọng Bắc Thần Việt khàn, bàn tay xương xẩu rõ ràng của nhận lấy chiếc khăn, gấp ngay ngắn, lau mồ hôi lạnh trán Tiêu Vũ, đó đắp một chiếc khăn thấm nước đá khác lên trán nàng.

Đêm sâu lắng bên ngoài cửa sổ gỗ chạm khắc, Tô Cát Tường thấy trời sắp đến canh năm, vội cúi thì thầm bên cạnh Bắc Thần Việt nhắc nhở: “Hoàng thượng, đêm khuya , ngày mai còn thiết triều.”

Bắc Thần Việt ngước mắt lên, thấy Tiêu Vũ giường vẫn ngủ yên, nhíu chặt mày, định rằng mai sẽ thượng triều, nhưng nhớ đến gần đây vùng duyên hải đang bão tố hoành hành, cùng với lũ lụt và các thiên tai khác.

Hắn trầm giọng : “Trẫm cứ nghỉ ngơi tại đây, ngươi lui xuống .”

Tô Cát Tường vốn định khuyên Hoàng thượng lấy long thể trọng, dù tối nay xảy quá nhiều chuyện, Hoàng thượng cùng lắm chỉ còn nghỉ ngơi một canh giờ nữa là thiết triều, nhưng giờ ánh mắt Hoàng thượng cứ dán chặt lên Tiêu Tiệp Dư rời, điều ... Đây là đầu tiên thấy Hoàng thượng để tâm đến một nữ nhân đến thế.

Tuy nhiên, hôm nay Tiêu Tiệp Dư đỡ tên cho Hoàng thượng, còn đang mang thai, thậm chí dùng cả ma phí tán... Đừng là Hoàng thượng, ngay cả một nam nhân như cũng cảm thấy nữ t.ử như đáng đối xử tận tâm.

Thế là Tô Cát Tường khuyên bảo Bắc Thần Việt nữa, tắt bớt vài ngọn đèn trong điện, chỉ để mấy ngọn cung đăng để chiếu sáng cúi đầu lui ngoài.

Còn Bắc Thần Việt, đợi Tô Cát Tường khỏi, liền cởi bỏ long bào dính m.á.u của Tiêu Vũ, chỉ mặc một trung y cẩn thận bước qua Tiêu Vũ, xuống bên cạnh nàng.

Đây là đầu tiên bên cạnh một nữ nhân mà cẩn thận đến thế, lo lắng sẽ phiền giấc ngủ của nàng.

xuống, nữ nhân trong lòng đột nhiên hoảng hốt nhíu chặt mày, nhắm mắt kêu lên: “Đừng!”

“Không , trẫm ở bên cạnh nàng.” Bắc Thần Việt thấy , vội vàng cúi đầu nhẹ nhàng tựa khuôn mặt nóng của Tiêu Vũ. Tiêu Vũ đang nhắm chặt mắt, khi cảm nhận sự gần gũi của nam nhân, nàng khẽ mở mắt, thấy Bắc Thần Việt đang tựa bên cạnh , trong lòng liền thấy thỏa mãn.

Đôi môi đỏ tái nhợt của nàng lẩm bẩm hai tiếng: “Bệ hạ.”

Bắc Thần Việt thấy giọng Tiêu Vũ thì sững sờ, tưởng nàng tỉnh, định đáp lời thì thấy nữ nhân trong lòng ngủ say.

Nhìn khuôn mặt ngủ say tĩnh lặng của Tiêu Vũ, kìm khóe môi cong lên , cúi đầu nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi nàng ngủ .

lâu khi Bắc Thần Việt ngủ say, Tiêu Vũ từ từ mở mắt, trong đôi mắt long lanh mang theo vài phần mãn nguyện.

Sáng sớm hôm , khi Tiêu Vũ tỉnh dậy, nàng lờ mờ cảm thấy đang t.h.u.ố.c cho , tuy động tác nhẹ nhàng nhưng vết thương vẫn tránh khỏi truyền đến cơn đau. Nàng mở mắt , thì thấy là Thính Tâm và Xuân Ý.

Hai tiểu nha đầu chậm tốc độ thoa thuốc, dường như lo lắng nhanh thêm một chút sẽ nàng thương.

Thấy t.h.u.ố.c sắp thoa xong, Tiêu Vũ mới lên tiếng nhắc nhở: “Hai ngươi đến đây?” Tuy tối qua đau đến mức suýt mất nửa cái mạng, nhưng nàng vẫn đây là Huyền Vũ Điện của Hoàng đế.

Giọng Tiêu Vũ chút khô khốc khàn khàn, khiến Xuân Ý và Thính Tâm ngây , Xuân Ý hồn, lúc mới phát hiện Tiểu chủ nhà tỉnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-khoi-dau-tu-su-gia-ngay/chuong-65-co-mot-viec-muon-cau-xin.html.]

