Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 99
Cập nhật lúc: 2025-10-12 16:44:46
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Làm ?” Chu Võ Đế ngửa long sàng, lẩm bẩm một , lát bỗng đ.ấ.m mạnh xuống mặt giường, như bừng tỉnh ngộ: “Trẫm , chính vì trẫm đối xử với nàng quá , nên nàng mới nóng lòng thoát khỏi trẫm! Nàng nhất định cho rằng trẫm là đồ giả mạo!” Dứt lời, y lộ vẻ dở dở , vị chua chát trong lòng càng thêm đậm đặc.
Đối với Đức phi nương nương quá thì nương nương cho rằng ngài là giả? Vậy đây ngài đối xử với nàng tệ đến mức nào cơ chứ? Thường Hỉ lùi về góc phòng, thầm suy tính.
Tại Bích Tiêu Cung, Mạnh Tang Du bước cửa, Đỗ thái y theo gót phía . Thấy vết bỏng chỉ ửng đỏ, gì đáng ngại, ông tặng một lọ cao trị bỏng, dặn dò vài điều cần chú ý vội vã rời . Hoàng thượng vẫn đang ở Càn Thanh cung chờ ông về bẩm báo.
“Nương nương, để nô tỳ thoa t.h.u.ố.c cho .” Phùng ma ma mặt đầy xót xa, cầm lấy tay chủ tử, chấm một ít t.h.u.ố.c mỡ nhẹ nhàng bôi lên.
“Nương nương, Hoàng thượng là giả ? Người cố ý thương là để thoát ?” Ngân Thúy đảo mắt, nhỏ giọng phỏng đoán.
“Không, là thật. Có lẽ hôn mê quá lâu nên ký ức chút rối loạn. Lâu ngày sẽ hồi phục thôi.” Mạnh Tang Du xoa xoa thái dương, chỉ thể dùng lý do để giải thích cho hành vi thất thường của Chu Võ Đế hôm nay.
“Là thật ư? Vậy thì , !” Phùng ma ma chắp tay vái trời, níu lấy vạt áo chủ tử, lo lắng : “Nương nương, hãy cầu xin Hoàng thượng, nhờ ngài cho thêm tìm Quốc công gia . Đã bảy tám ngày , Quốc công gia vẫn bặt vô âm tín.”
“Chiều nay sẽ .” Mạnh Tang Du gật đầu, vẻ mặt vài phần nặng nề. Phụ tin tức gì, ắt hẳn vẫn còn sống. Hoàng đế dẫu vẫn là hoàng đế, dù quyền lực suýt đoạt mất, nhưng một khi y trở về, lực lượng trong tay vẫn vô cùng đáng sợ. Nếu ám vệ của y trợ giúp, cơ hội tìm thấy phụ sẽ lớn hơn nhiều. Như , chiều nay khó tránh khỏi bán chút nhan sắc.
Nghĩ đến đây, nàng từ từ lau lớp son phấn mặt, rửa mặt qua loa chuẩn ngủ một giấc để dưỡng nhan, lấy tinh thần đối phó với vị hoàng đế thất thường .
lúc , một y nữ tiến , tay bưng một chén t.h.u.ố.c còn bốc khói trắng.
“Sao… vẫn uống t.h.u.ố.c chứ?” Phùng ma ma mặt trắng bệch. Không cần hỏi cũng , vị hoàng đế chắc chắn là thật!
Y nữ chỉ mỉm , quỳ xuống mặt Mạnh Tang Du, hai tay dâng cao chén thuốc, cung kính : “Xin nương nương uống thuốc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-99.html.]
“Nương nương đừng…” Phùng ma ma định đưa tay cản , nhưng Mạnh Tang Du cầm lấy chén thuốc, ngửa cổ uống một cạn sạch. Lúc , Phùng ma ma đặc biệt nhớ A Bảo, đứa bé lém lỉnh nhất định cách đổ chén t.h.u.ố.c . Chỉ tiếc là nương nương kiên quyết cho các nàng tìm nữa.
