Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 125

Cập nhật lúc: 2025-10-15 07:44:39
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vừa còn học từ từ, chớp mắt thành ‘ quá năm ngày’, thật là gió chiều nào theo chiều ! Bàn tay đang vê Phật châu của Thái hậu dừng một chút.

 

“Ừm.” Chu Võ Đế đáp một tiếng, mày giãn , đầu tiên là nhẹ, lớn, cuối cùng đến ngửa tới ngửa lui. Trước đây y thế mà phát hiện Tang Du là một kẻ gió chiều nào theo chiều , xem sắc mặt khác như , thật là… thật là đáng yêu khôn xiết!

 

Nghĩ đến đây, Chu Võ Đế bắt đầu lớn, ngay cả Thái hậu với biểu cảm bình thản cũng híp mắt .

 

Mẹ kiếp~ Lão nương gì kinh thiên động địa, quỷ thần khiếp sợ lắm ? Điểm cần thấp như ! Mạnh Tang Du nâng chén lên che khóe miệng đang run rẩy của , thầm nghĩ.

 

Ở Từ Ninh Cung bầu bạn cùng lão nương và vợ chuyện một lát, thấy giờ còn sớm, nên trở về xử lý chính vụ, Chu Võ Đế lưu luyến rời . Quay đầu đại điện thoang thoảng hương Phật, tiếng tụng kinh và tiếng mõ dứt bên tai, ánh mắt y tối . Để Tang Du ở đây, dù chỉ gần năm ngày y cũng yên tâm.

 

“Con ch.ó đó chữa trị xong ?” Gió tuyết ngừng, con đường cũng dọn dẹp sạch sẽ, Chu Võ Đế cho ngự liễn lui , chậm rãi về phía Càn Thanh Điện.

 

Thường Hỉ ngẩn , một lúc lâu mới phản ứng , vội đáp lời: “Hồi Hoàng thượng, gần xong ạ.”

 

“Chữa xong thì đưa đến Càn Thanh Điện.” Y trầm giọng thúc giục. Để phòng Tang Du thật sự nảy sinh ý định lánh đời, là tìm cho nàng vài thứ khiến nàng lưu luyến. Nàng thích cái gì đều đưa đến tay nàng, xem nàng còn nỡ rời .

 

“Vâng.” Thường Hỉ nhận lời, âm thầm ghi nhớ việc trong lòng.

 

Đoàn năm sáu trăm mét thì gặp vài phi tần, bên cạnh đều cung nữ trẻ hoặc các đáp ứng, thường tại dung mạo xinh .

 

“Thần ( ) tham kiến Hoàng thượng.” Thấy nam tử tuấn mỹ đang tới, các phi tần đều nhún gối thỉnh an, Ngự Hoa Viên trong thoáng chốc ríu rít như chim oanh, líu lo như chim yến, một khung cảnh kiều diễm.

 

“Đứng dậy .” Nam nhân dung mạo đạm mạc, mắt thẳng, khoanh tay qua giữa vạn đóa hoa, một chút chần chừ dừng .

 

Gió lạnh cuốn theo những chiếc lá khô mặt đất, xoay tròn giữa trung. Các phi tần giật , ngơ ngác dậy về phía Càn Thanh cung. Bóng hình cao lớn màu vàng son biến mất, vị Hoàng thượng sẽ bầu bạn cùng các nàng trong đình ấm rượu, bên ao ngắm hoa, đêm đêm nóng bỏng triền miên dường như đổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-125.html.]

 

Sắc mặt Thần phi đổi mấy , cuối cùng nở một nụ âm độc, xua tay : “Đi, đến lãnh cung xem Lương phi nương nương.” Nếu Lương phi, nàng cũng sẽ rơi tình cảnh hôm nay!

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Rất nhiều phi tần địa vị cao , sắc mặt nhăn một lúc, cho các phi tần cấp thấp và cung nhân rõ nội tình bên cạnh lui , dẫn theo tâm phúc của về phía lãnh cung.