Nàng vội vàng tiến lên đỡ lưng Tiêu Vũ, giọng nhẹ nhàng: “Tiểu chủ, đừng cử động, Thái y dặn nên giường nghỉ ngơi thật .”

“Nằm nghỉ ngơi?” Tiêu Vũ nhíu mày, nàng đ.á.n.h giá môi trường xung quanh, nhỏ: “Đây là Huyền Vũ Điện của Bệ hạ, từng phi tần nào lưu qua đêm, sợ rằng chúng mau chóng trở về Huy Âm Các.”

Xuân Ý lời Tiêu Vũ thì ngây .

Chủ t.ử thương nặng như thế mà còn trở về Huy Âm Các ? Sợ rằng quá trình sẽ càng vết thương của Tiểu chủ thêm nặng!

Nàng định mở miệng thì thấy giọng bá đạo của nam nhân truyền đến từ ngoài bình phong: “Không cần, khi vết thương lành, nàng cứ ở tại Huyền Vũ Điện của trẫm.”

Tiêu Vũ tiếng ngẩn , ngước mắt thì thấy Bắc Thần Việt đang mặc long bào màu vàng rực rỡ, thong thả bước từ bên ngoài .

Nàng theo bản năng dậy chào đón Bắc Thần Việt, nhưng vết thương ở cánh tay truyền đến cơn đau, nàng mềm nhũn , may mà Xuân Ý đỡ kịp, nếu chắc chắn sẽ ngã xuống giường.

“Tiểu chủ cẩn thận.” Xuân Ý đầy vẻ quan tâm Tiêu Vũ, còn Bắc Thần Việt bước điện thấy hành động của Tiêu Vũ, tim cũng nhảy dựng lên tận cổ họng.

Hắn sải bước lớn đến bên giường Tiêu Vũ xuống, Xuân Ý thấy ngoan ngoãn lui , cùng Thính Tâm cùng lui về phía bình phong, để gian nhỏ bé cho Hoàng thượng và chủ t.ử nhà .

Để tiện việc thoa thuốc, Tiêu Vũ lúc chỉ mặc một chiếc yếm màu xanh nhạt, cánh tay trắng nõn thon gầy băng bó vết thương ghê rợn bằng băng vải trắng.

Bắc Thần Việt thấy thế, kéo chiếc lụa mỏng bên cạnh khoác lên Tiêu Vũ, “Những ngày cứ nghỉ ngơi thật trong điện của trẫm, đợi đến khi khỏi hẳn hãy trở về Huy Âm Các.”

Không thể phủ nhận, thể Tiêu Vũ sức hấp dẫn cực lớn đối với , từ lúc bắt đầu sủng ái cho đến nay vẫn , nhưng khi Tiêu Vũ lành vết thương, tuyệt đối sẽ chạm nàng dù chỉ một chút.

Tiêu Vũ thấy hành động của Bắc Thần Việt, nàng mở miệng thì thấy Bắc Thần Việt trầm giọng : “Trẫm nàng thích hương nào, nhưng Long Diên Hương trong Huyền Vũ Điện lẽ nàng thích, trẫm cho bỏ . Nàng thích hương gì thì cứ dặn dò Tô Cát Tường đưa tới.”

Bắc Thần Việt xong lo lắng đủ , nhẹ nhàng nắm lấy tay Tiêu Vũ, đôi mắt hoa đào nàng đầy nghiêm túc: “Trẫm rảnh rỗi sẽ đến bên nàng.”

Trong mắt Tiêu Vũ, dáng vẻ Bắc Thần Việt lúc giống hệt một đứa trẻ đang việc nghiêm túc.

Nàng nhớ đến một câu , khi một nam nhân để tâm đến một nữ nhân, sẽ giống như một đứa trẻ. Tuy nhiên, Tiêu Vũ cũng tính toán riêng của , việc nàng trúng một đao hôm qua là cố ý. Thật , thanh đao của kẻ hành thích nàng cho động tay động chân từ , đảm bảo sẽ đoạt mạng nàng, nhưng nỗi đau da thịt thì thể tránh khỏi.

Cái nàng chính là lòng áy náy của nam nhân, và khiến tin rằng nàng đối với Đế vương tình căn thâm chủng, như , thứ nàng sẽ ...

Thế là Tiêu Vũ nhẹ nhàng nắm bàn tay lớn của Bắc Thần Việt, lông mi rủ xuống, giọng dịu dàng và trầm thấp: “Hoàng thượng, tần còn một việc cầu xin.”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Bắc Thần Việt lời Tiêu Vũ thì ngẩn .

Chẳng lẽ tình yêu nàng dành cho cũng xen lẫn lợi ích khác? Nghĩ đến đây, lòng Bắc Thần Việt lạnh, nhưng vẫn kiên nhẫn nữ t.ử đang yếu ớt mặt, chậm rãi : “Nàng cứ .”

:

 

Loading...