Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-10-16 16:02:20
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Không, thần dậy ngay để hầu hạ Hoàng thượng.” Mạnh Tang Du kéo áo lót quần lót bên gối trong chăn chuẩn mặc, chỉ đôi mắt ướt át để lộ sự buồn ngủ của nàng.

 

“Không , trẫm bảo nàng ngủ thì cứ tiếp tục ngủ.” Chu Võ Đế ném áo lót của nàng sang một bên, sửa góc chăn cho nàng, hôn lên mí mắt đang cụp xuống của nàng, ngữ khí sủng ái khôn xiết.

 

Người thức thời là trang tuấn kiệt, thấy nam nhân kiên trì, Mạnh Tang Du rụt trong chăn, do dự nhắm mắt . Có lẽ là chút thấp thỏm thái độ quá mức sủng ái của y, nàng trong rèm giường động tĩnh, lặng lẽ mở một mắt xem, đối diện với đôi mắt đen sâu như vực thẳm của y.

 

Nam nhân hề , đang cúi chăm chú gương mặt say ngủ của nàng, trong ánh mắt dâng trào tình cảm nóng bỏng kinh hãi. Bàn tay đang nắm chăn bông của Mạnh Tang Du run rẩy, giống như một con vật nhỏ kinh động.

 

“Ha hả~” Chu Võ Đế nữa buồn , nắm lấy tay nàng từng ngón l.i.ế.m hôn, cẩn thận dặn dò: “Ngủ thêm một lát nữa , nhưng đến giờ Thìn nhất định dậy, đừng lỡ bữa sáng.” Đến mùa đông, Tang Du ngủ nướng, khi ngủ đến mặt trời lên cao, thường xuyên bỏ lỡ bữa sáng, đói đến đau dày mới tỉnh.

 

“Thần .” Mạnh Tang Du chớp chớp đôi mắt ướt át, vẻ ngoan ngoãn đáp ứng.

 

Lại đang qua loa với trẫm! Nam nhân bất đắc dĩ lắc đầu, c.ắ.n một cái lên môi nàng, thấy nàng nhắm mắt mới vén rèm giường, gọi cung nhân hầu hạ.

 

Mạnh Tang Du nghiêng tai lắng động tĩnh bên ngoài, nghĩ đến sự vui thích tối qua, vành tai bắt đầu ẩn ẩn nóng lên. Thái độ của nam nhân nhiệt tình, nhiệt tình đến quỷ dị, liên tục hỏi nàng thích , liên tục gọi tên nàng, động tác triền miên lâm ly, dịu dàng che chở, dường như đang đối đãi với báu vật của . Thậm chí khi xong việc còn giúp nàng lau , ôm nàng giấc ngủ, so với thái độ lạnh nhạt xa cách, qua loa đây một trời một vực. Nàng thậm chí còn ảo giác đàn ông đang lấy lòng .

 

Dùng sức xoa xoa vành tai đang đỏ bừng, nàng kéo suy nghĩ lệch lạc trở về, chìm giấc ngủ sâu. Ảo giác, ảo giác, từ mà nhiều ảo giác ? Người khác thế nào đều liên quan đến chuyện của nàng, nàng chỉ cần sống cuộc sống của .

 

Chu Võ Đế quần áo xong, vén rèm giường xem xét, thấy nàng thở đều đặn, mày mắt dịu dàng, gương mặt nhuốm vài tia ửng hồng, bộ dạng nhỏ bé vô cùng đáng yêu, khỏi khẽ, cúi đầu hôn lên má nàng một cái.

 

“Giờ Thìn đúng giờ đ.á.n.h thức nương nương của các ngươi dậy, đừng để nàng ngủ nướng lỡ bữa sáng, cho sức khỏe.” Đi ngoài điện, ngang qua Phùng ma ma và mấy , y hạ giọng dặn dò.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Phùng ma ma ba cúi đầu nhận lời, nam nhân hài lòng gật đầu, nhanh chân .

 

Các đại thần áp lực gần một tháng vui sướng phát hiện, Hoàng thượng hôm nay tâm trạng vô cùng , quầng thâm mắt biến mất nhiều, trông thần thanh khí sảng, cả lệ khí đều thu , khóe môi treo một nụ ấm áp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-140.html.]

