CUNG ĐẤU - KHỞI ĐẦU TỪ SỰ GIẢ NGÂY - Chương 103: Trộm Hương ---

Cập nhật lúc: 2025-12-11 06:10:51
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời của Tô Mỹ Nhân khiến Bắc Thần Việt hồn, nhưng y vẫn kéo tay Tô Mỹ Nhân xuống, giọng điệu nhạt nhẽo: “Trẫm chợt nhớ còn vài đạo tấu chiết cần xử lý, ngươi nghỉ sớm .”

Nói xong lời , Bắc Thần Việt xoay bước ngoài.

Lúc , Tô Cát Tường ngoài cửa đang dặn dò nô tài của Noãn Ngọc Điện: “Hoàng thượng đến đây ít, nhưng các ngươi vẫn học quy củ. Đợi đến khi tiếng động trong phòng lớn hơn, thì nhớ chuẩn nước, như đợi chủ t.ử cần nước, mới thể…”

Một tiếng “kẽo kẹt”, cửa điện đột ngột từ bên trong đẩy .

Âm thanh đột ngột cắt ngang lời Tô Cát Tường, đầu , chỉ thấy Đế vương mặt mày tái mét bước từ trong điện, trong lòng ngạc nhiên, chẳng lẽ Tô Mỹ Nhân chọc Hoàng thượng vui? nên thế chứ!

Tô Cát Tường vội vàng tiến lên: “Hoàng thượng.”

“Về Huyền Vũ Điện, Trẫm còn vài đạo tấu chiết xử lý xong.” Bắc Thần Việt lạnh lùng .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Tô Cát Tường xong lời liền hiểu , Hoàng thượng đây là mượn cớ chuồn thôi. Nếu Hoàng thượng bất mãn với vị chủ t.ử nào, chắc chắn y sẽ phất tay áo bỏ , chứ tuyệt đối là bộ dạng .

Lúc , Tô Mỹ Nhân trong điện khoác lên chiếc áo choàng gấm thêu màu xanh lụa đuổi theo. Nàng siết chặt cổ áo choàng, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế ướt lệ như hoa lê dính mưa: “Hoàng thượng…”

Bắc Thần Việt thấy Tô Mỹ Nhân gọi thì nhíu chặt mày.

Kỳ thực, việc sủng hạnh một phi tần mà thôi, đây đối với y, đàn bà đều như . Sủng hạnh Lệ Phi cũng , Tô Mỹ Nhân cũng , đều là một kiểu, ngoài việc ai trẻ hơn chút, ai quyến rũ hơn chút. hôm nay khác, y còn chạm Tô Mỹ Nhân, nhưng trong tâm trí y là Tiêu Vũ, Vũ nhi của y…

Tô Mỹ Nhân rốt cuộc vẫn là đích thứ nữ của nhóm Tế Bắc .

Bắc Thần Việt xoa dịu thần sắc, y sang Tô Cát Tường bên cạnh : “Chốc lát nữa hãy gửi một ít vật phẩm ban thưởng đến cung của Tô Mỹ Nhân. Trẫm nhớ bên Hòa Điền gửi một lô ngọc Hòa Điền đến, trông cũng tệ, bảo Tư Chế Phòng vài món trang sức gửi đến cho Tô Mỹ Nhân.”

Tô Cát Tường hiểu rõ ý Hoàng thượng, y cung kính đáp: “Dạ, tuân lệnh.”

Tô Mỹ Nhân bên cạnh xong lời cũng cảm thấy khó hiểu.

Hành động nàng thị tẩm của Hoàng thượng rõ ràng là hài lòng về nàng. Sở dĩ nàng đuổi theo, cũng là vì lo Hoàng thượng hài lòng về nàng mà liên lụy đến gia đình. Thế nhưng Hoàng thượng ban thưởng cho nàng, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ?

Ánh trăng chiếu lên mặt Tô Mỹ Nhân, đôi mắt trong veo của nàng tràn đầy sự khó hiểu.

Lúc , Bắc Thần Việt lên xe loan điện Noãn Ngọc.

Tô Cát Tường thấy , khi khẽ với Tô Mỹ Nhân: “Tô Mỹ Nhân đừng đa tâm, nô tài đây là đầu thấy Hoàng thượng để ý một tiểu chủ như thế. Hoàng thượng thật sự việc gấp cần , nên mới tạm thời rời .”

Tô Cát Tường là đại thái giám bên cạnh Bắc Thần Việt, tự nhiên xem là “ quyền lực cao”, đồng thời cũng là đối tượng các cung nương nương lấy lòng. Hiện tại Tô Cát Tường như , Tô Mỹ Nhân tự nhiên cũng tin, nàng gật đầu : “Tô công công như , bổn tiểu chủ tự nhiên tin .” Nói xong, Tô Mỹ Nhân đưa bạc cho Tô Cát Tường tiền thưởng.

Tuy nhiên Tô Cát Tường cảm thấy , dù y rõ ràng Hoàng thượng vì Tô Mỹ Nhân thị tẩm, thế nên y tìm một cái cớ nhận bạc của Tô Mỹ Nhân rời .

