Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 25

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:59:56
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ô ô ô” Mạnh mẫu dứt lời, Chu Võ Đế liền dùng chân níu lấy vạt áo Mạnh Tang Du, ngừng rên rỉ. Hắn lúc vô cùng căm hận tại đầu thai con ch.ó phiên nhỏ bé , bảo vệ phụ nữ cũng bất lực. Không đến việc hồi phục phận, cho đầu thai một con ch.ó ngao hung dữ cũng !

 

“Mẫu đừng vội!” Mạnh Tang Du vỗ vỗ tay Mạnh mẫu, đỡ bà xuống, hôn lên đỉnh đầu xù lông của A Bảo, nhàn nhạt , “Mẫu cần lo lắng, cho dù còn giá trị lợi dụng, Hoàng thượng cũng khinh thường tính kế mạng sống của một nhược nữ tử như . Còn Thẩm Tuệ Như, nàng sẽ để c.h.ế.t, nàng rõ nàng lên ngôi hoàng hậu, trơ mắt nàng phong quang cả đời, sống bằng c.h.ế.t! Trong lòng nàng , đây mới là sự trả thù nhất đối với . Chẳng qua là cúi đầu thôi, phụ là một đấng trượng phu còn thể , huống chi là ? Trong mắt , ngạo cốt tranh tranh đáng giá bằng mạng sống, chỉ cần mạng còn ở thì chuyện đều . Mẫu cần lo lắng, quen , cũng cảm thấy khổ.”

 

Mạnh mẫu siết c.h.ặ.t t.a.y con gái, vẻ mặt bi phẫn c.h.ế.t, mấy há miệng đều nên lời, hốc mắt từ từ đỏ lên, tràn những giọt nước mắt. Mạnh gia rốt cuộc đắc tội với vị thần nào mà giày vò một đôi con cái của bà như ?

 

Trái tim của Chu Võ Đế quặn đau, ngay cả tiếng ô ô cũng phát . Hắn dùng chân vỗ vỗ mu bàn tay Đức phi, thầm nghĩ trong lòng: Mạnh Tang Du, ngươi cứ yên tâm, trẫm sẽ mau chóng tìm thể để bảo vệ ngươi chu , tuyệt đối sẽ để bất kỳ ai chạm một ngón tay của ngươi!

 

Mạnh Tang Du nhẹ nhàng lau nước mắt ở khóe mắt Mạnh mẫu, ôn tồn an ủi. Nàng từ khi sinh đầu thai Mạnh gia, tình cảm đối với Mạnh phụ Mạnh mẫu sâu đậm hơn nhiều so với cặp cha vô trách nhiệm ở kiếp .

 

Con gái là chịu khổ sâu nhất, ngược an ủi , Mạnh mẫu lập tức lau nước mắt, gượng , “Mẹ . Chú ch.ó nhỏ tuy trông , nhưng linh khí, con xem, nó đang an ủi con kìa!”

 

Mạnh Tang Du cúi đầu, lúc mới thấy A Bảo đang từng chút một vỗ nhẹ mu bàn tay , bộ dạng vẻ lớn, khỏi giãn mặt mà , “Chó thông minh, nhạy cảm với cảm xúc của con , lẽ nó phát hiện đang buồn. A Bảo nhà thật tri kỷ!” Dứt lời, nàng nắm hai chân của A Bảo, hôn lên từng lòng bàn chân đầy thịt của nó.

 

Có thứ gì đó nổ tung nở rộ trong lòng, thúc giục trái tim nhảy lên vì áy náy, thể tự kiểm soát. Chu Võ Đế ngơ ngác nụ rạng rỡ động lòng của Đức phi, quên cả thở.

 

Thấy nụ của con gái một chút u ám, Mạnh mẫu cũng yên tâm, cùng con gái trò chuyện vài chuyện nhà, đến giờ liền dậy cáo lui.

 

Mạnh Tang Du ôm A Bảo, phía là Phùng ma ma như sét đánh, mặt mày thất thần, tiễn Mạnh mẫu đến tận cửa chính điện.

