CUNG ĐẤU - KHỞI ĐẦU TỪ SỰ GIẢ NGÂY - Chương 112: Hét giá trên trời ---
Cập nhật lúc: 2025-12-11 06:11:00
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh tỷ nhi chuyện một lát ngủ say trong lòng Tiêu Tường, Tiêu Tường cẩn thận đặt cô bé đang ngủ trở giường, liền thấy tiếng bước chân từ phía truyền đến, nàng bất đắc dĩ nhỏ giọng : “Hỷ Nhi, Ninh tỷ nhi ngủ , cần ngươi hầu hạ ở đây.”
“Hỷ Nhi” thấy lời của Tiêu Tường dừng bước, mà đến phía Tiêu Tường, một đôi tay cũng đặt lên vai ngọc của Tiêu Tường.
Thân thể Tiêu Tường run lên.
Bàn tay rõ ràng lớn hơn tay Hỷ Nhi nhiều, nàng đầu , phát hiện phía là An Ninh Hầu đang khoác độc nhất một chiếc cẩm bào lụa trắng.
Nhìn thấy An Ninh Hầu vẫn mặc bộ quần áo y mặc khi nàng mới quen y, Tiêu Tường chỉ cảm thấy hai chữ: ghê tởm.
Nếu lúc ban đầu An Ninh Hầu còn vài phần tư sắc thì sai, nhưng những năm gần đây tửu sắc rỗng ruột An Ninh Hầu, y trông tiều tụy, dáng vẻ như một kẻ thùng cơm túi rượu, thật sự khiến buồn nôn.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Trong lòng Tiêu Tường tuy ghê tởm, nhưng vẫn đưa ngón tay dài lên môi, dịu dàng : “Hầu gia, Ninh tỷ nhi ngủ , đừng ồn đến con bé.”
“Không ồn đến con bé .” An Ninh Hầu nheo mắt tà mị với Tiêu Tường, y vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn da thịt mịn màng như mỡ đông của Tiêu Tường, đôi mắt nàng đầy thâm tình: “Tường nhi, chúng lâu cùng chăn gối, đêm nay chi bằng.” Nói xong lời , môi An Ninh Hầu liền đặt lên cánh môi mềm mại của Tiêu Tường.
Hô hấp Tiêu Tường ngừng , đưa tay chống lên n.g.ự.c An Ninh Hầu thì ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.
“Cốc cốc cốc.”
“Cốc cốc cốc!”
Tiếng gõ cửa còn mang theo vài phần gấp gáp.
An Ninh Hầu mỹ nhân mặt, cánh cửa chạm khắc rỗng ngừng gõ, trong lòng cảm thấy bực bội.
Hôm nay, từ lúc thấy dáng vẻ quyến rũ động lòng của Tiêu Tường khi nàng bước xuống xe ngựa, lòng y ngứa ngáy thôi, chỉ chờ tìm cơ hội đè Tiêu Tường để oai!
Ai ngờ bây giờ thứ mắt tìm đến cửa!
“Thứ nào mắt!” An Ninh Hầu tức tối giận dữ, mở miệng mắng c.h.ử.i ngay tại vị trí cửa phòng.
Giọng y nhỏ, Ninh tỷ nhi đang ngủ say nhíu chặt mày, hình nhỏ bé cũng vô thức rụt .
Tiêu Tường thấy , sự thích đối với An Ninh Hầu tăng thêm một phần, nàng khom lưng nhẹ nhàng vỗ về lưng Ninh tỷ nhi, thấy Ninh tỷ nhi yên tĩnh thì với An Ninh Hầu: “Hầu gia, hẳn Hỷ Nhi, chắc là chuyện quan trọng tìm .”
Lúc tâm trạng An Ninh Hầu cực kỳ khó chịu, y thích nhất là lúc hứng thú dâng cao khác cắt ngang.
Tuy nhiên cũng , nô tài bình thường mười cái gan cũng dám đến quấy rầy y lúc .
Y kéo kéo thắt lưng, che giấu sự lúng túng nào đó, về phía cánh cửa : “Vào .”
Người ngoài cửa thấy lời An Ninh Hầu liền lập tức mở cửa, cúi đầu.
Tiêu Tường thấy, đến là quản gia Hầu phủ.
An Ninh Hầu cũng ngờ quản gia đến lúc , lẽ nào thật sự chuyện gì lớn? Hay là Cẩm Y Vệ?