Trước khi , Tô Cát Tường quên căn dặn trong điện Noãn Ngọc: “Chuyện tối nay, các ngươi giữ kín miệng. Hoàng thượng coi trọng Tô Mỹ Nhân, đêm nay nghỉ ở chỗ Tô Mỹ Nhân, chỉ là việc gấp nên tạm thời rời . Nếu ngày mai nhà thấy kẻ nào bên ngoài ăn xàm xí, đừng trách nhà bẩm báo Hoàng thượng, tống các ngươi đến Thận Hình Ti!”

Giọng của Tô Cát Tường băng lãnh, các cung nhân mặt xong ai tuân lệnh.

Sau khi xong việc, Tô Cát Tường mới theo kịp xe loan của Bắc Thần Việt.

Giờ đây Bắc Thần Việt đang mân mê cây trâm ngọc trong tay, ngón tay dài lướt nhẹ theo cây trâm ngọc, cứ như đang vuốt ve dây đàn.

Y nhận Tô Cát Tường theo kịp, bèn trầm giọng : “Đã sắp xếp thỏa cả chứ?”

“Đã sắp xếp thỏa, ngày mai trong cung tuyệt đối sẽ bất kỳ lời đồn đại nào về Tô Mỹ Nhân.” Tô Cát Tường cúi đầu đáp, dù Hoàng thượng coi trọng Tế Bắc, Tô Mỹ Nhân Tế Bắc tự nhiên ưu đãi. Cho dù Tô Mỹ Nhân sủng ái, e rằng vị phận cũng sẽ nhanh chóng thăng lên.

Quả nhiên, Bắc Thần Việt hài lòng với cách xử lý của Tô Cát Tường: “Xem Trẫm nên ban thưởng cho ngươi.”

“Hoàng thượng , đó đều là việc nô tài nên .” Tô Cát Tường vội .

Bắc Thần Việt lúc rơi trầm mặc. Y mân mê miếng ngọc Hòa Điền trong tay, thể nghĩ thông vấn đề . Theo nhận thức của y, Đế vương nên tình yêu. Tình cảm y dành cho Tiêu Vũ là yêu? Chắc chắn , nhưng chẳng hiểu vì , ngoài Tiêu Vũ , hiện tại y thích động chạm đến bất kỳ phi tần nào khác.

Bắc Thần Việt càng nghĩ càng thấy lòng chút phiền muộn.

Tô Cát Tường chỉ cảm thấy động tác mân mê cây trâm ngọc của Đế vương phần thường xuyên, là hầu hạ Đế vương nhiều năm, y hiểu rõ, Hoàng thượng chỉ sợ là chút phiền lòng.

Y vội : “Hoàng thượng Huy Âm Các?”

Đi Huy Âm Các?

y mới đồng ý với Hoàng hậu là đêm nay sẽ đến Huy Âm Các. Lời của Đế vương, nên thất hứa.

Tô Cát Tường thấu nỗi khó xử của Bắc Thần Việt, y suy nghĩ hồi lâu khẽ : “Hoàng thượng, nô tài một con đường đến Huy Âm Các khá gần, vả bây giờ trời tối muộn, sẽ nhiều .”

Bắc Thần Việt Tô Cát Tường liền đó là con đường nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-khoi-dau-tu-su-gia-ngay/chuong-103-trom-huong.html.]

Lúc nhỏ, y thường cùng Tô Cát Tường dùng con đường nhỏ đó lén trốn khỏi cung chơi. Lớn tuổi , y cũng con đường đó nữa. Lúc Tô Cát Tường nhắc đến con đường đó, Bắc Thần Việt ngược dâng lên vài tia phấn khích.

Cứ như lúc thơ ấu lén lút trốn ngoài , thừa lúc Mẫu hậu , những việc thích.

“Được, Huy Âm Các.” Thân hình thẳng tắp của Bắc Thần Việt tựa xe loan, đôi môi mỏng lạnh lùng đến cực điểm khẽ cong lên.

Trong Huy Âm Các, xem chừng thể Tiêu Tường hồi phục.

Tiêu Vũ trò chuyện cùng Tiêu Tường vài câu dậy chuẩn về phòng. Nàng , dặn dò Xuân Ý: “Xuân Ý, gốc nhân sâm trăm năm Đông Sơn mà bổn cung mấy hôm cũng nhớ gửi cho tỷ tỷ, bảo nàng mang về tẩm bổ thể.”

“Tiểu chủ, dặn dò đó .” Xuân Ý Tiêu Vũ xong, lộ vẻ bất đắc dĩ.

Tiểu chủ nhà nàng thông minh đến thế, nhưng khi đối mặt với Tiêu Tường phu nhân, nàng trở nên chút ngây ngô, giống như một cô gái tuổi dậy thì.

