CUNG ĐẤU - KHỞI ĐẦU TỪ SỰ GIẢ NGÂY - Chương 146: Được Ban Thưởng Lớn Hơn ---

Cập nhật lúc: 2025-12-11 06:11:30
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Vũ lời Hoàng hậu , khóe môi khẽ cong lên.

Người quả thực thú vị, mỉa mai, hỏi nàng thử , đẩy nàng thế khó, còn giả vờ bày vẻ lo lắng.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Nương nương yên tâm, thần trong lòng tự rõ.” Tiêu Vũ cong môi .

Bắc Thần Việt vốn lo lắng cho Tiêu Vũ, nhưng thấy nàng kiên định như thế, thở phào nhẹ nhõm, sang Tô Cát Tường bên cạnh : “Mang cây cung đặc chế lên.”

Tô Cát Tường , chỉ thấy mồ hôi lạnh thấm trán, lo lắng về phía Tiêu Vũ, lớp gấm vóc là cái bụng nhỏ nhô lên.

Hắn chút lo lắng cho Tiêu Vũ, dù chủ t.ử Tiêu còn đang mang thai… Hoàng thượng đồng ý, đành lấy cung tên tới.

Cây cung đó tuy nặng, nhưng Tô Cát Tường cảm thấy đối với một phi tần đang m.a.n.g t.h.a.i thì vẫn nặng, vì dùng hai tay nâng cây cung, đưa đến mặt Tiêu Vũ.

Bắc Thần Việt dáng vẻ của Tiêu Vũ, ánh mắt lóe lên vẻ lo lắng, ngay lúc , Tiêu Vũ đột nhiên giương cung, đáy mắt nàng thoáng qua một tia lạnh lẽo, theo tiếng “vút” vang lên, mũi tên lạnh lẽo rời khỏi dây, sức mạnh mãnh liệt khiến mũi tên tách đôi, một chiếc lá rụng từ bay đến trong khí, sự tình cờ, kết hợp với lực của mũi tên lạnh, nó khiến mũi tên tách hai!

Chỉ thấy một tiếng vút, hai nửa mũi tên lạnh đó vững vàng cắm hai mục tiêu.

Màn thể hiện của Tiêu Vũ khiến đều ngây .

Tô Cát Tường ngây , Bắc Thần Việt ngây , thậm chí cả Hoàng hậu và Trần Lương nhân bên cạnh cũng đều sững sờ.

Lúc , thái giám gần mục tiêu bước lên, khi rõ tình hình mục tiêu, lập tức rút hai mũi tên xuống, bẩm báo: “Cả hai mũi tên đều trúng hồng tâm!”

“Cái ?” Trần Lương nhân thể tin về phía Tiêu Vũ.

Đừng Trần Lương nhân, các đại thần và tướng quân bên đều dành cho Tiêu Vũ thêm vài phần kính phục.

Trong mắt Hoàng hậu càng dâng trào cảm xúc phức tạp, bàn tay buông thõng bên hông nàng siết chặt thành nắm đấm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-khoi-dau-tu-su-gia-ngay/chuong-146-duoc-ban-thuong-lon-hon.html.]

Chỉ Bắc Thần Việt là ánh mắt hiện lên vẻ vui mừng, Bắc Thần Việt vội vàng đến bên cạnh Tiêu Vũ, tò mò hỏi: “Vũ nhi, nàng điều đó như thế nào?”

“Hoàng thượng, chỉ là ngẫu nhiên thôi ạ.” Tiêu Vũ mỉm đáp, “Thần khi cầm cây cung đó lên, phát hiện cây cung chút hư tổn, nhưng tên lắp dây, thể bắn.”

Nói lời , Tiêu Vũ khẽ cúi đầu, vẻ dịu dàng nép , nàng ôn tồn : “Vẫn là do Hoàng thượng Hoàng ân rộng lớn, nên thần mới vận may .”

Cả hành động lẫn lời của Tiêu Vũ đều khiến Bắc Thần Việt vô cùng hài lòng, cong khóe môi, : “Thưởng! Nhất định thưởng!”

Nói xong, Tiêu Vũ, như thể đang một báu vật mà vô cùng coi trọng, trịnh trọng : “Vật săn đầu tiên và vật săn quý giá nhất mà trẫm săn hôm nay, đều ban cho Chiêu Nghi.”

Giọng của nam nhân đặc biệt ôn hòa.

Cảnh lọt mắt tất cả , ai nấy đều , Hoàng thượng từng đối xử với một phi tần nào như thế , ngày thường vật săn đầu tiên trong buổi săn thu của Hoàng thượng đều ban cho Hoàng hậu, còn vật quý giá nhất đều ban cho Thái hậu, nhưng giờ ban cho Tiêu Chiêu Nghi, chuyện dường như cũng hợp lý, dù Chiêu Nghi cũng đang mang thai.

Tiêu Vũ cảm nhận ít ánh mắt ngưỡng mộ, cùng một vài ánh mắt ghen tị, nàng ngước mắt lên, phát hiện Hoàng hậu đang nàng đầy suy tư. Hoàng hậu cũng nhận thấy ánh mắt của Tiêu Vũ, ánh mắt nàng lập tức trở nên lạnh lẽo, nhưng một lúc, nàng nở một nụ , ôn nhu : “Chiêu Nghi quả thực lợi hại, hẳn là đứa trẻ trong bụng nhất định sẽ là một tiểu Hoàng t.ử dũng .”

“Hy vọng như lời Hoàng hậu nương nương .” Tiêu Vũ lười đối phó với lời của Hoàng hậu, nhưng thể diện vẫn giữ trọn.

Lúc Trần Lương nhân Tiêu Vũ, đáy mắt đỏ hoe.

Rất nhanh, vòng thi đấu cũng kết thúc, lượt tản , trở về lều trại của nghỉ ngơi.

Còn Trần Lương nhân đầu tiên đến thẳng lều trại của Hoàng hậu.

Lều trại của Hoàng hậu vô cùng hoành tráng, diện tích cũng lớn nhất, tuy Hoàng hậu tuyên dương sự giản dị, nhưng vật dụng bên trong lều đều kín đáo mà xa hoa.

Trần Lương nhân khi lều liền vội vàng đến mặt Hoàng hậu, chút lo lắng : “Nương nương, Hoàng thượng hình như hề hứng thú gì với tần .”

:

 

Loading...