Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 50

Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:33:49
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“A Bảo thấy mấy ngôi ? Đó là chòm Orion, truyền thuyết lâu lâu đây…” Mạnh Tang Du chỉ những chòm thể nhận , chậm rãi kể câu chuyện của chúng. A Bảo vểnh tai lẳng lặng , đôi mắt đen láy chớp cho bộ sự ấm áp.

 

Mạnh Tang Du chỉ điểm một hồi, thấy Tử Cung cách đó xa, bỗng nhiên im lặng, biểu cảm nghiêm nghị.

 

Nhìn phụ nữ vẫn còn nhíu mày ngẩn ngơ, Chu Võ Đế , nàng chắc là đang nhớ đến Hiền phi hiện giờ đang trong lòng tên giả mạo đó. Miệng nàng cứu, mặc kệ, quan tâm, nhưng thực chất trong lòng vẫn sẽ bận tâm. Hắn vốn tưởng rằng Thẩm Tuệ Như ngoài lạnh trong nóng, cần bao dung và che chở mới thể sống sót trong cung, nhưng sự thật chứng minh, phụ nữ đó dù là bên ngoài bên trong, đều lạnh. Không giống phụ nữ mắt , chính vì nội tâm mềm mại chịu nổi, cho nên mới dùng vẻ ngoài giương nanh múa vuốt để che giấu , bảo vệ . Chỉ khi thực sự thấu nàng mới thể , nàng đáng yêu đến mức nào, đáng thương đến mức nào.

 

Mạnh Tang Du hồi phục từ cơn trầm tư, cúi đầu liền thấy A Bảo đang ngơ ngác , một đôi mắt đen láy phản chiếu cả bầu trời , sáng ngời như , sâu thẳm như , chuyên chú như , như thể thế giới của nó chỉ một nàng.

 

Chẳng , đối với A Bảo, chính là bộ của nó! Ngoài , nó còn ai để dựa ? Sự cô tịch và chua xót trong lòng ý nghĩ xua tan còn một mảnh, Mạnh Tang Du trong lòng ấm áp, nhẹ nhàng gõ mũi A Bảo, lẩm bẩm, “A Bảo, ngươi ở bên thật …”

 

A Bảo nức nở một tiếng, há miệng ngậm lấy ngón tay nàng nhẹ nhàng mút. Một chủ một thú, trán tựa trán , giờ khắc , thế giới của họ chỉ .

 

Đèn dầu ở xa lấy Càn Thanh cung trung tâm dần dần sáng lên, nhuộm bầu trời đêm đen kịt thành màu cam, tiếng ồn ào mơ hồ truyền đến, phá vỡ khoảnh khắc ấm áp của hai chủ thú.

 

“Sao ?” Mạnh Tang Du bọc A Bảo kỹ , đến cửa đại điện dò hỏi.

 

“Bẩm nương nương, hình như Càn Thanh cung xảy chuyện, phái qua hỏi thăm, nhanh sẽ tin tức.” Phùng ma ma nhanh chóng đến bẩm báo.

 

“Càn Thanh cung? Hoàng thượng?!” Mạnh Tang Du trong lòng kinh ngạc, Chu Võ Đế cũng cứng đờ sống lưng.

 

Thái giám điều tra nhanh trở về, thở hổn hển quỳ xuống hành lễ, “Khởi bẩm nương nương, Càn Thanh cung trộm, thị vệ trực đêm Ngự thư phòng mất một món đồ cổ quý, lúc cung giới nghiêm, đang truy bắt kẻ trộm.”

 

“Biết , lui .” Mạnh Tang Du vẫy lui thái giám, về phía Phùng ma ma khẽ, “Mất đồ cổ? Ta xem là mất Hoàng thượng thì ! Chắc là ám vệ hành động của Giả hoàng đế khi biện pháp. Nếu đưa Hoàng thượng ngoài, chừng Thẩm Tuệ Như sẽ tự tay bóp c.h.ế.t Hoàng thượng.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-50.html.]

Chu Võ Đế rùng một cái, thể thừa nhận lời của Tang Du khả năng trở thành sự thật, dù Thẩm Tuệ Như hiện tại nỡ tay, nhưng khi nàng dần dần nếm dư vị ngọt ngào của quyền lực, nàng sẽ để tồn tại nữa.

 

Nhận thấy A Bảo run rẩy, Mạnh Tang Du cho rằng nó lạnh, vội vàng ôm nó trong điện. Vì hoàng đế thể cứu , thể thấy ám vệ sẽ mặc kệ cha con Thẩm gia loạn đến mức thể cứu vãn, lòng căng thẳng của nàng thả lỏng, ôm A Bảo trong chăn còn ấm.

 

Chu Võ Đế cũng thở phào, trái tim thấp thỏm bất an ba tháng liền một rơi xuống chỗ thực.

 

Hai chủ thú đối mặt, nhanh chìm giấc ngủ say nồng.

 

Tại Càn Thanh cung, Giả hoàng đế nhận tin tức vội vã trở về, Thẩm Tuệ Như cũng qua mật đạo đến nội điện, đang nổi giận đùng đùng trong điện.

 

“Phế vật! Một đám phế vật!” Nàng đầu tóc rối bời, sắc mặt dữ tợn, liều mạng đè nén cơn xúc động đập phá đồ đạc trong điện.

 

“Bẩm nương nương, phòng ngự kinh thành và vùng lân cận vẫn luôn trong tay tâm phúc của Hoàng thượng, bọn nô tài dám huy động, chỉ sợ họ nghi ngờ! Hơn nữa, mật đạo bốn phương thông suốt, cơ quan nhiều, bọn nô tài hơn trăm , chỉ sống sót đến hai mươi . Nương nương, bọn nô tài cố hết sức, xin nương nương khoan thứ!” Thường Hỉ thấp giọng cầu xin, Giả hoàng đế theo đó dập đầu.

 

Lồng n.g.ự.c của Thẩm Tuệ Như phập phồng kịch liệt, đôi mắt đỏ hoe tràn ngập lửa giận ngút trời và một tia sợ hãi thể thấy rõ. Hoàng thượng cứu , nếu ngài tỉnh , nên gì bây giờ? Móng tay nàng cắm sâu lòng bàn tay, dám nghĩ sâu thêm nữa.

 

lúc , Vãn Thanh , tay cầm một lá thư, hành lễ , “Nương nương, đây là thư do thái sư cho gửi đến.”

 

Thân thể của Thẩm Tuệ Như cứng đờ một lúc, nàng thể đoán cha gì với , đơn giản là thúc giục nàng nhanh chóng hành động. Cũng , Hoàng thượng cứu , họ còn thời gian để từ từ bố trí nữa. Những ám vệ đó xuất quỷ nhập thần, đến dấu vết, nếu thật sự lấy mạng nhà Thẩm gia, ai trong Thẩm gia thể thoát ! Mà còn để tội danh phản quốc mưu nghịch cho Thẩm gia đời đời c.h.ử.i rủa! Kế sách bây giờ chỉ thể nhân lúc Hoàng thượng c.h.ế.t, mau chóng lên ngôi đoạt quyền, kiểm soát Ngự lâm quân, Long cấm vệ trong tay , dùng quyền lực tuyệt đối để bảo vệ .

 

Nàng buông đôi tay nắm chặt, dùng bàn tay dính đầy m.á.u nhận lấy lá thư, mặt biểu cảm mở xem xong, đó ném chậu than đốt thành tro.

 

“Thường Hỉ lui xuống .” Nàng phất tay, đợi Thường Hỉ nơm nớp lo sợ lui , lúc mới về phía Giả hoàng đế đang quỳ chân, “Ngươi ngày mai lật thẻ bài của bản cung, hàng đêm triệu bản cung thị tẩm, cho đến khi bản cung m.a.n.g t.h.a.i mới thôi. Sau đó còn chuyện gì của ngươi nữa, ngươi thích sủng hạnh ai thì cứ sủng hạnh.”

 

Giả hoàng đế đột nhiên ngẩng đầu, mặt đầy vẻ kinh hãi, đối diện với đôi mắt lạnh như băng của nàng nhanh chóng cúi đầu, chắp tay lời.

Loading...