 

Trải qua những trận bão tuyết tàn phá, lãnh cung càng thêm hoang tàn, nhưng trông cũng sạch sẽ hơn nhiều, dơ bẩn đều che giấu lớp tuyết trắng xóa. Hoàng thượng còn chính thức tay với Thẩm gia, chỉ đày Lương phi lãnh cung, cũng tước đoạt phi vị của nàng. thấy thủ đoạn sấm sét của Hoàng thượng triều hôm nay, Thẩm gia còn hy vọng xoay , oán thì báo oán, thù thì báo thù.

 

Vì thường xuyên các chủ tử nương nương đến ‘thăm’, nên tẩm điện nơi Lương phi ở quét dọn sạch sẽ, bộ đồ đạc lau chùi sáng bóng, gọn gàng, còn cung nhân chuyên hầu hạ, hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt trong lãnh cung.

 

Khi Thần phi và những khác đến, Thẩm Tuệ Như đang một ma ma khỏe mạnh ấn xuống giường rót thuốc. Nàng liều mạng lắc đầu giãy giụa, nước t.h.u.ố.c màu nâu theo má nàng chảy xuống giường, ướt một mảng lớn chăn nệm. Tình trạng thường xuyên xảy , vì giường và quần áo của nàng những vệt t.h.u.ố.c sâu cạn khác thấm ướt, còn màu sắc ban đầu, đến gần còn ngửi thấy một mùi hôi nồng nặc.

 

Toàn bộ cung điện đều sạch sẽ, Lương phi và chiếc giường của Lương phi là nơi bẩn thỉu nhất, chỉ cần thêm một cái cũng thấy chán ghét. Đóa sen trắng thanh cao kiêu ngạo ngày xưa sớm thối rữa thành một đống bùn.

 

Niệm Từ giúp giữ chân Lương phi, thấy vài vị nương nương, vội vàng tiến lên hành lễ. Hai chân Thẩm Tuệ Như tự do, hung hăng đá ma ma , ngờ tay ma ma trượt một cái, chén t.h.u.ố.c va mạnh răng nàng, gãy cả răng cửa, m.á.u tươi lập tức tuôn .

 

Thẩm Tuệ Như đau đớn khôn xiết, che miệng cuộn tròn giường. Ma ma đặt chén xuống, hành lễ với vài vị chủ tử.

 

“Đứng dậy , ngươi tận tâm, bản cung hài lòng. Thuốc nhất định cho nàng uống đúng giờ, cũng thể để nàng c.h.ế.t.” Thần phi nghiêng chiếc ghế chạm hoa, lười biếng ném chiếc khăn thêu trong tay, thấy m.á.u tươi thấm giữa kẽ tay của Thẩm Tuệ Như và một chiếc răng cửa mặt đất, hứng thú .

 

Hiền phi bịt mũi tiến lên, ánh mắt lướt qua một vết đỏ cổ Thẩm Tuệ Như, lạnh lùng lên tiếng: “Muốn treo cổ tự sát? Không dễ dàng như ! Tối ngủ các ngươi nếu lười trông nàng thì trói nàng , nhét bông miệng, xem nàng còn tìm c.h.ế.t thế nào!”

 

Ma ma và Niệm Từ nhận lời, vui vẻ nhận thưởng từ tay vài vị nương nương.

 

Hiền phi vốn định tiến lên trị tội Lương phi, nhưng thấy mùi hôi thối nàng, thấy nàng thở thoi thóp, ánh mắt u ám như con ch.ó c.h.ế.t, do dự. Mấy ngày tra tấn quá mức, suýt chút nữa g.i.ế.c c.h.ế.t con tiện nhân , lúc cứ để nàng nghỉ ngơi một thời gian. Không để nàng sống dai dẳng, chịu đựng vô tận tra tấn, hận của nàng khó mà nguôi!

 

Ma ma thu bạc thưởng, hâm nóng một chén t.h.u.ố.c khác cưỡng ép rót cho Thẩm Tuệ Như. Mọi thưởng thức xong tình trạng thê t.h.ả.m của Thẩm Tuệ Như, xác định thể nàng còn thể chịu đựng lâu, lúc mới mãn nguyện rời .

Loading...