Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 35

Cập nhật lúc: 2025-10-10 05:12:46
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Y nữ lời, cầm chén t.h.u.ố.c đặt lên bàn nhỏ, bên cạnh giỏ liễu của A Bảo, đó lui góc chờ. Nàng nhận lệnh của cấp , nhất định Đức phi nương nương uống xong t.h.u.ố.c mới thể về báo cáo.

 

Mạnh Tang Du đút t.h.u.ố.c xong cho A Bảo, đặt nó giỏ liễu, đang định cầm chén t.h.u.ố.c uống hết, nào ngờ A Bảo đột nhiên giơ móng vuốt lên đập một cái, đ.á.n.h đổ chén thuốc.

 

“Nương nương cẩn thận!” Bích Thủy và Ngân Thúy lập tức tiến lên, một kéo Đức phi , một đỡ lấy chén thuốc.

 

A Bảo lắm! Phùng ma ma mắt sáng lên, ngay cả A Bảo và cái ổ nhỏ cũng dịch sang một bên giường nệm, để nó ướt, ngay đó vẻ khó xử với y nữ , “Thuốc đổ , cô xem…”

 

“Không , nô tỳ về nấu cho nương nương một chén, lát nữa sẽ mang qua.” Y nữ vội vàng cúi gối .

 

“Vậy phiền cô nương .” Nụ của Phùng ma ma chút giả.

 

A Bảo trong giỏ liễu giật giật móng vuốt, ánh mắt đen tối rõ.

 

Chờ y nữ , Phùng ma ma đến bên tai Mạnh Tang Du, hạ thấp giọng , “Nương nương, tuy ngài con, nhưng cũng thể giày vò như ? Thuốc ba phần độc, uống ba năm , thể uống nữa.”

 

“Biết ma ma, t.h.u.ố.c sẽ uống nữa.” Mạnh Tang Du gật đầu, trong lòng tính toán: Dù cũng thất sủng, Hoàng thượng chắc một hai năm nữa cũng nhớ đến , uống cũng .

 

Năm đó nàng còn chỉ là một cô bé mười bốn tuổi, dù hoàng đế đối xử với nàng như , nàng cũng sẽ tự tìm chút t.h.u.ố.c tránh thai uống. Hành động của hoàng đế còn tiết kiệm cho nàng ít chuyện.

 

A Bảo trong giỏ liễu thấy cuộc đối thoại của hai chủ tớ lập tức yên tâm, những bất mãn đây đối với Phùng ma ma đều tan thành mây khói. Nô tài tuy ngu dốt, nhưng cái trung thành, vẫn là để bà tiếp tục ở bên cạnh Tang Du .

 

Khi y nữ đến, Mạnh Tang Du một bộ áo bông màu sẫm khuy cài, dùng tay áo rộng che mặt, đổ nước t.h.u.ố.c cổ tay áo một giọt rơi . Y nữ hề nhận điều gì khác thường, bưng chén t.h.u.ố.c về phục mệnh.

 

Đêm đó, Mạnh Tang Du ngủ giường, A Bảo ngủ giường, một một ch.ó thần thái an tường, ngay cả tần suất hô hấp cũng giống . Ngoài cửa sổ mưa bụi bay lất phất, cái lạnh thấm từ khe cửa sổ hé mở lọt , đó biến thành nước rơi xuống mặt đất cạnh cửa sổ.

 

Bỗng nhiên, bầu trời đen kịt một tia chớp trắng sáng xé toạc, một lúc lâu , tiếng sấm đinh tai nhức óc từ chân trời lăn tới, dường như thiên quân vạn mã đang giao chiến mái nhà.

 

Mạnh Tang Du đầu tiên là nhíu mày, đó tỉnh trong tiếng sấm, dùng chăn quấn chặt lấy , hét lên gọi Phùng ma ma. Nàng cả run rẩy, sắc mặt tái nhợt, một đôi mắt phượng trợn to đến cực điểm, trông vô cùng hoảng sợ bất an.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-35.html.]

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

, nàng sợ sét và tia chớp. Đời , khi nàng 4 tuổi cha nhốt một trong nhà, cũng là một ngày thời tiết giông bão, một tia chớp đ.á.n.h trúng một góc biệt thự, các thiết điện trong phòng nổ tung tia lửa, suýt nữa thiêu c.h.ế.t nàng, may mà bảo mẫu kịp thời đến cứu nàng khỏi biển lửa. Từ đó về , sấm sét trở thành nỗi ám ảnh mà nàng thể thoát khỏi trong hai kiếp.

