Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 34
Cập nhật lúc: 2025-10-10 04:13:05
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vào thời điểm mấu chốt như lập hậu lập thái tử mà răn dạy Nhị hoàng tử như , Hoàng thượng đây là đang rõ cho , ngài hài lòng với Nhị hoàng tử. Các triều thần dù nịnh bợ Lý tướng, cũng xem sắc mặt của Hoàng thượng. Hoàng thượng tuy còn trẻ, nhưng thủ đoạn trị quốc tầm thường, đăng cơ dẹp yên nhiều thế gia lâu đời, khuấy đảo bố cục của tiên đế, cho các phe phái quan viên kìm hãm lẫn , tập trung quyền lực hoàng gia. Sau đó từ bỏ chính sách trọng văn ức võ của tiên đế, bắt đầu sử dụng Mạnh gia, tăng cường quân lực, hủy bỏ chế độ hòa , lực chống man di.
Một vị vua như , qua mấy năm nữa sẽ trưởng thành đến mức nào? Các triều thần thể sợ? Vì thế, tin tức từ trong cung truyền , nhiều ngự sử đều im lặng.
Lý Quý phi điều tra rõ ràng lưng chuyện là Thẩm Tuệ Như đang giở trò, tức giận đến run rẩy, từ đó căm thù đến tận xương tủy, hận thể trừ khử cho hả giận.
Chuyện lập hậu lập thái tử vì sự tức giận của Hoàng thượng mà đến , hậu cung và triều đình thực sự yên tĩnh một thời gian. Lại qua nửa tháng là đến ngày giỗ của tiên hoàng, các phi tần từ tứ phẩm trở lên và các hoàng tử công chúa đều mặc đồ trắng đến hoàng lăng tế điện. Hoàng thái hậu theo thường lệ trở về, chỉ gửi một bộ áo lạnh do chính tay bảo hoàng đế đốt cho tiên hoàng.
Tại tế điển, Đại hoàng tử biểu hiện bình thường như khi, Nhị hoàng tử ngoài dự đoán của nổi bật. Trải qua sự răn dạy của Hoàng thượng, rõ ràng trưởng thành và trọng hơn nhiều, hành động lễ tiết, tiến thoái hợp lý, còn một bài tế văn tình cảm chân thành, lời lẽ trau chuốt hoa mỹ, cho nhiều lão thần cảm động đến rơi nước mắt.
Sau tế điển, nhiều đại thần khen ngợi lòng hiếu thảo và tài văn chương của Nhị hoàng tử, hoàng đế cũng vì cảnh mà khen ngợi vài câu, cơn sóng gió về việc Nhị hoàng tử chê hư hỏng, khó đảm đương trọng trách cuối cùng cũng qua .
“Trong cung , ngay cả đứa trẻ mười tuổi cũng đơn giản! Tình huống lớn như cũng thể xử lý , hổ là sản phẩm của hoàng gia. (Nhị hoàng tử mười hai tuổi mụ, thực tế mới mười tuổi) Xem , Lý Quý phi sắp chiêu .” Mạnh Tang Du hồi tưởng biểu hiện của Nhị hoàng tử tế điển, cảm thán.
“Nương nương Lý Quý phi sắp chiêu?” Bích Thủy quen với việc chủ tử nhà thỉnh thoảng những lời khó hiểu, chỉ chọn những gì hiểu để hỏi.
“Đã chuyện vớ vẩn của Hoàng thượng và Lương phi, bà nắm bắt thời gian để tính toán cho còn đợi đến khi nào? Chẳng lẽ còn đợi Lương phi m.a.n.g t.h.a.i sinh con ?” Mạnh Tang Du đưa hai tay , về phía Ngân Thúy đang ôm A Bảo điện, “Cho xem A Bảo, hôm nay khá hơn ?”
Cái gì gọi là chuyện vớ vẩn? Cái miệng nhỏ của Tang Du thật khiến yêu hận. Chu Võ Đế rên rỉ, dùng đôi mắt ch.ó ngấn nước đáng thương phụ nữ, một bộ dáng cầu âu yếm cầu ôm. Chỉ mới rời xa Mạnh Tang Du hai ba canh giờ, cảm thấy cả , lòng bất an yên.
