CUNG ĐẤU - KHỞI ĐẦU TỪ SỰ GIẢ NGÂY - Chương 173: Ghen ghét Đố kỵ ---
Cập nhật lúc: 2025-12-11 06:11:54
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Xuân Ý bẩm báo tin tức do Chỉ Lan mang đến cho Hoàng hậu, khóe môi phụ nữ khoác phượng bào màu vàng nhạt hiện lên một tia , nàng mỉa mai : “Nếu nàng yêu Hoàng thượng, thì ai động đến vị trí của nàng ; nhưng nếu nàng hại cháu gái của Nam Cương Vương, cho dù Long t.h.a.i trong bụng, Hoàng thượng cũng thể bảo vệ nàng !”
Triều đình cần sự định của Nam Cương, cho dù Hoàng thượng coi trọng Long t.h.a.i trong bụng nàng mà giữ mạng sống của nàng, e rằng cũng chẳng còn ân sủng gì nữa.
Nghĩ đến đây, Hoàng hậu càng thêm đắc ý, rốt cuộc cũng cần Bổn cung tự tay hành động.
Tuy nhiên, Xuân Ý suy nghĩ một lát, vẫn chần chừ : “Nương nương, nhưng nô tỳ thấy Chiêu Nghi Thần giống thiếu suy nghĩ đến .”
Hoàng hậu lời Xuân Ý thì cũng tỉnh táo đôi chút, loại chuyện ỷ sủng mà kiêu , Lệ Phi và Huệ Phi thể , nhưng Tiêu Vũ giống sẽ hành động bốc đồng như .
Ngón tay xinh của nàng khẽ xoa chiếc nhẫn hồng ngọc bên cạnh, qua hồi lâu, trong đôi mắt âm trầm hiện lên vài phần lạnh lẽo: “Có lẽ nàng chỉ dạy cho Dung Hoa Nam một bài học, nhưng nàng nào hiểu rõ chừng mực và d.ư.ợ.c lý, nếu d.ư.ợ.c tính mạnh hơn một chút, chẳng sẽ xảy vấn đề ?”
Xuân Ý hiểu ý của Hoàng hậu, nàng cúi đầu .
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Đêm đó, trong cung Thiên Trọng đèn lồng giăng mắc rực rỡ, các phi tần nối đuôi trong tìm đến vị trí của xuống, còn Dung Hoa Nam mới nhập cung cũng đến sớm, an tọa ở vị trí phía bên Hoàng hậu.
Theo lý mà , vị phân của nàng đủ để ở vị trí bên Hoàng hậu, nhưng nàng là cháu gái ruột của Nam Cương Vương, xét cả tình lẫn lý, sắp xếp cho nàng một chỗ cũng hợp tình hợp lý. Còn Tiêu Vũ thì sắp xếp ở vị trí phía bên trái Hoàng hậu.
Khi Tiêu Vũ xuống, Hoàng hậu còn thêm vị trí của Tiêu Vũ hai , thấy Tiêu Vũ với vẻ mặt điềm nhiên xuống chỗ của , khóe môi nàng cong lên : “Chiêu Nghi Thần hôm nay ăn mặc thật nhã nhặn.”
Nghe Hoàng hậu khen ngợi trang phục của , Tiêu Vũ nhớ bộ dạng Hoàng hậu khen ngợi Lệ Phi ngày hôm , trong lòng nàng chợt lóe lên bốn chữ lớn: Cười ẩn giấu d.a.o găm.
Tuy nhiên nàng cũng để tâm, trang phục hôm nay của nàng phù hợp với vị phân và cả khoản chi tiêu hàng tháng. Nàng cong môi : “Nương nương quá lời , tấm vải là do nương nương ban tặng khi thần nhập cung, thần luôn yêu thích vô cùng, nhưng vẫn tiếc nỡ lấy , hôm nay hiếm hoi nương nương mở yến tiệc, nên thần mới đặc biệt mặc đây.”
