Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-10-11 05:34:42
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Võ Đế hừ lạnh một tiếng, về phía Diêm Tuấn Vĩ sắc mặt trở nên dịu dàng. "Ngươi và trẫm cùng lớn lên, năng lực của ngươi, ai rõ hơn trẫm. Có tài năng mà thể thi triển, còn giả vờ ăn chơi trác táng, em trai ghẻ lạnh chèn ép, mất tước vị vốn thuộc về , ủy khuất cho ngươi ! Trẫm đây thể mặt cho ngươi, ngươi kiêm chức thống lĩnh Cẩm Y Vệ, hãy tự mặt cho ."

 

"Hoàng thượng sợ thuộc hạ lấy t.h.u.ố.c giải sẽ phản bội Hoàng thượng ?" Diêm Tuấn Vĩ khàn giọng hỏi, khuôn mặt đầy lệ khí lộ một tia cảm động hiếm .

 

"Trẫm sẽ vì sự phản bội của Thẩm Trung Lương mà nghi ngờ tất cả , nào thể dùng, nào thể dùng, trẫm sẽ dùng tâm để phán đoán. Dùng độc d.ư.ợ.c để khống chế lòng , trẫm thèm. Hơn nữa, trẫm và ngươi từ nhỏ sinh tử bao nhiêu ? Ngươi bao giờ bỏ rơi trẫm, trẫm tin ngươi!" Chu Võ Đế ngẩng đầu , quả nhiên là phóng khoáng rộng rãi.

 

Diêm Tuấn Vĩ cũng từ từ , quỳ một gối xuống đất, giọng điệu vô cùng cẩn trọng: "Thần nguyện vì Hoàng thượng mà sinh tử."

 

"Tốt! Tốt một chữ 'thần'!" Cách xưng hô hơn "thuộc hạ", Chu Võ Đế đập bàn, lớn.

 

Nghe thấy tiếng đầy nội lực bên trong, mấy vị thần y đang vội vã chạy đến cũng buông xuống trái tim đang treo lơ lửng.

 

Tại Thiên Phật Sơn, chùa Phổ Độ

 

Thái hậu gần lục tuần, hai bên thái dương điểm bạc, mặc một bộ tăng y bằng vải thô quỳ trong Phật đường tụng kinh. Đại cung nữ của bà là Niệm Từ quỳ phía , tay đang cầm một cuốn kinh thư chăm chú chép.

 

Bỗng nhiên, bên ngoài Phật đường truyền đến tiếng vỗ cánh, một con bồ câu chân buộc dải lụa vàng đậu bệ cửa sổ. Niệm Từ đặt bút lông xuống, đến bên cửa sổ nâng bồ câu lên, gỡ tờ giấy buộc chân nó. Thấy hình rồng bay đó, ánh mắt nàng lóe lên, trấn tĩnh mới đến bên cạnh Thái hậu nhẹ giọng hỏi: "Thái hậu nương nương, là của Hoàng thượng gửi thư đến, xem ạ?"

 

"Không xem, mang ." Thái hậu mắt cũng mở liền phất tay từ chối, thái độ lạnh nhạt như thường ngày.

 

Trong mắt Niệm Từ nhanh chóng lướt qua một tia sáng, một tiếng mang tờ giấy ngoài đốt. Hình rồng bay, thư là Hoàng thượng gửi đến, rõ ràng là mật thư của ám vệ. Niệm Từ chọn một minh chủ khác, tất nhiên sẽ để những mật thư xuất hiện mặt Thái hậu.

 

Vừa đốt xong thư, trụ trì chùa Phổ Độ là Huyền Không pháp sư liền đến, Niệm Từ vội vàng hành lễ.

 

"Không cần đa lễ, Vong Trần hiện thời gian ? Bần ni đến cùng nàng thảo luận thiền lý." Huyền Không pháp sư ôn tồn hỏi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-77.html.]

"Trụ trì sư phụ mời ." Thái hậu trong Phật đường cất giọng mời. Huyền Không pháp sư gật đầu với Niệm Từ đẩy cửa .