Vừa nghĩ đến Cẩm Y Vệ, sắc mặt An Ninh Hầu biến đổi, y quản gia ở cửa hỏi: “Chuyện gì?”
“Hầu gia, là của Trình tướng quân phủ đến, là mời qua phủ tụ họp.” Quản gia tươi với An Ninh Hầu.
Hóa là của Trình tướng quân phủ, trách quản gia gấp gáp như thế. An Ninh Hầu chút nghi hoặc, mấy ngày y cố ý Trình tướng quân phủ đưa bạc, nhưng của Trình tướng quân phủ căn bản nhận, còn chế giễu của y một hồi, y vì chuyện mà lo lắng mấy ngày, hôm nay chủ động mời y qua đó?
Trong lòng Tiêu Tường cũng những nghi hoặc , nhưng chỉ trong chốc lát nàng nghĩ đến Vũ nhi của .
Vũ nhi của nàng nhất định cách khác.
Thế là Tiêu Tường khẽ , chủ động đến bên cạnh chiếc tủ nhỏ bằng gỗ nam, dùng chìa khóa mở chiếc khóa nhỏ , đó lấy một phong thư căng phồng từ bên trong, đưa cho An Ninh Hầu : “Hầu gia, đến tướng quân phủ thể tay .”
An Ninh Hầu ngẩn .
Khi y chạm phong thư, chỉ cảm thấy phong thư căng phồng, “Tường nhi, bên trong là gì?”
“Thiếp bỏ một ngàn lượng ngân phiếu.” Tiêu Tường khẽ cong khóe môi.
Ánh nến dịu dàng chiếu rọi khiến Tiêu Tường đặc biệt mềm mại, An Ninh Hầu đột nhiên chút hối hận, bên cạnh một giai nhân tuyệt diệu như , y lãng phí thời gian sủng hạnh những nữ t.ử khác chứ?
là heo dầu mờ mắt !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-khoi-dau-tu-su-gia-ngay/chuong-112-het-gia-tren-troi.html.]
Lại ngân phiếu nặng trịch trong tay, y động lòng, vội vàng ôm lấy Tiêu Tường, tiêu sái in một nụ hôn lên trán nàng, nhưng Tiêu Tường né tránh như một con cá linh hoạt.
Tiêu Tường y, giọng mềm mại: “Hầu gia, Trình tướng quân là hồng nhân bên cạnh Hoàng thượng, cũng là công thần của triều đình, đừng để y đợi lâu.”
An Ninh Hầu cực kỳ thích dáng vẻ mê của Tiêu Tường, hận thể lập tức đè Tiêu Tường vài , nhưng quản gia đang thúc giục, Trình tướng quân đang đợi... đây quả thật là một thời cơ .
An Ninh Hầu đôi môi đỏ mọng của Tiêu Tường, đè nén ngọn lửa trong lòng xuống, “Tường nhi, nàng đợi trở về.” Nói xong lời , An Ninh Hầu cầm phong thư Tiêu Tường đưa ngoài.
Mà khi y , sắc mặt Tiêu Tường dần trở nên lạnh lùng.
Lúc , Hỷ Nhi run rẩy từ ngoài , nàng chút căng thẳng : “Di nương, xảy chuyện gì?”
“Không gì.” Thần sắc Tiêu Tường lãnh đạm, nàng Hỷ Nhi : “Hỷ Nhi, lấy sổ sách trong phòng , cần kiểm tra .”
“Vâng.” Hỷ Nhi gật đầu, lập tức dậy mở chiếc tủ bên giường , từ bên trong lấy một xấp sổ sách dày cộm đặt mặt Tiêu Vũ : “Di nương, đây là tình hình của mười mấy cửa hàng ở kinh thành, những cửa hàng bên ngoài kinh thành vẫn ở đây, xem qua luôn ?”
Chương nhỏ vẫn kết thúc, mời bấm trang tiếp theo để tiếp tục nội dung đặc sắc phía !
“Không cần.” Tiêu Tường lắc đầu.
Nàng chỉ cần một cuốn sổ giả mà thôi, đương nhiên, những chưởng quỹ của các cửa hàng vẫn còn giữ sổ sách, nhưng cũng , mỗi chưởng quỹ của các cửa hàng đều là theo cha nàng từ khi còn trẻ, nàng và Vũ nhi cũng sàng lọc qua một lượt, tuyệt đối đáng tin cậy.
