Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:49:17
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai sát bên , mỗi xử lý công việc của , thư phòng tĩnh lặng đến mức thể cả tiếng kim rơi. lúc , Thường Hỉ gõ cửa phòng, ghé tai nam nhân thầm điều gì đó. Nghe thấy những từ như “lãnh cung”, “Lương phi”, Mạnh Tang Du dừng bút, nhíu mày về phía hai .

 

Chu Võ Đế Thường Hỉ bẩm báo xong, sắc mặt hề đổi, tiếp tục phê duyệt tấu chương trong tay. Đợi đến khi tất cả các tấu chương đều phê xong, mới đặt bút xuống, nâng khuôn mặt của Tang Du lên, hôn nhẹ lên môi nàng dịu dàng : “Trẫm việc xử lý, sẽ ngay.”

 

Mạnh Tang Du vội níu lấy tay áo , trong mắt lóe lên ánh sáng hóng chuyện: “Có Thẩm Tuệ Như gây chuyện gì ? Thần cũng xem với.”

 

“Không cần, kẻo bẩn mắt nàng.” Chu Võ Đế xua tay, lúc xoay rời , vẻ dịu dàng mặt liền biến mất còn dấu vết.

 

﹡﹡﹡﹡

 

Nửa canh giờ , tại lãnh cung đổ nát tiêu điều, Hiền phi và Lệ phi, những vì Đức phi độc sủng mà trong lòng uất hận, cùng đến để “an ủi” Thẩm Tuệ Như. Thẩm Tuệ Như giờ đây gầy trơ xương, khắp tỏa mùi hôi tanh nồng nặc, làn da lộ ngoài cũng thấy những vết thương mưng mủ, còn dáng vẻ thanh lệ tuyệt luân của ngày xưa.

 

Bởi vì đan d.ư.ợ.c nhất để giữ mạng, ma ma và cung nữ canh giữ suốt ngày đêm, nàng c.h.ế.t cũng , chỉ thể giãy giụa trong chốn địa ngục trần gian .

 

Hai đến liền lệnh cho ma ma lột sạch y phục của nàng, treo lên xà nhà, chỉ để mũi chân chạm đất, dùng roi da trâu tẩm nước muối quất tới tấp. Sau đó sai thái giám dùng sừng hươu thô to đ.â.m hạ thể vẫn còn ác lộ ngừng của nàng, và dùng những lời lẽ dơ bẩn nhất để sỉ nhục.

 

Thẩm Tuệ Như c.ắ.n chặt răng, một tiếng rên la.

 

“Thêm cho con tiện nhân một cái sừng hươu nữa, bỏ lâu, một cái đủ no.” Lệ phi bâng quơ , Hiền phi lấy tay che miệng, đến nghiêng ngả. Mất sủng ái, thể suy tàn, tâm tính vốn mấy lương thiện của hai càng trở nên vặn vẹo, thối nát trong lòng thù hận. Chỉ tiếng gào thét t.h.ả.m thiết trong đau đớn của khác mới thể khiến các nàng cảm thấy vui sướng. Rõ ràng, Thẩm Tuệ Như chính là suối nguồn vui vẻ của các nàng.

 

Thái giám lệnh, cầm thêm một cái sừng hươu khác đ.â.m mạnh cơ thể Thẩm Tuệ Như. Máu tươi theo đùi chảy xuống, mùi tanh hôi lan tỏa trong khí. Hiền phi và Lệ phi lùi vài bước, dùng khăn tay che mũi miệng, đôi mắt lộ ngoài chứa đầy ác niệm lạnh lẽo đến đáng sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-157.html.]

 

Thẩm Tuệ Như cuối cùng cũng nhịn mà rên rỉ, tứ chi ngừng run rẩy. lúc , vài phi tần khác từng sủng ái nhưng hạ d.ư.ợ.c cũng bước lãnh cung. Thấy t.h.ả.m trạng của Thẩm Tuệ Như, họ lập tức xúm xem, thỉnh thoảng phá lên những tiếng nhạo.