 

Chu Võ Đế tiếng gọi của Mạnh Tang Du đ.á.n.h thức, giãy giụa bốn móng vuốt bò dậy, theo ghế thêu trèo lên giường. Hắn vẫn là đầu tiên thấy phụ nữ hoảng sợ thất thố như , lồng n.g.ự.c đè nén đến hoảng. Chỉ tiếc cả là thương, băng bó như xác ướp, mặc một chiếc áo bông nhỏ dày cộm, thực sự là lòng mà sức.

 

“Gâu gâu gâu” Tang Du đừng sợ, trẫm ở đây!

 

“A Bảo?” Nghe thấy tiếng kêu nhỏ nhẹ của chú ch.ó con, Mạnh Tang Du ngẩn , đó xốc chăn lên lao đến mép giường, ôm A Bảo đang ngẩng đầu lòng.

 

“A Bảo đừng sợ, ở đây! Ta sẽ bảo vệ ngươi!” Cho rằng A Bảo kêu to cũng là vì sợ hãi, Mạnh Tang Du bỗng nhiên trấn tĩnh , một bên vỗ nhẹ sống lưng A Bảo một bên dùng chăn bọc cả nó và .

 

Trong chăn tự thành một gian nhỏ, thơm ấm, Chu Võ Đế thở sâu, cảm giác đầu óc một trận say sưa. Hắn dùng móng vuốt níu lấy cổ tay phụ nữ, thè lưỡi l.i.ế.m mu bàn tay và đầu ngón tay nàng, cảm giác trơn trượt và vị ngọt thanh khiến chút nghiện. Mạnh Tang Du cũng quên sợ hãi, dùng ngón tay gãi gãi cái lưỡi nhỏ linh hoạt của A Bảo, thấp giọng rộ lên.

 

“Nương nương, ngài chứ?” Phùng ma ma và Bích Thủy một chật vật , tóc còn nhỏ nước mưa.

 

“Ta , các ngươi ?” Mạnh Tang Du xốc chăn lên. Chu Võ Đế hai phá chuyện , cáu giận dùng móng vuốt vỗ vỗ tấm chăn gấm .

 

“Bẩm nương nương, nửa đêm bỗng nhiên đổ mưa, nô tỳ và Bích Thủy nghĩ cửa sổ thư phòng đóng, vội vàng chạy đến đóng , kết quả trời bỗng nhiên sấm chớp, còn rơi cả mưa đá lớn, và Bích Thủy đập quá sức!”

 

Mạnh Tang Du lúc mới dám lắng động tĩnh ngoài cửa sổ, quả nhiên thấy tiếng mưa đá “binh bàng lang”.

 

“Nương nương, mùa đông mà còn sấm. Người đông sấm cuồn cuộn hạ mưa tuyết, đây là điềm lành gì ! Ngày mai nô tỳ cầu cho nương nương một lá bùa bình an, để trừ tà cho nương nương.” Phùng ma ma tiến lên, dịch góc chăn cho chủ tử, thấy A Bảo trong chăn, liền định đưa tay bế nó xuống.

 

Chu Võ Đế nhíu mày, vội vàng dùng móng vuốt níu lấy cánh tay ngọc của Mạnh Tang Du. Nô tài cái gì cũng , chỉ là mắt , quá ngu dốt!

 

“Đừng, để A Bảo ngủ với , đêm nay ma ma cần trải giường chiếu giường , để khỏi lạnh. Bùa bình an thì phiền ma ma . Các ngươi mau về dọn dẹp một chút, tắm nước nóng, uống chén canh gừng, cẩn thận bệnh.” Mạnh Tang Du vội vàng xua tay đuổi Phùng ma ma , cẩn thận ôm A Bảo lòng.

 

Gối lên bộ n.g.ự.c mềm mại của phụ nữ, mắt là một khe n.g.ự.c sâu, mũi Chu Võ Đế chút ngứa, đầu lưỡi kiểm soát mà thè , nhẹ nhàng l.i.ế.m láp.

 

“Nha ~ A Bảo ngươi con ch.ó dê!” Mạnh Tang Du hờn dỗi, ngay đó khẽ.

 

 

Loading...