Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 138
Cập nhật lúc: 2025-10-16 14:19:06
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi còn là A Bảo, y và Tang Du mỗi bữa chỉ ăn bốn món, hai mặn một chay một canh, bàn ăn chỉ nhỏ bằng một cái, Tang Du , y xổm, hai mặt đối mặt, chỉ cần cúi đầu là gần như thể chạm trán . Cảm giác ấm áp mật khăng khít, thở giao hòa đó vẫn còn khắc sâu trong tim, y thường xuyên nửa đêm mơ về.
Nghĩ , Tang Du đang cách một cánh tay, trong lòng Chu Võ Đế dâng lên vị đắng. Biến thành , cách với Tang Du càng trở nên xa xôi.
“Dọn hết những món , thưởng cho hạ nhân Bích Tiêu Cung, đổi hai mặn một chay một canh đến đây, dùng bàn tròn nhỏ mà bày.” Y đặt đũa xuống, trầm giọng lệnh.
“Hoàng thượng, những món hợp khẩu vị ạ?” Mạnh Tang Du dịu dàng hỏi.
“Không, nhiều quá, hai chúng ăn hết. Sau trẫm đến cứ theo khẩu phần mà dọn món, cần quá phô trương lãng phí.” Y nhạt, kéo Tang Du dậy, cho cung nhân dọn bàn. Y còn nhớ Tang Du từng kịch liệt công kích sự xa hoa lãng phí của , bộ dạng nhỏ bé đầy phẫn nộ đó vô cùng đáng yêu. Tang Du của y thực là một cô nương , còn trẻ chủ kiến, nhiều tư tưởng mới mẻ. Nếu biến thành A Bảo, y sẽ bao giờ phát hiện bên cạnh còn giấu một báu vật như .
Mạnh Tang Du gật đầu, kinh ngạc liếc y, tại y đột nhiên giác ngộ như .
Bàn tròn nhỏ mang lên, hai chen chúc cùng , ăn bốn món ăn bình thường, giống như đôi vợ chồng nhỏ, ngươi gắp cho một đũa, múc cho ngươi bát canh, khí ấm áp động lòng .
Ăn cơm xong, Mạnh Tang Du đang định đề nghị dạo Ngự Hoa Viên cho tiêu cơm, y dắt tay nàng, lập tức đưa nàng về tẩm điện, bước chân chút dồn dập.
“Hoàng thượng, chúng ngoài dạo một chút , tiện thể tiêu cơm.” Nàng kéo tay áo y, nũng nịu .
“Trẫm cách tiêu cơm hơn.” Chu Võ Đế , vuốt ve chiếc mũi cao thẳng của nàng, giọng khàn khàn. Mong nhớ suốt năm sáu tháng, hôm nay cuối cùng cũng đến, y thể chờ nữa? Lúc ăn cơm cũng chút ăn mùi vị.
“ Hoàng thượng, thần còn tắm gội xông hương.” Mạnh Tang Du khó xử lên tiếng. Theo quy củ, Hoàng thượng lật lục đầu bài, phi tử sẽ tắm gội xông hương chờ Hoàng thượng lâm hạnh, hôm nay nàng chuẩn gì tấn công bất ngờ.
“Thường Hỉ, chuẩn nước.” Chu Võ Đế khàn giọng lệnh, Thường Hỉ ngoài điện đáp một tiếng, gọi vài thái giám nhanh chóng đưa nước . Nhịn gần sáu tháng, Hoàng thượng chắc chắn là nóng lòng lắm .
“Tất cả ngoài.” Nam nhân phất tay, cho tất cả cung nữ và thái giám hầu hạ trong điện lui , cuối cùng về phía Tang Du, đôi mắt đen láy bùng lên hai ngọn lửa nóng rực: “Trẫm cùng nàng tắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-138.html.]
Đối diện với ánh mắt nóng bỏng của y, vành tai Mạnh Tang Du nhanh chóng đỏ bừng. Nam nhân nhẹ, tiếng khàn khàn ẩn chứa sự gợi cảm đến cực điểm. Y Tang Du một đặc điểm, mặt đỏ là đỏ, quả thực là tùy ý, nhưng khi thật sự ngượng ngùng, đỏ là vành tai.