 

Thái hậu khi đàm luận thiền lý với pháp sư kỵ nhất quấy rầy, Niệm Từ điều trở về sương phòng của , đóng cửa , khuôn mặt vốn bình tĩnh đạm nhiên trở nên vô cùng âm trầm. Tuổi còn trẻ giam cầm trong ngôi chùa bạn với ngọn đèn thanh, vinh hoa phú quý vốn dĩ dễ như trở bàn tay đều rời xa, trong lòng nàng oán hận?

 

"Hôm nay sư phụ định cùng Vong Trần thảo luận những chương nào?" Thái hậu lấy một cuốn Đại Tạng Kinh.

 

"A di đà phật, bần ni dối, nguyện Phật tổ tha thứ." Huyền Không pháp sư cáo tội, từ trong tay áo lấy một phong thư đưa cho Thái hậu. "Đây là thư do Thánh Thượng tự tay , sự tình trọng đại, xin Vong Trần dù thế nào cũng xem một ."

 

Vì đây là đầu tiên trụ trì sư phụ thỉnh cầu , dù trong lòng , Thái hậu một hồi lâu chằm chằm phong thư vẫn nhận lấy, mở lướt qua. "Hay cho một Thẩm gia, cho một Niệm Từ, mấy chục phong mật thư mà một phong nào đến tay ai gia, lẽ nào là thấy ai gia lâu nhúng tay việc đời, khinh ai gia tuổi già sức yếu ?" Khuôn mặt già nua bình tĩnh của bà nhuốm một tầng tàn khốc.

 

"A di đà phật, Vong Trần chung quy khó thể quên trần, nhưng oán hận trong lòng cũng quên , là lúc nên trở về ." Huyền Không pháp sư chắp tay ngực, khẽ mỉm .

 

"Tạ pháp sư nhiều năm qua khuyên bảo, giải quyết xong việc đời, Vong Trần nhất định sẽ còn trở ." Thái hậu dậy hành lễ.

 

"Không cần đa lễ, trở , tùy tâm ngươi." Huyền Không niệm một câu Phật hiệu, từ từ dạo bước rời .

 

"Người , chuẩn xe ngựa, ai gia về cung ngay lập tức!" Thái hậu cởi chiếc mũ tăng đầu, cao giọng lệnh. Thị vệ chờ đợi gần đó đồng thanh nhận lời, kinh động đến Niệm Từ lập tức từ trong phòng chạy .

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

"Thái hậu nương nương tại vội vàng về cung? Có trong cung xảy chuyện gì ạ?" Sắc mặt Niệm Từ tái nhợt.

 

"Vừa khi bàn luận thiền lý, ai gia bỗng nhiên đau lòng như cắt, chắc là Hoàng thượng xảy chuyện lớn. Năm đó khi tiên đế băng hà, ai gia cũng dự cảm tương tự, về kinh xem một thể an tâm?" Thái hậu vội vàng trở về phòng, mặt lộ rõ vẻ lo lắng.

 

Niệm Từ manh mối, trầm ngâm một lát, thầm nghĩ chẳng lẽ Hoàng thượng đang hôn mê bất tỉnh thực sự băng hà? Trong lòng khỏi vui mừng. Như cũng , Thiên Phật Sơn phòng nghiêm ngặt, việc bên cạnh Thái hậu đều do Kim ma ma xử lý, nàng chỉ phụ trách bồi Thái hậu tụng kinh, thật sự cơ hội tay, giờ thì , đợi Thái hậu về cung, Lương phi nương nương âm thầm trừ khử Thái hậu chẳng dễ như trở bàn tay ?

 

Chu Võ Đế dịch dung, gương mặt vốn tuấn mỹ vô song nay trở nên bình phàm, chỉ đôi mắt đen thẳm sâu sắc là vô cùng nổi bật. Ngài vận một bộ nho sam màu xanh biếc may thủ công tinh xảo, bên hông đeo một miếng ngọc bội dương chi, tay cầm một chiếc quạt xương bằng ngọc trắng, dáng một vị công tử nhà giàu. Trải qua mấy ngày điều dưỡng, thể ngài tuy cường tráng như nhưng trông cũng còn quá gầy yếu.

 

Lúc , ngài đang khoanh tay bên cửa, tiếng la hét chói tai của đám phụ nữ ngoài sân.

Loading...