Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:37:05
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một vài phi tần thấy thái y phiên chẩn trị cũng tìm vấn đề, liền quỳ Càn Thanh cung, đề nghị Hoàng thượng mời quốc sư cung xem xét. Đạo giáo là quốc giáo của Đại Chu, và vị cao nhân nhất của Đạo giáo, Thái Thanh chân nhân, tiên đế phong quốc sư. Quốc sư chỉ là một danh hiệu vinh dự, tham dự triều chính.

 

Tại Bích Tiêu Cung, Mạnh Tang Du tin liền cong môi , thong thả : "Cuối cùng cũng đến ."

 

"Nương nương, sẽ chuyện gì chứ ạ?" Lòng bàn tay Phùng ma ma rịn mồ hôi.

 

"Yên tâm , cứ để họ đến, đến đúng lúc để lượt vả mặt từng một, hôm nay tâm trạng đang vui đây!" Nụ môi Mạnh Tang Du càng thêm rạng rỡ, trông vài phần tà khí.

 

Chu Võ Đế nụ của nàng mê hoặc, tim đập loạn một nhịp. Một Tang Du yêu mị như ngài từng thấy, giống như một ma vật quyến rũ sa đọa.

 

Thấy vẻ mặt tự tin, như kế sách của nàng, trái tim đang treo lơ lửng của Phùng ma ma dần dần hạ xuống. Bà một tiếng lui , âm thầm theo dõi chặt chẽ các cung nhân , đặc biệt là Hạ Đông, Lan Tâm và Tuệ Tâm.

 

Hoàng đế chấp thuận ý kiến của vài phi tần, lập tức triệu quốc sư cung. Sau khi quốc sư cho hoàng đế uống một bát nước bùa, cơn đau của ngài liền kỳ diệu biến mất. Quốc sư đến cửa cung, bấm tay tính toán rằng trong cung, điện phía Tây Bắc tà ma quấy phá, thể liên quan đến bệnh lạ của Hoàng thượng.

 

Hoàng đế hoảng hốt, lập tức phái một đội cấm vệ quân cho quốc sư, để ông dẫn đến các điện phía Tây Bắc điều tra. Nói là các điện phía Tây Bắc, nhưng quốc sư chỉ ngang qua một vòng, bấm vài thủ quyết cho qua, hướng thẳng đến Bích Tiêu Cung.

 

Cùng lúc đó, tại Bích Tiêu Cung, Mạnh Tang Du đang thong thả trang điểm tấm gương lưu ly. Nàng tô cho sắc mặt thêm tái nhợt, môi son đỏ như máu. Đuôi mắt vốn xếch nay kẻ thêm bằng bút than cho đen, đậm và dài hơn, khiến độ cong càng thêm rõ rệt. Kết hợp với đôi mày xếch như bay, khuôn mặt vốn minh diễm nay trở nên vô cùng sắc sảo. Đôi con ngươi đen láy sáng như lạnh, khi liếc , ngay cả những quen như Phùng ma ma cũng dám đối diện.

 

Chu Võ Đế cũng dọa cho giật . Không màu sắc can nhiễu, khuôn mặt đen trắng phân minh càng thêm nổi bật, khí thế sắc bén như d.a.o càng thêm rõ ràng. Đây còn là Tang Du lúc thì tinh nghịch, lúc thì dịu dàng, lúc thì đoan trang của ngài nữa? Rõ ràng là một yêu vật! là một yêu vật đến kinh !

 

Mạnh Tang Du thấy A Bảo khẽ run rẩy, nhịn nhẹ lên. Tiếng đó tan biến khí thế đoạt hồn nhiếp phách, giống như một ảo giác. Phùng ma ma và khỏi thở phào nhẹ nhõm. Dáng vẻ của nương nương thật đáng sợ, cầu trời phù hộ cho quốc sư!

 

"Mang triều phục của đến đây, cả bộ hộ giáp và trâm cài trang sức nữa." Mạnh Tang Du lười biếng lên tiếng.