Tiêu Vũ Xuân Ý nhắc nhở mới bừng tỉnh , nàng : “Thì . Xem cái trí nhớ của …”

Xuân Ý cũng trộm hai tiếng, nhưng nàng chút lo lắng: “Tiểu chủ, chuẩn nhiều đồ vật như cho Tiêu Tường phu nhân, liệu Hầu phủ chiếm đoạt …” Xuân Ý mấy tin tưởng Hầu phủ, hơn nữa nàng Tiêu Tường phu nhân và tiểu chủ chuyện riêng, đều nhắc đến việc Hầu phu nhân đối xử tệ bạc với các nàng.

Ở một nơi như thế, nàng nghĩ những đó là lành gì.

Tiêu Vũ lắc đầu, bởi vì Hoàng thượng đó với nàng, sẽ để Tiêu Tường thể diện trở về Hầu phủ. Đến lúc đó, nhóm Hầu phủ còn kịp nịnh bợ Tiêu Tường, dám tự ý lấy đồ của Tiêu Tường chứ?

lúc nàng chút buồn ngủ.

Tiêu Vũ vịn tay Xuân Ý bước nội điện. đến nội điện, nàng thấy Tô Cát Tường đang ở cửa.

Nàng nghi hoặc, chẳng vẫn còn đang cấm túc ?

Lẽ nào… Thiên t.ử yêu thích cái cảm giác trộm hương hái ngọc ư?

Tô Cát Tường cũng thấy Tiêu Vũ từ xa, y vội vàng tới đón: “Tiêu Chiêu Nghi, về , Hoàng thượng đợi một lúc trong đó.” Nói xong liền dẫn Tiêu Vũ phòng.

Tiêu Vũ vội theo , nàng chỉ nhướng mày : “Tô công công, bổn tiểu chủ vẫn còn đang cấm túc, vả tối nay Hoàng thượng cũng lật thẻ bài của bổn tiểu chủ.”

Tô Cát Tường thấy Tiêu Vũ hỏi, y suy nghĩ một lát khẽ : “Tiểu chủ đó thôi, Hoàng thượng bây giờ một ngày gặp , liền như cách ba thu. Nỗi nhớ đó, cứ như…”

“Được , , cái miệng Tô công công thật ngọt.” Tiêu Vũ , nàng Xuân Ý bên cạnh dặn dò: “Hầu hạ Tô công công chu đáo.”

“Dạ.” Xuân Ý cúi chào, nàng hiểu ý tiểu chủ, vội động tác mời: “Tô công công, tiểu chủ ngài thích dùng Ngân Châm của chúng , nên tiểu chủ đặc biệt dặn Xuân Ý chuẩn một ít, là đợi ngài đến sẽ pha. Giờ ngài đến , nô tỳ dâng lên cho ngài nhé.”

Tô Cát Tường lời Xuân Ý , lòng thấy ấm áp.

Chẳng trách Hoàng thượng sủng ái Tiêu Chiêu Nghi.

Cung nữ tay Tiêu Chiêu Nghi đều mắt như thế, ngay cả loại y thích uống cũng nhận , thật là…

“Vậy thì phiền Xuân Ý cô nương .” Tô Cát Tường vội gật đầu.

Xuân Ý dẫn Tô Cát Tường đến phòng khách bên cạnh.

Còn bên , Tiêu Vũ đẩy cửa bước phòng, chỉ thấy Đế vương đang chiếc ghế quý phi mềm mại, tay còn cầm ba quyển sách nàng gần đây. Vừa nghĩ đến nội dung của một trong đó, sắc mặt Tiêu Vũ liền tái , hiện lên vẻ hoảng hốt.

“Hoàng thượng đừng xem, đó đều là những thứ tần lúc nhàm chán thôi.” Tiêu Vũ hoảng hốt, vội vàng tiến lên giành lấy sách trong tay Bắc Thần Việt. Thế nhưng còn kịp chạm sách, cổ tay thon thả của nàng Đế vương nắm lấy. Chỉ cần dùng một chút lực, cả hình nàng ngã lòng Đế vương.

Trong thoáng chốc, ngọc ấm đầy trong ngực.

Cảnh tượng , Bắc Thần Việt cảm giác như đang trộm hương hái ngọc.

Y kề sát tai Tiêu Vũ trắng ngần, khàn khàn: “Sao , là đang xem thứ gì mà Trẫm thể thấy ?”

“Không !” Tiêu Vũ cứng miệng quyển sách trong tay Bắc Thần Việt, mặt chút hoảng loạn : “Không ngoài việc một sách dạy cách nuôi dạy con cái, gì khác cả.”

“Thật ?” Ngữ khí Bắc Thần Việt rõ ràng là chút tin, y mở quyển sách đầu tiên mặt Tiêu Vũ.

Quyển đầu tiên về cách an t.h.a.i dưỡng khí, vấn đề.

Quyển thứ hai về cách nghỉ ngơi, cho tinh thần thêm sung mãn, cũng vấn đề.

Còn quyển thứ ba…

Nam nhân mở , cảnh tượng mặt đỏ tai hồng xuất hiện mắt Tiêu Vũ.

 

Loading...