 

Thấy các cung nhân ở xa, Mạnh mẫu do dự một lát, nắm c.h.ặ.t t.a.y con gái thấp giọng , “Con , chờ cha con từ chức, giao nộp quân quyền, con cầu xin Hoàng thượng, để ngài cho con một đứa con, đến lúc già cũng chỗ dựa!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-25.html.]

“Địa vị và gia thế của ở đó, con chắc chắn sẽ trở thành cái gai trong mắt Lương phi và Lý Quý phi, Hoàng thượng cũng sẽ chăm sóc nó nhiều, vì sinh để tính kế, bằng sinh.” Mạnh Tang Du mím môi, thần sắc hờ hững.

 

Chu Võ Đế dùng chân ôm đầu, hận thể đào một cái lỗ chui . Sự lạnh lùng trong giọng của Đức phi đang từng nhát d.a.o đ.â.m tim .

 

“Con gái, con khổ mệnh như …” Mạnh mẫu giọng điệu nghẹn ngào, hốc mắt bắt đầu đỏ hoe.

 

“Được , đừng vì con mà buồn, con còn A Bảo. Nó thông minh lanh lợi như , khác gì trẻ con. Ta chăm sóc nó thật , nó ít nhất thể bạn với mười mấy hai mươi năm. Có A Bảo, đủ mãn nguyện !” Mạnh Tang Du dịu dàng vỗ vỗ cái m.ô.n.g nhỏ lộ ngoài của A Bảo, đó kéo nó , nhéo một chân của nó vẫy vẫy về phía Mạnh mẫu, hài hước , “Nào, A Bảo mau tạm biệt bà ngoại !”

 

Chu Võ Đế hổ c.h.ế.t, nhưng vì cho Đức phi vui vẻ, vẫn thức thời ‘gâu gâu’ hai tiếng.

 

“Ngoan quá!” Mạnh mẫu con gái và thú cưng dễ thương của con gái cho bật , vỗ vỗ đầu A Bảo, lưu luyến rời khỏi Bích Tiêu Cung.

 

Chờ Mạnh mẫu xa, Mạnh Tang Du từng bước một chậm rãi về phía phòng ngủ, Phùng ma ma thất hồn lạc phách theo , mấy há miệng nhịn xuống.

 

“Ma ma thì cứ hỏi .” Mạnh Tang Du vuốt ve bộ lông lưng A Bảo, nhàn nhạt .

 

“Nương nương, quốc công phu nhân ngài che chở cho Lương phi, rốt cuộc là ý gì? Chẳng lẽ, chẳng lẽ sự sủng ái của Hoàng thượng đối với ngài đều là giả?” Phùng ma ma vẫn chút thể chấp nhận hiện thực.

 

, Hoàng thượng sủng ái chẳng qua là để đề bạt Mạnh gia, để kiềm chế gia tộc của Hoàng hậu và Lý gia. Ta chẳng qua là một ngọn thương trong tay Hoàng thượng, ngài chỉ đ.á.n.h đó, vi phạm, kết cục của việc vi phạm… ngươi xem gia tộc của Hoàng hậu hiện giờ sẽ . Còn Lương phi, cùng cung ba năm, cùng thăng ngũ phẩm trong ba năm, ân sủng của nàng kém , nhưng sự sắp đặt cố ý của Hoàng thượng, nhiều đè ép nàng một bậc, vì thế trở thành sủng phi vạn chú ý, còn nàng thì trốn ánh hào quang của mà sống yên . Ngươi giữa hai chúng , Hoàng thượng rốt cuộc là với ai?” Mạnh Tang Du giọng điệu thản nhiên, bất bình cũng oán giận, dường như đang kể một câu chuyện liên quan đến .

 

“Thì là thế!” Phùng ma ma lẩm bẩm, ánh mắt trống rỗng, chìm hồi ức. Bỗng nhiên, bà ngẩng đầu, vội hỏi, “Vậy phương t.h.u.ố.c sinh con mà Hoàng thượng đặc biệt cầu cho ngài, thật sự là…”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Ừm, phụ tay cầm trăm vạn hùng binh, nếu hoàng tử, phụ để bảo vệ và con chắc chắn sẽ cam tâm thoái vị. Văn nhân cướp đoạt chính quyền cần tốn nhiều công sức, võ tướng nếu ý phản, chỉ cần cầm lấy thanh đao trong tay là "

Loading...