Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-10-12 03:35:07
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người đàn ông thiếu nữ trong bộ hoa phục, ung dung bước từng bước lên tấm t.h.ả.m đỏ của quốc công phủ, tiếp nhận sự quỳ lạy của trong phủ, tâm trạng phức tạp khó tả. Trong cơn bần thần, như cảm giác đang chằm chằm đây, nhưng đầu xung quanh phát hiện gì, khỏi nhíu chặt lông mày. Quốc công phủ thị vệ của vây quanh ba lớp trong ba lớp ngoài kín như bưng, thể đến gần. Nghĩ , liền gạt sự nghi ngờ trong lòng, lặng lẽ bóng dáng thiếu nữ biến mất cánh cửa lớn màu son.

 

Vương Hoa Sơn rằng, quốc công phủ chỉ đông đảo thị vệ của , mà còn ám vệ ẩn trong bóng tối. Chu Võ Đế và Diêm Tuấn Vĩ sớm ẩn nấp nóc nhà của chính sảnh quốc công phủ, dựa bóng đêm che chở mà chằm chằm Mạnh Tang Du đang bước xuống kiệu.

 

Đêm vẫn còn sâu, dù đèn lồng chiếu rọi, khuôn mặt của nữ tử vẫn chút mơ hồ, nhưng bộ triều phục nhất phẩm màu đỏ tía thêu hình khổng tước bằng chỉ vàng đặc biệt chói mắt. Nữ tử từ từ xuống kiệu, thở của Chu Võ Đế cũng theo bước chân nàng dần trở nên nặng nề. Ngài dùng sức siết chặt viên ngói lòng bàn tay, viên ngói phát tiếng răng rắc, như sắp vỡ tan.

 

"Hoàng thượng, bình tĩnh, qua mấy canh giờ nữa thể quang minh chính đại gặp nương nương ." Diêm Tuấn Vĩ thấp giọng khuyên giải.

 

Ánh mắt nặng nề của Chu Võ Đế liếc một cái, trong đôi mắt đen láy ẩn chứa vô cảm xúc mãnh liệt, nhưng cuối cùng cũng thả lỏng xuống. Diêm Tuấn Vĩ ánh mắt sâu như vực thẳm của ngài trấn trụ, âm thầm nuốt một ngụm nước bọt. Đợi nửa đêm, thổi gió lạnh nửa đêm, chỉ để xem một cái , Hoàng thượng cũng dễ dàng gì!

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Mạnh Tang Du bước cổng lớn, sự vây quanh của chính sảnh, tiếp nhận lễ bái của gia đình. Tai Chu Võ Đế áp sát ngói, cẩn thận động tĩnh bên . Không thấy , một chút giọng cũng .

 

Tại chính sảnh, trong Mạnh gia đang lượt đến mặt Đức phi nương nương dập đầu. Trang phục của Mạnh Tang Du vô cùng diễm lệ xa hoa, bàn tay đeo hộ giáp bằng vàng ròng đặt lên bàn, cằm nhướng lên, khí chất cao quý đó khiến tê dại da đầu.

 

Văn di nương dẫn theo một đôi nam nữ, thành thật quỳ gối bên chân nàng. Dù trong lòng ghen tị thế nào cũng thể che giấu sự sợ hãi của họ đối với vị đích nữ Mạnh gia ngày xưa .

 

"Mẫu mau dậy." Mạnh Tang Du đích đỡ Mạnh mẫu Lâm thị dậy, tay giơ lên, cũng miễn cho ca ca quỳ lạy, ngược nóng lạnh với ba Văn di nương: "Các ngươi lên ."

 

Trên nóc nhà, thấy giọng trong trẻo mà uyển chuyển của nàng, vẻ mặt Chu Võ Đế một thoáng hoảng hốt, khóe miệng cong lên, mỉm .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-87.html.]

"Tạ nương nương." Mọi bái tạ, dậy xuống.

 

Tùy ý trò chuyện một chút việc vặt trong nhà, Mạnh Tang Du cho lui , đỡ Mạnh mẫu thiên thính, chuẩn mật đàm. Trên nóc nhà, Chu Võ Đế và Diêm Tuấn Vĩ cũng theo đó di chuyển trận địa.