 

Có vài vị đại thần ý, vội dâng tấu chương về thiên tai tuyết lên, Hoàng thượng cũng chỉ nhíu mày, lệnh cho những liên quan cố gắng cứu tế, cũng nổi trận lôi đình. Buổi triều kết thúc trong khí hài hòa, gần đây, mỗi ngày đều quan viên tịch thu tài sản, tru di tam tộc, hôm nay bất ngờ gió êm sóng lặng.

 

Nếu tâm trạng của Hoàng thượng thể tiếp tục thì ! Rất nhiều đại thần xoa mồ hôi lạnh thái dương khỏi Thái Hòa Điện, trong lòng yên lặng cầu nguyện.

 

Chu Võ Đế bước nhẹ nhàng trở Càn Thanh cung, xử lý tấu chương chất đống như núi ngự án, nụ khóe môi từ lúc rời giường đến giờ hề tắt.

 

“Đức phi dậy ?” Đặt tấu chương phê xong sang một bên, thoáng đồng hồ cát trong điện, y hỏi.

 

“Hồi Hoàng thượng, nương nương dậy , dùng qua bữa sáng, hiện đang xử lý cung vụ.” Thường Hỉ tận tình đáp lời. Cũng may thống lĩnh nhắc nhở, bảo tùy thời tùy nơi nắm bắt động tĩnh của Đức phi nương nương, để chờ Hoàng thượng hỏi. Vẫn là thống lĩnh tầm xa!

 

“Triệu nàng đến Ngự Thư Phòng bạn giá, mang cả cung vụ của nàng đến đây.” Chu Võ Đế phất tay thúc giục. Chỉ rời Tang Du một canh giờ y cảm thấy cả tự nhiên, vô cùng hoài niệm những ngày tháng như hình với bóng đây, hận thể lúc nào cũng ôm Tang Du lòng, bỏ túi, giống như cách Tang Du đối xử với A Bảo.

 

“Vâng, nô tài ngay.” Thường Hỉ dám chậm trễ, vội vàng Bích Tiêu Cung truyền triệu.

 

Mạnh Tang Du mới mở sổ sách, còn xem hai chữ Thường Hỉ đến, truyền xong khẩu dụ của Thánh Thượng liền đưa cả lẫn sổ sách của nàng đến Ngự Thư Phòng. Phùng ma ma ba theo hai bên kiệu, luôn cảm thấy Hoàng thượng đối xử với nương nương khác hẳn đây, là hư tình giả ý, nhưng hư tình giả ý cũng quá mức , so với chân tình thực lòng còn thật hơn. Các bà khỏi chút mơ hồ.

 

Mạnh Tang Du nghĩ nhiều như , sách lược của nàng bây giờ là lấy bất biến ứng vạn biến, suy nghĩ thì suy nghĩ nữa, chỉ cần nàng chạm vảy ngược của y là .

 

“Thần tham kiến Hoàng thượng.” Đi Ngự Thư Phòng, Mạnh Tang Du đang định nhún gối hành lễ, y đặt bút xuống, tiến lên kéo nàng, lòng bàn tay lướt qua vết đỏ cổ nàng, lộ nụ thỏa mãn.

 

“Trẫm xử lý chính vụ, nàng ở bên cạnh xử lý cung vụ, buổi tối chúng cùng về Bích Tiêu Cung.” Nam nhân nắm lấy bàn tay lạnh băng của nàng, đặt lên môi nhẹ nhàng hà , đợi đôi tay ấm một chút mới lưu luyến rời buông , kéo nàng xuống bên cạnh .

 

Mạnh Tang Du lúc mới phát hiện, Ngự Thư Phòng thêm một bàn , đặt song song với bàn của y, sổ sách của bày biện đó, giấy bút mực đầy đủ thứ, hoa văn chạm trổ đều đôi cặp với của y.

 

Đây là gì? Thể hiện ân ái ? Mạnh Tang Du y ấn xuống ghế, cầm một quyển sổ sách lật xem, trong lòng hoang mang nghĩ. Nàng đầu, về phía nam nhân đang vùi đầu tấu chương, trong ánh mắt ẩn chứa sự đ.á.n.h giá.

Loading...