Đợi , đôi mắt mê loạn của Thẩm Tuệ Như mới từ từ khôi phục sự trong sáng. Nàng dùng sức ôm hai đầu gối, cuộn chiếc giường dơ bẩn, hai hàng nước mắt từ từ thấm , theo gương mặt vô thanh vô tức rơi xuống tấm chăn nệm đầy mùi hôi thối.
Nỗi buồn trong lòng vơi hơn nửa, Thần phi dẫn tâm phúc trở về Chiêu Thuần cung.
Thấy chủ tử thong thả ung dung tới, một thái giám vội bước lên, mặt đầy lo lắng : “Khởi bẩm nương nương, Bát hoàng tử đột nhiên sốt cao, nháo thôi, mau xem một chút .”
Thần phi vẫn nhanh chậm, bước tẩm điện, cởi áo khoác, hong tay chậu than mới thản nhiên hỏi: “Đã mời thái y ?”
“Đã mời ạ, lúc đang ở bên trong chẩn trị.” Thái giám cung kính bẩm báo.
“Ừm.” Thần phi khẽ đáp, nhận một ly từ tay cung nữ, chậm rãi nhấp một ngụm, hề ý định xem. Trước đây đứa trẻ ba ngày hai bữa sinh bệnh, nàng tâm thần mệt mỏi, lo lắng bất an, sợ nó lớn nổi. Giờ đây nó trúng độc sâu, sớm muộn gì cũng c.h.ế.t, căn bản cơ hội lên ngôi, sự kiên nhẫn của nàng cuối cùng cũng cạn kiệt. Đứa trẻ chính là một gánh nặng, nàng tính toán khác.
Một lát , thái y ngoài bẩm báo, rằng cơn sốt cao của tiểu hoàng tử lui, uống t.h.u.ố.c xong ngủ yên.
Thần phi vẻ mặt cảm kích tiễn thái y cửa, đợi xa, lập tức thu nụ ấm áp, lệnh cho đại cung nữ bên cạnh: “Đến Càn Thanh cung cầu kiến Hoàng thượng, là Bát hoàng tử bệnh nặng, xin ngài lập tức qua xem!”
“Vâng.” Cung nữ nhận lời, vội vàng về phía Càn Thanh cung.
“Trang điểm cho thật , lát nữa xem biểu hiện của ngươi đó.” Quay đầu , Thần phi dặn dò một cung nữ dung mạo xinh , dáng kiêu sa bên cạnh.
Lần dâng canh cho Hoàng thượng, ngài đến một cái liếc mắt cũng cho , cung nữ tên Tuyết Sơ trong lòng chút thấp thỏm, dù còn trẻ, mặt khỏi lộ vài phần.
“Mang túi thơm , sẽ lợi cho ngươi.” Thần phi khẽ mỉm , lấy một túi thơm màu hồng đào từ tay ma ma tâm phúc đưa cho đối phương.
Mùi hương của túi thơm vô cùng nồng đậm, bên trong ẩn chứa hương thơm của hàng trăm loài hoa, ngửi kỹ phần say đắm, ngửi lâu chút thần hồn điên đảo. Ma ma bên cạnh Thần phi vội đỡ lấy Tuyết Sơ đang mặt đỏ bừng, ánh mắt mê ly, hình rã rời, dùng sức véo tay nàng một cái. Cơn đau Tuyết Sơ nhanh chóng tỉnh táo , lúc mới ý thức sự kỳ diệu của túi thơm.
“Trước tiên đặt ở bệ cửa sổ cho lạnh một chút, đợi Hoàng thượng đến hãy mang, túi thơm gặp nhiệt hương vị càng đậm, thể giúp ngươi một tay.” Thần phi lướt mắt qua gương mặt xuân tình dạt dào của Tuyết Sơ, đáy mắt lộ vẻ hài lòng.
“Thuốc hôm nay uống ?” Dạo bước về điện, nàng yên tâm hỏi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-126.html.]