Tiêu Tường sai mang giấy bút đến, bắt đầu đối chiếu với sổ sách để những thứ mới...
Bên An Ninh Hầu đến Trình tướng quân phủ, khác với khi ở Hầu phủ, An Ninh Hầu đặc biệt một chiếc cẩm bào dài màu xanh đậm, trông đoan chính hơn nhiều.
Y đến Trình tướng quân phủ đình đài lầu gác, tiểu lâu hiên tạ, sự xa hoa của tướng quân phủ hấp dẫn.
Quản gia tướng quân phủ y đang chằm chằm giả sơn trong vườn hoa tướng quân phủ, nhịn : “Đây là giả sơn tướng quân trúng khi ngang qua Giang Nam, liền bỏ một khoản tiền lớn sai vận chuyển từ Giang Nam về, riêng quãng đường mất nửa năm trời!”
An Ninh Hầu khỏi cảm thán, đây quả thật là địa vị cao quý và quyền thế ngất trời!
Không lâu , quản gia liền dẫn An Ninh Hầu đến thiên điện của Trình tướng quân phủ.
Lúc trong thiên điện đang đốt loại huân hương Nam Hải thượng phẩm, mùi hương thanh nhã mang theo vài phần công dụng an thần tĩnh khí, mùi hương bay xa.
Trình Thiếu Công mặc một bộ thường phục lúc đang ở vị trí chính giữa phía chính điện, đang bưng một chén nhấp uống.
Quản gia dẫn An Ninh Hầu cúi : “Lão gia, An Ninh Hầu đến.”
Nghe thấy ba chữ An Ninh Hầu, Trình Thiếu Công mới ngước mắt liếc An Ninh Hầu một cái, đó : “Ngồi.”
Một chữ đơn giản khiến An Ninh Hầu cảm thấy vô cùng vinh dự, dù cũng bao nhiêu bước Trình tướng quân phủ mà còn đủ tư cách.
An Ninh Hầu đột nhiên cảm thấy bạc mang theo ít, sớm thể Trình tướng quân phủ, y nên mang thêm nhiều một chút, nhân lúc nhờ Trình tướng quân giúp y giải quyết vấn đề, xem thể đề bạt y, để y một chức vụ thực quyền .
“Hôm nay tướng quân triệu kiến, thật lấy gì vui sướng hơn.” An Ninh Hầu khi xuống còn cung kính đưa phong thư trong tay cho Trình Thiếu Công.
Trình Thiếu Công liếc phong thư , y tùy tay nhận lấy đặt lên bàn bên cạnh.
An Ninh Hầu hành động của Trình Thiếu Công, trong lòng chút thấp thỏm, theo lý mà một ngàn lượng bạc là ít, nhưng mắt là Trình tướng quân, lẽ quen trải qua sóng gió lớn, nên cảm thấy đủ chăng?
An Ninh Hầu nuốt nước miếng, dò xét : “Không giấu gì, hôm nay tại hạ một chuyện nhờ cậy tướng quân.”
“Chuyện gì?” Trình Thiếu Công đặt chén trong tay sang một bên.
An Ninh Hầu liền : “Lý Kỷ Chu bắt .”
Nghe thấy ba chữ Lý Kỷ Chu, Trình Thiếu Công cũng chỉ cảm thấy phiền lòng, y nhíu mày : “Phải, thứ điều.”
An Ninh Hầu thấy lời của Trình Thiếu Công, còn tưởng rằng Trình tướng quân rõ sự việc, trong lòng càng thêm cảm thấy là chuyện của Lý Kỷ Chu khai , may mà Trình tướng quân bằng lòng giúp y, nếu , chỉ sợ ngày mai chính là Cẩm Y Vệ đến tận cửa!
Y kịp lau mồ hôi trán, vội vàng : “Tướng quân, chuyện ngài giúp một tay, nếu Lý Kỷ Chu c.ắ.n thì ?”
Y căn bản từng Lý Kỷ Chu trong Chiếu Ngục khai chuyện của An Ninh Hầu.
Song, Trình Thiếu Công thấy nam nhân mặt chột đến thế, liền thẳng: “Chuyện dễ , chỉ cần chút bạc để lo lót, nhưng vì liên quan đến Chiếu Ngục, chỉ sợ hai mươi vạn lượng bạc thì xong .”
: