Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 128
Cập nhật lúc: 2025-10-15 11:02:27
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Càn Thanh Điện, Chu Võ Đế hai mắt khép hờ, tựa lưng ghế cân nhắc. Ngay cả đứa con duy nhất của cũng thể tay độc ác như , sự tàn nhẫn của phụ nữ hậu cung nữa y mở rộng tầm mắt. Y dù cũng là đế vương, ngoài Tang Du , từng tỉ mỉ nghiền ngẫm tâm tư của phụ nữ nào. Đi một đường trở về Càn Thanh cung mới hiểu ý đồ của các nàng. Các nàng đây là tính toán lợi dụng cung nữ hoặc phi tần cấp thấp mượn bụng sinh con, con khỏe mạnh, con thể yếu tự nhiên liền vô dụng, vứt bỏ thậm chí độc hại đều sẽ do dự.
“Ha hả, quả nhiên là độc nhất lòng đàn bà.” Y trầm giọng lạnh, cầm lấy bút ngự, nhanh chóng một thánh chỉ: Thần phi chăm sóc con vua , từ hôm nay giáng phi tần, dời đến thiên điện Chiêu Thuần cung, lệnh ngày đêm chăm sóc Bát hoàng tử để lập công chuộc tội. Sau , nếu Bát hoàng tử bệnh nặng, đ.á.n.h mười trượng, nếu qua đời thì giáng cung nữ hạ đẳng sung quân cục giặt giũ.
“Ban bố thánh chỉ xong ngươi thêm vài chuyến, cho mẫu phi của các hoàng tử khác, nếu hoàng tử vì các nàng chăm sóc chu mà xảy sai sót, các nàng cũng sẽ xử lý theo lệ .” Đặt bút xuống, Chu Võ Đế xoa ấn mày, bổ sung: “Từ hôm nay, sắp xếp thêm vài bên cạnh các hoàng tử công chúa, tùy thời báo cáo tình hình cho trẫm, .”
Thường Hỉ lĩnh mệnh, trong lòng đối với Thần phi vô cùng đồng tình. Phẩm cấp giáng chín bậc cũng là gì, t.h.ả.m nhất chính là câu cuối cùng. Bát hoàng tử trúng độc, ba ngày một trận bệnh nhẹ, năm ngày một trận bệnh nặng là chuyện thường, cộng thêm hôm nay giày vò như , thể càng yếu . Dù cho Thần phi chăm sóc tỉ mỉ đến , dăm ba bữa một trận đòn là thoát ! Chưa đợi đến lúc Bát hoàng tử bệnh c.h.ế.t, qua một thời gian, Thần phi khả năng sẽ c.h.ế.t Bát hoàng tử, dù may mắn c.h.ế.t cũng thoát kết cục giáng cung nữ. Hoàng thượng đây là thủ đoạn mềm dẻo g.i.ế.c thấy m.á.u a!
Trong Chiêu Thuần cung, Thần phi nhận thánh chỉ, lập tức ngã quỵ xuống đất, mặc cho cung nữ bên cạnh gọi thế nào cũng tỉnh. Mẫu phi của các hoàng tử khác tin, đều dẹp bỏ những tâm tư nên , tâm ý chăm sóc con cái. Các thái y trong nhất thời bận rộn ngớt.
Càn Thanh Điện, tấu chương chất đống ngự án xu hướng tăng thêm. Hoàng thượng giờ Mão thượng triều xử lý chính vụ, hạ triều xong chạy đến Từ Ninh Cung thăm Thái hậu và Đức phi, chỉ nghỉ ngơi một canh giờ về tiếp tục bận rộn, mỗi khi đến giờ Tý mới thể nghỉ ngơi. Mới qua ba bốn ngày mà quầng thâm mắt dày thêm, gương mặt tiều tụy khôn tả.
Thường Hỉ vô cùng lo lắng cho thánh thể, tiến lên vài bước, định thôi. Vừa lựa lời xong, một tiếng lạnh của nam nhân cắt ngang, ngay đó một quyển tấu chương hung hăng ném xuống đất.
Thường Hỉ nhặt tấu chương lên, đặt sang một bên, cẩn thận hỏi: “Hoàng thượng, là tấu chương buộc tội Mạnh Quốc công ạ?”
