CUNG ĐẤU - KHỞI ĐẦU TỪ SỰ GIẢ NGÂY - Chương 107: Càng Bỏ Ra, Càng Khó Từ Bỏ ---

Cập nhật lúc: 2025-12-11 06:10:55
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe đến ba chữ Cẩm Y Vệ, An Ninh Hầu luôn cảm thấy bất an. Hắn nghĩ đến những lời Quách Minh Huệ ... Nhất thời, còn bận tâm tranh cãi với Tiêu Tường nữa, vội vàng truy vấn: "Tường nhi, nàng chuyện gì chăng?"

"Hầu gia, đó chẳng Vũ nhi chuyện với và Phu nhân ?" Lúc , Tiêu Tường cố ý liếc về phía Quách Minh Huệ.

Dù Quách Minh Huệ đang mặc gấm vóc lộng lẫy cổng Hầu phủ, nhưng lúc nàng cảm thấy thể áp đảo khí thế của Tiêu Tường. Rốt cuộc là vì , một nữ nhân xuất thương hộ hèn kém, chỉ mới cung vài ngày mà như biến thành khác?

Trước đó Tiêu Vũ nhắc đến việc Trình tướng quân phủ đưa bạc hối lộ, nhưng Trình tướng quân hiểu vì lý do gì. Trước đây Hầu phủ còn tìm cách đưa vài thứ đến phủ tướng quân, Trình tướng quân phủ là An Ninh Hầu phủ của bọn họ thì liền đóng cửa tiếp.

Hành vi kỳ lạ càng khiến Hầu gia nghi ngờ liệu rước chuyện gì .

Lúc An Ninh Hầu lạnh run mồ hôi, kéo tay áo Tiêu Tường lôi Hầu phủ, : "Tường nhi, nàng xem, việc đây?"

Tiêu Tường nhướng mày An Ninh Hầu : "Hầu gia thể thử xem , hiện nay ít kẻ bắt ."

Lời của Tiêu Tường khiến An Ninh Hầu nhớ đến Lễ bộ Thượng thư và Lại bộ Thượng thư quan nhất phẩm.

Hắn nuốt nước bọt, trong lòng cũng chút sợ hãi. Lúc , Tiêu Tường lạnh lùng nhắc nhở: "Nếu nhận, lẽ là bạc đủ nhiều, Hầu gia thể thử thêm nữa."

Nói xong lời , Tiêu Tường rút tay áo khỏi tay An Ninh Hầu, ngoảnh đầu mà bước thẳng trong Hầu phủ.

Trương ma ma và Lý ma ma bên cạnh Quách Minh Huệ thấy vẻ ngang ngược của Tiêu Tường, nhịn chống nạnh mắng chửi: "Nhị di nương vô phép tắc như ! Dám thế mặt Phu nhân !"

" ! Thật quá vô phép tắc, trách gì xuất từ thương hộ thấp kém." Trương ma ma cũng hùa theo mắng nhiếc.

Nếu là ngày thường, Quách Minh Huệ nhất định sẽ dung túng cho bọn họ phỉ báng Tiêu Tường, nhưng hiện tại...

Quách Minh Huệ nhíu mày, thấp giọng quát: "Câm miệng! Tiêu Tường dù cũng là nhị di nương của Hầu phủ , các ngươi, đám nô tài, dám ăn hàm hồ như !"

Trương ma ma và Lý ma ma đều là ma ma hồi môn của Quách Minh Huệ, vốn Quách Minh Huệ yêu chiều nên mới dám nghênh ngang trong Hầu phủ. Lúc Quách Minh Huệ quở trách, tuy hiểu vì , nhưng cũng chỉ cúi đầu, dám thêm lời nào.

Lúc trong Hoàng cung, Bắc Thần Việt bãi triều đến Huy Âm Các thăm viếng Tiêu Vũ.

Không vì điều gì khác, ngay khi Người bãi triều và Tô Cát Tường Tiêu Vũ vẫn thức dậy, Người chút lo lắng. Dù Vũ nhi của Người hiện đang mang thai, tuy rằng hôm qua Người dám động chạm mạnh bạo, nhưng trải qua một phen giày vò, Người lo lắng Vũ nhi sẽ chịu đựng nổi.

Bởi lẽ, Vũ nhi của Người mảnh mai đến nhường đó.

Vòng eo thon thả như , làn da mềm mại non nớt, chỉ cần véo nhẹ một cái là sẽ hiện lên vết đỏ.

Bắc Thần Việt càng nghĩ càng yên lòng, bèn dứt khoát khi bãi triều liền thẳng đến Huy Âm Các.

Bên trong Huy Âm Các, phòng của Tiêu Vũ yên tĩnh. Xuân Ý xong những cành hoa ngọc lan trắng tươi mới trong phòng, đang cầm bó hoa cũ bước ngoài thì bắt gặp vị Đế vương vẫn còn mặc triều phục.

Nàng giật , nhanh chóng phản ứng , cúi đầu phúc : "Nô tỳ thỉnh an..."

"Đừng kinh động Tiêu Mỹ Nhân." Tô Cát Tường bên cạnh vội kéo Xuân Ý sang một bên.