A Bảo hôm nay mặc bộ đồ thỏ, một khuôn mặt ch.ó lớp da thỏ xù lông bao bọc, đó hai cái tai thỏ dài, mí mắt để một vết sẹo, giống hệt như một con thỏ vượt ngục, khiến Mạnh Tang Du mê mẩn. Nàng xoa hai tay , chờ tay lạnh ấm lên mới cẩn thận nhận lấy A Bảo.
“Hôm nay khá hơn nhiều , những vết thương nhỏ đều đóng vảy, vết thương lớn còn dưỡng thêm sáu bảy ngày nữa. Lúc nương nương , nô tỳ đút cho nó một chén cháo, đó nó ăn gì nữa, t.h.u.ố.c cũng chịu uống, chắc là đang nhớ nương nương. Từ xa thấy tiếng nghi thức hồi cung của nương nương là bắt đầu giãy giụa, đón ngài.” Ngân Thúy buồn chạm cái móng vuốt băng thành bánh chưng của A Bảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-34.html.]
Chu Võ Đế chỉ lo chôn đầu lòng Mạnh Tang Du, lẳng lặng cảm nhận mùi hương và nhiệt độ cơ thể của nàng. Biến thành ch.ó càng lâu, chứng ỷ chủ nhân của càng nghiêm trọng, chỉ cảm thấy nơi nào an bằng vòng tay của Mạnh Tang Du.
“Vậy thì mau bưng t.h.u.ố.c lên, tiên đút nó uống t.h.u.ố.c ăn gì thì ăn.” Mạnh Tang Du xoa xoa mũi A Bảo, từ tay Phùng ma ma nhận lấy một cái yếm nhỏ đeo cổ buộc lên cổ A Bảo.
Bộ đồ thỏ, cái yếm nhỏ, một khuôn mặt ch.ó cắt lông… hình ảnh từng hài hước, các cung nhân trong điện đều cúi đầu, vai run rẩy ngừng. Bích Thủy và Ngân Thúy mặt đều nghẹn đỏ, vì tự tôn của A Bảo mà đành nhanh chóng lui .
Thuốc nhanh nấu xong, bưng đến mặt Mạnh Tang Du. Mạnh Tang Du dùng tay trái giữ A Bảo trong khuỷu tay, tay cầm muỗng nhỏ đút từng muỗng. A Bảo cũng phối hợp, từng ngụm một hề giãy giụa, cũng vì t.h.u.ố.c đắng mà nhổ , dũng cảm hơn đại đa .
“Nương nương, ngài cảm thấy A Bảo đặc biệt thông minh ? Dường như thể hiểu chúng chuyện?” Ngân Thúy thấp giọng hỏi.
A Bảo uống xong một muỗng t.h.u.ố.c phun , ướt một mảng yếm nhỏ.
Mạnh Tang Du giúp nó lau khô, quan tâm hỏi, “Thông minh ?”
“Không gì .” Chỉ là lúc cảm thấy kỳ dị. Nửa câu , Ngân Thúy dám tiếp.
“Nó dù thông minh cũng là A Bảo của , còn mong nó thông minh hơn nữa.” Mạnh Tang Du xoa xoa mũi ướt át của A Bảo, trong lời tràn đầy sự sủng nịch.
Chu Võ Đế thở phào, thè lưỡi tha thiết l.i.ế.m láp ngón tay ấm áp của phụ nữ. Nếu xương đuôi gãy, lúc sớm vui vẻ lắc lư .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Nô tỳ bái kiến Đức phi nương nương, xin nương nương uống thuốc.” Cửa đại điện, y nữ đến ba một tháng đúng giờ, tay bưng một chén t.h.u.ố.c nóng hổi hành lễ.
Trước đây Phùng ma ma thấy nàng là mặt mày hớn hở, lúc âm thầm nghiến răng, hận thể tiến lên một tay ném chén t.h.u.ố.c cho .
“Để đó , bản cung lát nữa sẽ uống.” Khóe miệng Mạnh Tang Du ý nhạt, nóng lạnh lệnh.