“Ừm.” Chu Võ Đế nhắm mắt, xoa ấn thái dương, nặng nề lên tiếng: “Biên quan đại thắng, quân san bằng hoàng đình Gia Luật, vốn là chuyện vui khắp chốn, nhưng đám văn thần cứ săm soi sai lầm của tướng sĩ biên quan, là sợ võ tướng tiến thêm một bước đây mà!” Tiên hoàng trọng văn khinh võ, văn thần tự cho cao hơn khác một bậc, từ đến nay đều lời tiếng về cách của Hoàng thượng khi cất nhắc võ tướng. Bề ngoài thì năng đường hoàng, nhưng xét cho cùng cũng chỉ là tranh giành phe phái mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-128.html.]
Thường Hỉ mím môi, trong lòng đồng tình với đám văn thần cổ hủ . Nếu để họ , hành vi tàn ác ‘Mạnh Quốc công c.h.é.m g.i.ế.c mười vạn tù binh’ mà họ buộc tội chính là do Hoàng thượng trực tiếp bày mưu đặt kế, họ sẽ cảm nghĩ gì. Buộc tội Mạnh Quốc công bất nhân bất nghĩa, hung bạo tàn ngược, đây chẳng là biến tướng buộc tội Hoàng thượng !
Thường Hỉ thấy thương hại cho đám văn thần .
“Hoàng thượng, nếu phiền lòng thì nghỉ ngơi một lát ạ. Con ch.ó nhỏ khỏi bệnh , nô tài đưa nó đến chỗ Đức phi nương nương ?” Thường Hỉ cúi đề nghị.
“Ồ? Đã khỏi hẳn ? Mang đây , trẫm tự một chuyến.” Chu Võ Đế buông tay khỏi thái dương, mặt lộ chút vui vẻ.
Mỗi khi nhắc đến Đức phi nương nương, Hoàng thượng luôn trở nên vô cùng nhẹ nhõm, chuyện lớn đến cũng thể tạm gác , hết dỗ dành nương nương . Thường Hỉ thầm cảm thán, múa phất trần, cho một thái giám đến phường ch.ó mèo.
Chu Võ Đế từ ngự án , cúi xem xét con vật nhỏ đang cuộn tròn ngừng rên rỉ trong lồng sắt. Con ch.ó nhỏ bất luận là màu lông hình thể đều giống hệt A Bảo, gần như khó thể phân biệt. Tang Du thấy chắc chắn sẽ thích! Y thầm nghĩ, cố tình lờ sự khó chịu trong lòng, lệnh cho Thường Hỉ mang lồng sắt về phía Từ Ninh Cung.
Từ Ninh Cung, Lý chiêu nghi và Thái hậu đang ở Phật đường tụng kinh. Cả hai đều là những trải qua biến cố lớn, lòng như tro tàn, sống chung vô cùng hợp ý. Lý chiêu nghi chịu ảnh hưởng của Thái hậu, hiện giờ cả ngày mặc tăng bào, tự cho là tu hành, cho Chu Võ Đế mỗi khi thấy đều kinh hãi thôi. Nếu tìm nàng đến thế, thì mặc tăng bào, một lòng xuất gia bây giờ lẽ chính là Tang Du.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Mạnh Tang Du vì trong vòng năm ngày tiếp nhận cung vụ, thời gian bầu bạn cùng Thái hậu, đang ở thiên điện xem xét sổ sách trong cung bao năm qua. Chỗ nào hiểu thì đ.á.n.h dấu , đợi Thái hậu rảnh rỗi sẽ hỏi. Cũng may nàng đời nhiều kinh nghiệm quản lý, cực kỳ nhạy bén với con , nên cũng cảm thấy khó khăn.
“Nương nương, Hoàng thượng đến ạ.” Phùng ma ma gác ở cửa đại điện, xa xa thấy nam nhân đang tới, vội chạy thông báo.
Mạnh Tang Du gập sổ sách trong tay , nhét xuống cùng một chồng sổ sách khác, để che giấu chữ rồng bay phượng múa, khí phách của . Ngân Thúy và Bích Thủy ăn ý mang khăn ướt đến, lau khô vết mực tay nàng.