Hoàng hậu câu trả lời của Tiêu Vũ, nụ nơi khóe môi nàng chợt khựng . Nàng vốn định khen Tiêu Vũ ăn mặc hoa lệ để khơi dậy sự bất mãn của các phi tần, nào ngờ tấm vải chính là do nàng ban tặng cho Tiêu Vũ, nhất thời, ánh mắt các phi tần nàng cũng đổi.
Thậm chí mấy phi tần đầu óc mấy thông minh còn chút ngưỡng mộ tấm lụa vân nước màu xanh nhạt Tiêu Vũ : “Nương nương, vải Chiêu Nghi Thần quả là đẽ, khi nào ban thưởng thêm cho các , để các chiêm ngưỡng tận mắt ạ.”
“Các ngươi lẽ quên , lúc mới nhập cung, Bổn cung đều ban thưởng cho các ngươi cả, chỉ là bộ đều là vải vóc mà thôi.” Hoàng hậu câu , các phi tần khác cũng tiện thêm nữa. lúc , Bắc Thần Việt sải bước .
Các phi tần lập tức dậy, đặt tay lên eo trái khụy gối cúi : “Thần tham kiến Hoàng thượng.”
Bắc Thần Việt bước qua các mỹ nhân hậu cung, thẳng đến Long ỷ cao nhất mà xuống. Tuy y đang mặc thường phục màu vàng minh hoàng, nhưng cái khí thế giận mà uy khiến Na Nhĩ Tư bên cạnh Hoàng hậu vô cùng thích thú.
Nàng nghĩ thầm: Xem nam nhân Trung Nguyên thật sự , khí chất nam nhi, hơn nữa còn tuấn tú nữa... Thật nếm thử xem mùi vị của Thiên t.ử sẽ như thế nào. Nàng kìm ngẩng đầu Bắc Thần Việt.
Bắc Thần Việt đương nhiên cũng chú ý đến nữ t.ử phía Hoàng hậu.
Nữ t.ử dẫu khoác lên trang phục hậu cung của y, nhưng đôi mắt quyến rũ và sống mũi cao rốt cuộc vẫn chút khác biệt so với nữ t.ử Trung Nguyên. Hơn nữa, nữ t.ử cũng khác với nữ t.ử Trung Nguyên, Vụ nhi của y nào phóng khoáng như , y rốt cuộc vẫn yêu thích sự thẹn thùng e lệ Vụ nhi hơn.
Sau khi nghĩ đến Tiêu Vũ, Bắc Thần Việt liền thu hồi ánh mắt. Y sang Tiêu Vũ một bên, thấy nàng mang bụng lớn mà vẫn hành lễ, trong lòng khỏi chút lo lắng, yết hầu khẽ động : “Bình .”
Các phi tần tiếng đều dậy, còn Tiêu Vũ khi lên thì về phía Bắc Thần Việt, đôi mắt ngập nước tràn đầy vẻ tủi và đau buồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-khoi-dau-tu-su-gia-ngay/chuong-173-ghen-ghet-do-ky.html.]
Bắc Thần Việt từng thấy Tiêu Vũ như , y còn thêm, nhưng thấy nữ t.ử Xuân Ý đỡ về chỗ , ánh mắt nàng cụp xuống, y nữa.
Tiêu Vũ y, là đang giận ...
Bắc Thần Việt đột nhiên cảm thấy trong lòng hoảng hốt, y đang nghĩ tối nay nên đến cung Chiêu Dương , Hoàng hậu mỉm : “Hoàng thượng, đây là cháu gái Nam Cương Vương, Dung Hoa Nam mới nhập cung.”
Dung Hoa Nam Hoàng hậu nhắc đến tên , cũng vô cùng đắc ý dậy. Nàng học theo dáng vẻ của Trung Nguyên mà cúi hành lễ, trong giọng hào sảng, khi ngẩng đầu Bắc Thần Việt, đôi mắt mang chút sắc xanh toát lên vẻ quyến rũ: “Tần từng thấy nam nhân nào tuấn tiêu sái như Hoàng thượng, thể trở thành Dung Hoa của Hoàng thượng, là vinh hạnh của tần .”
Hán ngữ của Dung Hoa Nam tệ.
