CUNG ĐẤU - KHỞI ĐẦU TỪ SỰ GIẢ NGÂY - Chương 180: Trộm Hương Trộm Ngọc ---
Cập nhật lúc: 2025-12-11 06:12:01
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong Thiên Trùng Cung, Hoàng hậu lúc yên, yên. Nàng bực bội sờ chén bên tay , nhưng phát hiện chén nguội lạnh. Nàng chút phiền lòng, đẩy chén sang một bên: "Thưởng Thu! Thưởng Thu!"
Thưởng Thu thấy lệnh của Hoàng hậu, lập tức từ bên sương điện bước . Nàng phúc , thấy Hoàng hậu nghiêm giọng quát: "Ngươi đang gì ? Bản cung gọi ngươi lâu như thế, ngươi cũng đáp lời bản cung?"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Thưởng Thu vội quỳ nửa gối xuống đất, nàng dám giải thích, dù rõ ràng nương nương chỉ gọi nàng một tiếng. Nàng cúi đầu hoa văn phù dung ẩn sàn đá cẩm thạch, khẽ nhận : "Là của nô tỳ, chút sơ suất."
Hoàng hậu Thưởng Thu nhận , tâm trạng mới dễ chịu hơn một chút. Nàng màn đêm mịt mùng bên ngoài, : "Nghênh Xuân đưa đến Thận Hình Tư bao lâu ?" Nàng ngờ rằng, khi Hoàng thượng sai đưa những ở nhà bếp nhỏ , tiếp tục sai đến đưa Nghênh Xuân .
Nghênh Xuân là cung nữ đắc lực nhất bên cạnh nàng, cũng ít chuyện cho nàng. Mặc dù nha đầu tâm tính kiên cường, nhưng nếu nghiêm hình khảo tra... Những hình phạt ở Thận Hình Tư, nàng cũng hiểu rõ phần nào, e rằng Nghênh Xuân thể chịu đựng nổi.
Tuy rằng đến cuối cùng, Tiêu Vũ thể thoát khỏi liên can, nhưng của nàng e rằng cũng thể thoát tội!
Hoàng hậu càng nghĩ càng thấy còn đường lui. Ngay lúc nàng đang nóng ruột như kiến bò chảo nóng, đột nhiên thấy Thưởng Thu : "Nương nương cứ yên tâm, Nghênh Xuân khi dặn dò nô tỳ, kết quả nhất chính là mong nương nương thể chăm sóc cho gia đình nàng ."
Hoàng hậu lời , tảng đá treo lơ lửng trong lòng mới rơi xuống. Nàng hiểu Nghênh Xuân ý gì. Nếu thật sự thể vượt qua, Nghênh Xuân sẽ dùng cái c.h.ế.t để bảo cho nàng. Như , nàng vẫn sẽ là Hoàng hậu tôn quý vô cùng. Còn về việc Hoàng thượng nghĩ thế nào quan trọng, Hoàng thượng đối với nàng, trừ mấy ngày đầu mới thành hôn, vốn dĩ chẳng mấy phần tình ý.
"Được, bất kể thế nào, hãy sắp xếp thỏa cho gia đình Nghênh Xuân." Hoàng hậu tựa chiếc ghế gỗ lê hoa, thần sắc thả lỏng .
Khác với sự tĩnh mịch của Hoàng cung, Tiêu Trạch (nhà họ Tiêu), cách nơi việc của Cẩm Y Vệ xa, đang đón một vị khách. Trong phòng khách của tòa trạch viện ba lối ba lối , một nam nhân mặc phi ngư phục đang . Nam nhân đó hình cao lớn, mày mắt tuấn tú, một thanh Tú Xuân Đao tượng trưng cho quyền lực và sự trấn áp đang đặt chiếc ghế gỗ bên cạnh.
Hỷ Nhi thấy nam nhân đến phủ của họ, nhưng tâm trạng khác . Trước đây, nha đầu mong rằng đại tiểu thư nhà thể một nơi nương tựa . Huống chi phận Cẩm Y Vệ Chỉ huy sứ, thật là cao thể với tới! Nếu tiểu thư thể gả cho vị đại nhân nắm giữ đại quyền như , sẽ là một đường vinh hoa phú quý. Đáng tiếc, mấy hôm , nàng thấy vị đại nhân cùng cô gái dị vực tình tứ ân ái, Hỷ Nhi cảm thấy, vị Lãnh đại nhân cũng là lương nhân.
lúc Hỷ Nhi thở dài chuẩn rời , thấy nam nhân trầm giọng : "Chẳng lẽ tiểu thư nhà ngươi vẫn định gặp ?"
Bước chân Hỷ Nhi khựng . Nàng ngờ phát hiện. cũng đúng, Cẩm Y Vệ Chỉ huy sứ võ công cao cường, chút động tĩnh thể nhận .
Sau ngày đó, vị Lãnh Chỉ huy sứ ngày nào cũng đến phủ . Tiểu thư những ngày bận, chỉ là gặp , cho nên Lãnh Chỉ huy sứ cứ thế suốt mấy đêm liền trong phòng khách của phủ.