 

Tiếng sắc lẹm cùng những lời c.h.ử.i rủa khó ngừng tra tấn thần kinh của Thẩm Tuệ Như. Nàng ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ ngầu đầy vẻ điên cuồng hận ý, giọng khàn khàn, từng chữ một: “Tiện nhân? Nếu là tiện nhân, thì các ngươi cũng chẳng hơn là bao. Có tại Hoàng thượng chạm các ngươi ?”

 

Ma ma định tiến lên tát miệng nàng liền Hiền phi cản . Nàng nhíu mày hỏi: “Tại ?” Dáng vẻ của Thẩm Tuệ Như giống như đang cố tình vẻ bí hiểm, lẽ nào bên trong thật sự ẩn tình gì đó?

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Thấy đều đang chằm chằm , tìm cho nhẽ, Thẩm Tuệ Như một cách quỷ dị, để lộ hàm răng trắng bệch dính tơ máu: “Bởi vì Hoàng thượng trọng thương hôn mê, mãi đến hai tháng mới tỉnh . Kẻ chạm các ngươi là giả, là thế do ám vệ tìm tới. Ha ha ha ~ dâm loạn hậu cung, thể trong sạch, tiện nhân! Tất cả các ngươi đều là một lũ tiện nhân!”

 

Nàng điên cuồng lớn, khuôn mặt vặn vẹo đến cực điểm. Các phi tần dám tin mà lắc đầu, phủ nhận, nhưng một giọng trong lòng mách bảo rằng những gì Thẩm Tuệ Như là sự thật. Các cung nữ thái giám cùng các nàng bắt đầu run lẩy bẩy, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng. Nghe bí mật kinh thiên động địa như , bọn họ còn đường sống?

 

Cơn điên cuồng qua , Thẩm Tuệ Như rũ rượi treo xà nhà, thở yếu ớt thể thấy. Các phi tần c.h.ế.t trân tại chỗ, lâu vẫn thể tiêu hóa sự thật khủng khiếp . Cảnh tượng im lặng như tờ.

 

Một lúc lâu , Hiền phi là đầu tiên tỉnh táo . Nàng lao tới cấu xé Thẩm Tuệ Như, bộ móng tay sắc nhọn nhanh chóng cào nát khuôn mặt nàng đến mức m.á.u thịt be bét.

 

“Là ngươi! Tất cả là do ngươi hại! Nếu ngươi sai khiến, tên thế đó lấy gan mà dâm loạn hậu cung? Chẳng trách nhà Thẩm các ngươi tru di cửu tộc! Các ngươi đáng c.h.ế.t! Các ngươi đáng c.h.ế.t…” Đến cuối cùng, giọng Hiền phi khản đặc, tóc mai rối bời, nước mắt tuôn trào mặt nhòe lớp trang điểm tinh xảo, trông như một con lệ quỷ.

 

Các phi tử khác cũng phản ứng , ánh mắt Thẩm Tuệ Như tràn ngập sát ý điên cuồng. Các nàng lột da rút xương, moi từng miếng thịt của nàng , nhai nuốt bụng, như thế mới thể nguôi mối hận ngút trời trong lòng!

 

Ngay lúc tình hình sắp mất kiểm soát, Chu Võ Đế kịp thời đến nơi. Phía ngài là một đám hắc y nhân tay cầm bội đao, sát khí nồng nặc lan tỏa khắp điện, khiến m.á.u trong các phi tần như đông thành băng.

 

Chân các nàng mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất, thỉnh an nhưng mấy mở miệng cũng thể phát tiếng. Giờ phút các nàng mới , hành vi tranh sủng của trong những ngày qua ngu xuẩn đến mức nào! Nếu sớm chân tướng, các nàng chắc chắn sẽ co đầu rút cổ trong tẩm điện của , bao giờ xuất hiện mặt hoàng thượng nữa. Sự tồn tại của các nàng nghi ngờ gì chính là nỗi sỉ nhục lớn nhất của Hoàng thượng. Việc Hoàng thượng chỉ xa lánh mà ngầm xử lý các nàng là nhân từ lắm . Nực , các nàng còn đủ, tìm đủ cách để khơi ký ức mấy của Hoàng thượng, điều khác nào tự tìm cái c.h.ế.t?

Loading...