“Hồi nương nương, uống ạ.” Tuyết Sơ cung kính trả lời.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Rất , cố gắng một là con trai, bản cung nhất định sẽ bạc đãi ngươi. Xuống trang điểm .” Thần phi phất tay, Tuyết Sơ mặt đầy e thẹn lui , bước chân nhảy nhót.
“Ngu xuẩn!” Thần phi bóng lưng nàng xa nhạo, thản nhiên ngắm nghía bộ móng tay vàng xa hoa đầu ngón tay. Uống thứ t.h.u.ố.c hổ lang đó, tuy thể một là con trai, nhưng cơ thể cũng sẽ thai nhi trong bụng hút cạn, rơi kết cục rong huyết mà c.h.ế.t. Đến cuối cùng, nàng cần tốn nhiều công sức là thể một hoàng tử.
A~ Nghĩ đến đây, Thần phi dùng khăn thêu che miệng, trong mắt tràn đầy vẻ đắc ý.
Càn Thanh cung, Thường Hỉ bẩm báo, Chu Võ Đế vốn định phái Đỗ thái y qua, , nhưng tựa như nghĩ đến điều gì đổi ý.
“Mang theo bình Thần Tiên Thủy mà ngươi lấy hôm .” Y cong môi, nghiền ngẫm, khoác áo choàng, khoanh tay về phía Chiêu Thuần cung. Thường Hỉ đáp một tiếng, từ một ngăn bí mật giá đồ cổ lấy một bình sứ nhỏ màu đen cất lòng, mặt chút nỡ. Thứ còn chơi đủ !
“Thần tham kiến Hoàng thượng!” Thấy nam nhân tới, Thần phi đang ngừng ngóng trông, vành mắt đỏ lên, rơi xuống hai hàng nước mắt, khắc họa hình ảnh một lòng như lửa đốt, yêu con như mạng đến ba phần.
Phụ nữ trong cung, ai nấy đều diễn xuất phi thường, bao gồm cả Tang Du! Chẳng qua Tang Du quen dùng sự ngang ngược, tàn nhẫn để che giấu sự mềm mại của , còn những phụ nữ quen dùng sự mềm mại để che giấu sự tàn nhẫn độc ác của . Người trìu mến, chán ghét.
Ánh mắt sắc bén của Chu Võ Đế lướt qua mặt Thần phi, bảo nàng dậy, lập tức nội điện.
Thần phi biểu cảm hổ, nhanh chóng lau nước mắt, dậy vội vàng đuổi theo.
Nội điện đốt vài chậu than, nhiệt độ khá cao, cởi áo khoác chỉ mặc áo đơn còn cảm thấy chút nóng. Gương mặt Bát hoàng tử ửng đỏ, thở nặng nề, ngủ khá yên , như lời cung nữ miêu tả là nháo thôi. Một thiếu nữ mặc cung trang màu hồng phấn gác bên giường, mày nhíu , miệng nhỏ mím, vẻ mặt u sầu.
Thấy Hoàng thượng , nàng vội quỳ xuống bên giường nhỏ giọng thỉnh an, giọng mềm mại, êm tai.
“Đã xem thái y ?” Chu Võ Đế xuống mép giường, đặt tay lên trán Bát hoàng tử, nhỏ giọng hỏi, coi như cung nữ tồn tại.
Tuyết Sơ chút thất vọng, vực dậy tinh thần đáp lời: “Khởi bẩm Hoàng thượng, nương nương lòng như lửa đốt, lập tức cho thái y đến thăm, uống t.h.u.ố.c xong Bát hoàng tử liền ngủ ạ.”
“Sao vô cớ sốt cao?” Chu Võ Đế lạnh lùng liếc , giọng trầm xuống, ánh mắt dừng một lúc chiếc túi thơm màu hồng đào bên hông nàng. Y ngửi thấy mùi hương tà mị đó, như bông hoa nở xác c.h.ế.t thối rữa, dù cũng buồn nôn.
“Nô tỳ cũng , xin Hoàng thượng thứ tội.” Tuyết Sơ dập đầu một cái, biểu cảm bi thương cho gương mặt kiều diễm của nàng tăng thêm vài phần đáng yêu.