“Thần giúp y phục.” Trái tim Mạnh Tang Du khẽ rung, cố gắng chống cự sức quyến rũ nam tính của y.
“Trẫm giúp nàng y phục .” Chu Võ Đế khàn giọng lên tiếng, một tay vuốt ve vành tai nóng bỏng của nàng, một tay cởi vạt áo nàng, ba hai cái cởi xong áo ngoài.
Trong lúc Mạnh Tang Du ngây , nàng lột sạch, ôm bồn tắm ấm áp. Thay đổi một tư thế thoải mái xong, nàng một bên vัก nước một bên híp mắt thưởng thức động tác cởi đồ của y, thầm c.h.ử.i rủa: Quả nhiên là hoàng đế quen ong bướm, cởi đồ khác thật là thành thạo!
Vai thương của y khỏi hẳn, để một vết sẹo nhàn nhạt, trông dã tính. Nghỉ ngơi một tháng, thể khôi phục sự cường tráng ban đầu, vai rộng eo thon, đường cong cơ bắp mượt mà, trông mắt, bụng còn sáu múi cơ bụng săn chắc, chỉ đưa tay sờ thử. Đây nghi ngờ gì là một thể nam tính mỹ, đủ để quyến rũ tất cả phụ nữ thiên hạ, càng đừng đến hạ bụng sớm thẳng, một vật khổng lồ màu tím đậm khó thể nắm giữ bằng một tay.
Vào cung ba năm, mỗi triền miên đều là qua loa, Mạnh Tang Du nghiêm túc xem qua thể y? Nàng vัก nước, hắt lên gò má đang ẩn ẩn ửng hồng, tự nhiên đầu .
Khóe mắt vẫn luôn chú ý đến biểu cảm của nàng, Chu Võ Đế thầm, bước bồn tắm, từ lưng ôm nàng lòng, đôi tay từ vai nàng trượt xuống, du ngoạn khắp thể, cảm giác trơn trượt y thỏa mãn thở dài. Y cuối cùng cũng thể ôm Tang Du một cách trọn vẹn!
“Hoàng thượng, thần giúp chà lưng.” Cảm giác một vật cứng thô to chen giữa mông, thể Mạnh Tang Du chút cứng đờ.
“Không cần, trẫm giúp nàng tắm.” Nam nhân mút hôn chiếc cổ trắng như tuyết của nàng, bàn tay to lớn phủ lên bộ n.g.ự.c đầy đặn của nàng nhẹ nhàng xoa nắn, vật cứng bụng xu hướng lớn hơn, thở cũng ngày càng dồn dập.
Hơi thở nóng rực phả lưng Mạnh Tang Du, cả nàng bắt đầu nóng lên.
Đầu ngón tay thon dài của y từ bụng phẳng lướt đến khe suối xanh um, thuận thế chui hoa tâm khuấy động. Mạnh Tang Du mềm nhũn ngã lồng n.g.ự.c rắn chắc của y, cả như điện giật run rẩy, đôi mắt phượng đen trắng mờ một lớp sương, mê mang về phía hư , miệng nhỏ ngừng thở dốc, ngoài việc ngâm nga hai chữ ‘Hoàng thượng’, một câu chỉnh. Nàng động tình, còn nghi ngờ gì nữa, đây vẫn là đầu tiên trong ba năm cung.
“Tang Du, trẫm nhớ nàng…” Nam nhân một bên l.i.ế.m hôn lưng nàng, một bên hết nỗi nhớ trong lòng. Thấy mặt nàng tình ý dâng trào, y khỏi thỏa mãn nhẹ. Y mất ba năm thời gian của Tang Du, bây giờ, y chỉ dốc hết sức lực để lấy lòng nàng, nàng cảm nhận niềm vui.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Bế nàng bước khỏi bồn tắm, đến bên giường đặt xuống, y cúi , dùng môi lưỡi tôn thờ từng tấc da thịt của nàng: vầng trán đầy đặn, đôi môi mềm mại, xương quai xanh duyên dáng, đầu ngón tay mảnh dài, bộ n.g.ự.c tròn trịa, bụng phẳng, thậm chí đến cả những ngón chân tròn trịa đáng yêu cũng bỏ qua.