 

Phùng ma ma và lệnh, mang bộ triều phục nhất phẩm xa hoa lộng lẫy mặc cho nàng. Sau đó, họ đeo triều châu, cài bộ diêu, hoa thắng, và đeo hộ giáp bằng vàng ròng lên từng ngón tay. Mạnh Tang Du trong bộ trang phục lộng lẫy chỉ cần đó, nhướng mày một cái cũng đủ khiến kinh hồn bạt vía. Khí thế ung dung hoa quý mà sắc bén vô cùng , e rằng trong bộ hậu cung ai thể sánh bằng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-67.html.]

Chu Võ Đế ngẩng đầu nàng, vẻ mặt chút ngẩn ngơ.

 

"Được , trang đầy đủ cả. Lâu mặc bộ chiến bào , thật chút quen!" Mạnh Tang Du vuốt phẳng nếp gấp áo, sang hỏi Phùng ma ma: "Ma ma, dáng một yêu phi ?"

 

"Có, ! Không ai yêu hơn ạ!" Phùng ma ma chút do dự khen ngợi. Bích Thủy và Ngân Thúy nín đến đỏ cả mặt.

 

Chu Võ Đế tỉnh khỏi cơn ngẩn ngơ, thấy cuộc đối thoại của chủ tớ, vẻ mặt chút kỳ quái, bật khùng khục. Sao Tang Du thể lém lỉnh và đáng yêu đến thế! Một đời yêu phi, ai tự hình dung như chứ?

 

"Vậy thì . Các ngươi hãy giữ vẻ mặt lạnh lùng cao quý của , cửa cung nghênh đón quốc sư ." Mạnh Tang Du cẩn thận tránh bộ hộ giáp, ôm A Bảo lòng, dẫn một đám cung nhân hùng dũng tiến cửa cung.

 

Vừa bày xong tư thế, quốc sư dẫn một đội cấm vệ quân đến. Thấy Đức phi nương nương đang chặn ở cửa, ông vội vàng dẫn hành lễ.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Mạnh Tang Du lười biếng một chiếc ghế chạm khắc, trong lòng ôm con thú cưng, vuốt ve một cách thờ ơ. Đôi mắt phượng sáng như lạnh, đen trắng phân minh liếc về phía quốc sư khiến ông giật .

 

"Quốc sư đến đây việc gì?" Giọng nàng chút mơ hồ và lạnh lùng, rõ ràng là sắc mặt ôn hòa nhưng mang theo vài phần khí thế áp đảo.

 

Đệ nhất sủng phi một thời quả nhiên khí thế kinh , khó đối phó đây. Quốc sư âm thầm siết chặt cây phất trần trong tay, cúi đáp lời: "Bần đạo phát hiện trong cung của nương nương một luồng tà khí ngút trời, long thể của Hoàng thượng chính là luồng tà khí xâm phạm nên mới đau nhức thôi. Xin nương nương hãy tạo điều kiện, để bần đạo dẫn cung xem xét một phen."

 

"Cung điện của bổn cung thể để một đám đàn ông tùy ý xem xét? Ngươi đặt bổn cung và Hoàng thượng ở ?" Mạnh Tang Du thản nhiên lên tiếng. Con thú cưng đùi nàng khịt mũi, phát tiếng gầm gừ hung dữ.

 

Khí thế áp đảo của hai chủ tớ quả thực giống một cách đáng kinh ngạc, thật tà môn! Quốc sư trong lòng sợ, trấn tĩnh : "Bần đạo cũng là vì long thể của Hoàng thượng, xin nương nương hãy đồng ý. Đợi khi Hoàng thượng bình an, bần đạo nhất định sẽ đến thỉnh tội với nương nương!"

 

Lời đến mức , nếu đồng ý, cái mũ bất trung sẽ đội lên đầu. Mạnh Tang Du liếc ông một cái, chút nhượng bộ: "Ngươi chắc chắn vấn đề ở trong cung của bổn cung ?"

 

"Bần đạo khai Thiên Nhãn, luồng tà khí rõ." Quốc sư quả quyết.

 

 

Loading...