Đây cũng là điều Hỷ Nhi thể hiểu nổi. Nếu vị Lãnh Chỉ huy sứ chút chân tình nào, tại ngày ngày chờ đợi tiểu thư nhà ? dù nữa, mắt thấy tai là thật mà!
Hỷ Nhi chậm rãi tiến lên, cầm ấm bên cạnh rót cho Lãnh Phong một chén , : "Đại nhân, ngài cứ về . Tiểu thư nhà những ngày đang bận rộn kiểm tra sổ sách của các cửa hàng chi nhánh, thật sự thời gian tiếp đãi ngài. Nếu ngài mệt mỏi, Hỷ Nhi sẽ sai dọn dẹp một giường chiếu, để ngài nghỉ ngơi một lát ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-khoi-dau-tu-su-gia-ngay/chuong-180-trom-huong-trom-ngoc.html.]
"Nếu nàng bận, thì thôi." Lãnh Phong nâng chén thanh khiết đặt đôi môi mỏng. Hắn uống, chỉ ngửi mùi thơm nhẹ nhàng của , nghĩ đến mùi hương thoang thoảng . Thoang thoảng, tựa như hoa mai kiêu hãnh nở rộ giữa mùa đông lạnh giá, một chống chọi với sương tuyết, nhưng mang theo hương thơm thuần khiết chỉ thuộc về nó.
Hỷ Nhi thấy Lãnh Phong thì thêm nữa. Nàng đặt ấm xuống dậy rời . Ngay khi Hỷ Nhi khuất, Lãnh Phong xách Tú Xuân Đao lên bước ngoài. về phía cổng chính, mà qua một cánh cửa phụ bên cạnh, đến một gian Tây sương phòng. Gian sương phòng chỉ cách Đông sương phòng nơi Tiêu Tường ở một bức tường.
Hắn ngước mắt bầu trời đêm đen kịt. Đêm khuya tĩnh lặng, đúng là lúc vị Cẩm Y Vệ Chỉ huy sứ đại nhân nên trèo tường.
Tiêu Tường xuống trong bộ y phục mỏng manh bằng lụa mỏng, nhận tiến phòng. Hơn nữa, tiếng bước chân giống của Hỷ Nhi! Nàng cảnh giác dậy, bàn tay trắng nõn vén một góc màn trướng lụa mỏng, thấy một góc của bộ phi ngư phục.
Trái tim nàng đang treo lơ lửng vì sợ kẻ đột nhập liền lắng xuống, nhưng cảm giác vui đối với dâng lên. Giọng nàng mang vẻ khó chịu: "Ngươi đến đây gì? Đường đường là Cẩm Y Vệ Chỉ huy sứ đại nhân, lẽ nào cũng những hành động 'trộm hương trộm ngọc' ?"
Hành vi trộm hương cắp ngọc ?
Từ đến nay từng ai Lãnh Phong như , Lãnh Phong tự nhiên cũng thèm loại chuyện .
nơi gian phòng ấm áp và ngát hương của nữ t.ử .
Lãnh Phong đột nhiên cảm thấy, nếu là nàng, dù trở thành kẻ bại hoại cũng . Ý niệm đó vụt qua, khàn giọng : “Ngày đó như nàng thấy, đó là Dung Hoa mới Hoàng thượng tấn phong, là nữ nhân cống phẩm từ Nam Cương, Hoàng thượng đặc phái nghênh đón, ý tứ gì khác.”
Thì là nữ nhân của Hoàng thượng.
Tiêu Tường thoáng chốc cảm thấy đáng cho Vũ nhi, nhưng nghĩ nàng cũng hiểu, dẫu là của Nam Cương, việc liên quan đến triều đình và Nam Cương, chuyện nam nữ đơn thuần.
“Được, lời giải thích của ngươi, ngươi thể rời .” Tiêu Tường mím môi, nam nhân ngoài bình phong mà , nhưng thấy nam nhân cứ chần chừ , lòng nàng phiền muộn, liền vén bức màn lụa lên dậy thẳng phía bình phong. ngay khi nàng ngang qua bình phong, mắt cá chân mảnh mai chợt trượt , nàng liền ngã nhào ngoài. May mắn nam nhân kịp thời đỡ lấy nàng.
Chỉ là trong khoảnh khắc đó, ngọc ấm đầy vòng tay, Tiêu Tường chỉ khoác lớp áo sa mỏng manh rơi lòng Lãnh Phong. Do sợ hãi, cánh tay trắng nõn mảnh mai của nàng cũng siết chặt lấy cổ Lãnh Phong, trong lúc hoảng loạn, đôi môi đỏ mọng của nàng vô tình lướt qua yết hầu của Lãnh Phong.
“Ngươi...” Tiêu Tường bình tĩnh thì ngẩn , chỉ thấy thể mảnh mai của nàng và hình cường tráng đầy sức mạnh của Lãnh Phong đang dán chặt . Ở cách gần như thế , nàng thậm chí thể cảm nhận nhiệt độ nóng rực cơ thể nam nhân xuyên qua lớp y phục!
Có cảm giác nguy hiểm, nhưng cũng một thứ gì đó khó thành lời.