“Dung Hoa Nam quả là khéo miệng.” Bắc Thần Việt phất tay áo lớn : “Thưởng.”
Tô Cát Tường cúi đầu, lập tức lệnh cho mang lễ vật chuẩn cho Dung Hoa Nam lên. Không vì lẽ gì khác, Dung Hoa Nam là Nam Cương, ít nhất trong những ngày Nam Cương Vương còn ở Kinh thành, cho họ thấy sự coi trọng của Hoàng thất đối với Nam Cương.
Thà đây là phần thưởng cho Nam Cương, còn hơn là ban thưởng cho Dung Hoa Nam.
Rất nhanh, một nhóm thái giám cung nữ mang lên các loại châu báu thượng hạng.
Các phi tần thấy ai nấy đều khỏi ngưỡng mộ, nhưng trong lòng đều hiểu rõ, Hoàng thượng coi trọng chẳng qua là thế của Dung Hoa Nam mà thôi. Dù , vẫn một phi tần ngầm ghen tị với Dung Hoa Nam, bởi vì ban đầu họ đều nghĩ rằng ở đất Nam Cương là kẻ ăn lông ở lỗ, Dung Hoa Nam chắc chắn hề xinh . Nào ngờ Dung Hoa Nam dung mạo khí chất phi phàm, khác với vẻ e thẹn của họ.
Khăn tay của Dương Thục Dung suýt chút nữa nàng vặn thành nút thắt.
Nàng thậm chí thể dự cảm , Dung Hoa Nam khi nhập cung sẽ câu dẫn Hoàng thượng, đến lúc đó Hoàng thượng nào còn để ý đến những cũ như bọn họ nữa?
Thậm chí cảnh Dung Hoa Nam câu dẫn Hoàng thượng, bọn họ đều thể tưởng tượng : Không ngoài những hành vi vô liêm sỉ đó!
“Nhiều châu báu như , Hoàng thượng đều ban thưởng cho thần ?” Dung Hoa Nam chút mong đợi về phía Bắc Thần Việt, nàng cảm thấy, Hoàng đế Trung Nguyên thật , quả sai, chỉ tuấn tú mà còn giàu nữa!
Nhiều châu báu như , đời nàng dùng hết. Tuy nhiên, nếu thể ban thưởng luôn cả Cẩm Y Vệ cho nàng thì càng !
“Đều là của ngươi.” Bắc Thần Việt gật đầu.
Dung Hoa Nam lời Bắc Thần Việt xong càng thêm hớn hở, nàng vội xách vạt váy bước xuống điện. Nàng hưng phấn các loại châu báu do cung nữ bưng tới, lúc thì tò mò nhấc vòng tay lên xem, lúc thì hiếu kỳ cây trâm cài tóc vàng (kim bộ diêu), qua một hồi lâu, nàng đột nhiên lâu một chiếc khay.
Chỉ thấy nàng nâng niu chiếc ngọc bội bình an trong suốt (Bình An Khấu) như bảo vật, mặt nàng lộ vẻ mừng rỡ, cầm ngọc bội hướng về Bắc Thần Việt : “Hoàng thượng, ngài chuẩn ngọc bội bình an Hòa Điền (Hòa Điền Ngọc Bình An Khấu) cho thần , thần thật sự thích!”
Tiêu Vũ đang cúi mắt thấy lời thì sửng sốt. Khi nàng ngước mắt Dung Hoa Nam, thấy chiếc ngọc bội bình an trong tay nàng giống hệt với chiếc ngọc bội bình an mà Bắc Thần Việt tặng cho nàng.
Thần sắc Tiêu Vũ lạnh , thậm chí còn vài phần thê lương.
Còn Bắc Thần Việt ngay khoảnh khắc đầu tiên lời Dung Hoa Nam cũng về phía Tiêu Vũ. Y mím môi, nhưng thể lời nào. Dung Hoa Nam nhất định ban thưởng, nhưng những món trân bảo là y tùy ý bảo Tô Cát Tường tìm, tìm chiếc ngọc bội bình an giống hệt của Vụ nhi nhà y?