Xuân Ý hồn thì Tô Cát Tường kéo nàng khỏi phòng. Lúc nàng mới nhận , Hoàng thượng ở riêng với Tiểu chủ nhà ! Tiểu chủ của nàng vẫn tỉnh.

mặc kệ , cứ để Hoàng thượng thấy, hôm qua Người khiến Tiểu chủ mệt mỏi đến mức nào, giờ vẫn tỉnh giấc!

Thế là Xuân Ý an tâm với Tô Cát Tường: "Tô công công, trong chính điện điểm tâm, còn Long Tỉnh tiền vũ mà Người ưa thích, Xuân Ý xin dẫn Người ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-khoi-dau-tu-su-gia-ngay/chuong-107-cang-bo-ra-cang-kho-tu-bo.html.]

"Xuân Ý cô nương khách khí ." Tô Cát Tường đáp.

Y , vẫn thích đến Huy Âm Các nhất.

Lúc , trong phòng chỉ còn Tiêu Vũ và Bắc Thần Việt. Bắc Thần Việt nữ t.ử đang say ngủ an tĩnh giường, chậm rãi bước tới.

Người đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve gò má trắng nõn mềm mại như trứng gà bóc vỏ của Tiêu Vũ. Cảm nhận ấm khuôn mặt nàng, Người mới thở phào nhẹ nhõm.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Tiêu Vũ dường như cũng cảm nhận chút tê dại, nàng mấp máy môi nhỏ, giọng mềm mại : "Hoàng thượng đừng... bần ... chịu nổi..." Nói xong lời , nàng trở , lưng về phía Bắc Thần Việt tiếp tục ngủ .

Bắc Thần Việt dáng vẻ của Tiêu Vũ, bất đắc dĩ mỉm .

trong lòng Người cũng chút tự trách, rốt cuộc là quá buông thả d.ụ.c vọng của bản . Vũ nhi của Người thể gầy yếu, vốn dĩ chút chịu nổi.

dáng vẻ hôm qua của Vũ nhi thật sự quá câu dẫn, vòng eo mềm mại , cùng với... quả thực vô cùng mê hoặc.

"Vũ nhi, nàng cứ nghỉ ngơi cho khỏe, hôm nay Trẫm sẽ chạm nàng nữa." Bắc Thần Việt cong môi , đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lên chiếc m.ô.n.g cong vểnh của Tiêu Vũ xoay đến chiếc ghế quý phi bên cạnh xuống.

lúc , các tấu chương đưa từ Huyền Vũ Điện đến, cung nhân đặt chiếc bàn thấp bên cạnh ghế quý phi.

Bắc Thần Việt dứt khoát cầm tấu chương lên xem.

Mà lúc , Tiêu Vũ giường cũng khẽ mở mắt. Nàng lưng về phía Bắc Thần Việt, nhưng vẫn thể rõ tiếng nam nhân lật xem tấu chương.

Ừm... .

Người bằng lòng chờ đợi, nàng ngại để nam nhân chờ lâu thêm chút nữa.

, càng bỏ nhiều, mới càng khó lòng từ bỏ!

Thế là nàng an tâm nhắm mắt ngủ tiếp. Không qua bao lâu, đợi đến khi Tiêu Vũ tỉnh giấc, Bắc Thần Việt vẫn đang xem tấu chương tay.

Nàng dậy, kinh ngạc: "Hoàng thượng, Người đến đây?"

Bắc Thần Việt đang xem tấu chương thấy , bất giác cong môi : "Vũ nhi, nàng tỉnh ."

Tiêu Vũ thấy thế, mặt hiện lên vài phần áy náy, dường như tự trách nên để Hoàng thượng chờ đợi . Nàng vội vàng bước xuống giường, đôi ngọc túc nhỏ nhắn giẫm thẳng lên sàn đá cẩm thạch lạnh lẽo.

Nàng bước nhanh gần như chạy đến ghế mềm của Bắc Thần Việt, nàng c.ắ.n môi đầy vẻ áy náy : "Bệ hạ, bần khiến Người chờ lâu ... Người đáng lẽ nên gọi bần dậy... Bần cũng thật đáng trách, thể ngủ mãi đến giờ ?"

Lúc lời , đôi mày thanh tú xinh của Tiêu Vũ nhíu chặt , trông vô cùng tự trách.

Bắc Thần Việt nào nỡ trách nàng, nhất là khi thấy đôi ngọc túc của nàng giẫm sàn đá cẩm thạch lạnh lẽo, Người lo lắng, đưa tay nắm lấy tay Tiêu Vũ, dẫn nàng dẫm lên chiếc long ủng của .

Tiêu Vũ hành động của Bắc Thần Việt cho kinh sợ, nàng chút hoảng hốt: "Bệ hạ."

"Nàng sẽ lạnh đó, Vũ nhi." Bắc Thần Việt dùng đôi mắt đào hoa Tiêu Vũ, ánh mắt vô cùng câu dẫn, còn giọng của Người cũng như mang theo sự dụ dỗ, trầm thấp và đầy từ tính.

:

 

Loading...