“Lui .” Đưa trả chén thuốc, Mạnh Tang Du phất tay. Đừng tưởng nàng thấy ánh mắt dò xét của y nữ . Nếu nàng ngoan ngoãn uống thuốc, e rằng đó sẽ cả chục chén khác đang chờ. Như cũng , nàng chẳng hề con với đàn ông đó. Không con, nàng chỉ cần đấu tranh cho bản nửa đời , nửa đời còn thể an nhàn tự tại, kẻ khác tranh đấu. nếu con, nàng sẽ đ.á.n.h cược cả nửa đời còn của , cùng con tranh đấu. Những ngày tháng như đến bao giờ mới kết thúc? Nàng quá mệt mỏi !
“Nương nương…” Mắt Phùng ma ma ngấn lệ, vòng quanh chủ tử. Thấy sức khỏe hồi phục hơn nửa, giờ hủy hoại, Hoàng thượng thể nhẫn tâm đến ?
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Không , một càng tự tại hơn.” Mạnh Tang Du nhạt, mặc cho Ngân Thúy và Bích Thủy đang chau mày giúp nàng chải mái tóc đen, lười biếng cuộn trong chăn ấm. Đầu chạm gối, thở nhanh chóng đều đặn. Nếu chuyện gì cũng phiền não rối rắm, thì ở trong cung đừng hòng một ngày yên . Nàng sẽ để trở thành kẻ u uất, cả ngày đau khổ dằn vặt. Khi con thể phản kháng cuộc sống, điều duy nhất thể là thuận theo nó, cố gắng để bản sống hơn một chút.
Ngủ nửa canh giờ, Bích Thủy đúng giờ gọi nàng dậy. Lại đến lúc đến Càn Thanh cung hầu bệnh.
Mái tóc búi lỏng thành kiểu trụy mã kế, bên thái dương cài một chiếc trâm bộ diêu điểm thúy mạ vàng. Mở những hộp phấn son mặt, Mạnh Tang Du xoa xoa khóe môi, đậy chúng . Nếu Hoàng thượng thích, nàng sẽ trang điểm. Hiện giờ trong cung, phi tần địa vị cao chỉ nàng là trong sạch, Hoàng thượng nhiệt tình với nàng một chút cũng thể hiểu . Nàng sẽ tận dụng cơ hội để cứu phụ về tính . Sang năm tú nữ mới cung, chẳng ai sẽ qua sông, ai sẽ phá cầu đây.
Khẽ , nàng chỉ thoa một chút hương cao lên mặt, điểm một giọt ngưng lộ giữa môi ung dung về phía Càn Thanh cung. Gió lạnh buốt nhanh chóng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của nàng ửng hồng.
Tuổi mười bảy đương độ hoa niên, thiếu nữ lay động trong gió tựa sương tựa tuyết, mắt ngọc mày ngài, như một đóa bạch mai đang nở rộ. Chu Võ Đế khoanh tay cửa cung, thấy bóng hình xinh đang dần đến gần, đôi mắt đen láy khẽ sáng lên.
Trở đại điện, y trải một tấm lụa, trầm giọng lệnh cho Thường Hỉ đang bên cạnh: “Mài mực cho trẫm.”
“Hoàng thượng, vai ngài còn thương, luyện chữ thì nên đợi vết thương lành hẳn hãy .” Thường Hỉ vội cung kính khuyên can.
“Không , chỉ mấy chữ thôi.” Y xua tay, lặng một lát, tiếng bước chân nhẹ nhàng của nàng ngày một gần, mới cầm lấy bút lông sói, vung bút tấm lụa.
Khi Mạnh Tang Du bước , nàng thấy Chu Võ Đế đang ngự án, chuyên tâm luyện chữ. Đôi mày rậm xếch thái dương của y khẽ nhíu , đôi môi mỏng bạc mím thành một đường thẳng, vẻ mặt chuyên chú khiến cho khuôn mặt vốn tuấn mỹ vô song của y càng thêm quyến rũ. Đây nghi ngờ gì là một đàn ông cực kỳ hấp dẫn, còn nắm giữ quyền lực tối cao nhất thế gian , chẳng trách trong cung bao nữ nhân vì y mà sống c.h.ế.t.