 

"Mẫu , chuyện phụ mất tích đơn giản." Mạnh Tang Du thẳng vấn đề, lập tức thu hút sự chú ý của Mạnh mẫu.

 

"Người thử nghĩ xem, Ngọc Long Thành là nơi nào? Nó phía giáp sông Nhã Lung, lưng tựa núi Long Bàn, địa thế vô cùng hiểm yếu. Muốn vòng qua núi Long Bàn để tập kích bất ngờ mà phát hiện, trừ phi quân Man bản lĩnh thông thiên." Mạnh Tang Du dừng một chút, thấy Mạnh mẫu gật đầu, lúc mới tiếp tục .

 

Trên nóc nhà, Diêm Tuấn Vĩ lời của nàng thu hút, cũng học theo Chu Võ Đế áp tai ngói, lặng lẽ nàng phân tích.

 

"Quân Man bản lĩnh thông thiên, nhưng họ bản lĩnh thông đồng với giặc. Không nội gián tiếp ứng, họ thể bình yên vòng qua nhiều trạm gác như để thẳng đến doanh trại lương thực của chúng ? Ngọc Long Thành thuộc phạm vi quản hạt của đề đốc Cam Túc, chuyện thể liên quan đến Tạ Chính Hào. Phụ mới mất tích, Hoàng thượng liền trao cho chức đại tướng quân, nhận soái ấn xuất kích hoàng đình của quân Man, nơi đây e rằng còn âm mưu lớn hơn. Nếu Tạ Chính Hào thật sự thông đồng với quân Man, khả năng sẽ giả vờ thua trận, nhân lúc hỗn loạn trừ khử thế lực của phụ trong quân, mưu đoạt quân quyền."

 

Mạnh Tang Du thấp giọng xong, Mạnh mẫu liền hít một khí lạnh. Trên nóc nhà, Diêm Tuấn Vĩ sớm mặt đầy kinh ngạc. Hay cho một nữ tử thông minh tuyệt đỉnh, giam cầm trong thâm cung, chỉ dựa mấy điểm đáng ngờ mà thể thấu sự tình như , khó trách thể cho Hoàng thượng si mê đến thế.

 

Chu Võ Đế nheo mắt , chỉ chuyên tâm giọng trong trẻo lâu .

 

"Vậy chúng bây giờ?" Mạnh mẫu thất thanh kinh hãi hỏi.

 

"Mẫu đừng lo. Người hãy lập tức thư cho Mạnh Lượng thúc thúc, đưa thư đến tay thúc đêm khai chiến, bảo thúc tìm cách g.i.ế.c c.h.ế.t Tạ Chính Hào, cướp lấy soái ấn. Mạnh Lượng thúc thúc chắc cũng nghi ngờ, nhưng thúc chắc chắn sẽ băn khoăn, thư của giao đến tay thúc sẽ xóa tan băn khoăn đó. Tuy phụ mất tích, quân tâm d.a.o động, nhưng trận tuyệt đối sẽ thua. Quân Man là nỏ mạnh hết đà, còn thể giữ hoàng đình chỉ bằng một thở. Hiện tại rét đậm tháng chạp, thiếu áo thiếu lương, thở qua , cái đói cái rét, họ sẽ đ.á.n.h mà tự bại. Diệt hoàng đình của quân Man, lập nên công lao cái thế, ai còn quan tâm Tạ Chính Hào c.h.ế.t như thế nào? Cứ tùy tiện đổ lên đầu quân Man cũng . Sử sách là do thắng , kết cục của kẻ thua chỉ thể lãng quên." Mạnh Tang Du vỗ về mu bàn tay của Mạnh mẫu, giọng thong dong bình tĩnh cực kỳ sức trấn an, những lời càng thêm phấn chấn. Phụ xảy chuyện, Mạnh gia còn hàng vạn binh lính của quân Mạnh gia, còn các chú các bác, Mạnh gia sẽ sụp đổ!

 

 

Loading...