Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-10-15 03:34:05
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

, để tránh khác lên án, nàng ngay cả nỗi buồn cũng dám thể hiện ngoài. Đã cơ hội để giải tỏa, thì, ngay đêm nay, ngay giờ phút , xin hãy cho phép nàng trong lòng tưởng niệm nó.

 

“Tang Du?” Cảm nhận sự ẩm ướt cổ, Chu Võ Đế nhíu mày, nắm cằm nàng nâng mặt lên. Gương mặt trắng nõn đẫm nước mắt, phụ nữ luôn kiên cường đang lặng lẽ nức nở.

 

“Sao ? Hử? Có chuyện gì cứ với trẫm!” Giọng nam nhân vô cùng kìm nén. Mặc dù gương mặt đẫm lệ của nàng , nhưng y cực kỳ thích!

 

“Không gì, … thần vui, vui đến mức mừng quá hóa !” Mạnh Tang Du nhanh chóng lau khô nước mắt, vẻ yếu đuối trong khoảnh khắc biến mất, như một ảo giác. Tỉnh táo cơn đại bi đại hỷ, nàng lúc mới nhận , hai chân đang đạp long ủng của y, hai tay đang ôm lấy cổ y, tư thế mật quá mức.

 

Vào cung ba năm, đây là đầu tiên nàng thất thố, còn là mặt đàn ông . Nàng chút kinh ngạc, cũng thể phủ nhận, cảm giác cùng chia sẻ niềm vui và nỗi buồn thật tồi. Con đôi khi kìm nén quá lâu, quả thực cần giải tỏa.

 

“Thật ?” Nam nhân nheo mắt, tỏ ý kiến, cúi đầu hôn lên khóe mắt ướt đẫm của nàng, tinh tế l.i.ế.m vị chua xót còn sót .

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Hoàng thượng…” Mạnh Tang Du há miệng, vẻ mặt chút tự nhiên, nhưng những lời còn đầu lưỡi đang quấn quýt của y chặn , biến thành những tiếng “ưm ưm” mê . Trong phòng ngoài tiếng môi lưỡi giao còn âm thanh nào khác.

 

Phùng ma ma và Kim ma ma gác ở cửa chờ. Nghe thấy tiếng động bên trong, Phùng ma ma chút thoải mái, Kim ma ma bất động như núi. Qua nửa tuần nữa, Kim ma ma thấy đến lúc, tiến lên gõ cửa phòng, nhỏ giọng nhắc nhở: “Hoàng thượng, giờ còn sớm, nên trở về ạ. Thái hậu , đây là Từ Ninh Cung, nơi thể ngủ .”

 

Chu Võ Đế đang luồn tay vạt áo của Tang Du, sức xoa nắn nửa bán cầu đầy đặn của nàng, vùi đầu cổ nàng say sưa mút hôn. Hai dẫu cũng là trưởng thành, tâm trạng thả lỏng, xa cách lâu ngày, đều chút khó kìm lòng. Lời nhắc nhở của Kim ma ma như một lời nguyền, nháy mắt phá vỡ khí nóng bỏng kiều diễm trong phòng. Mạnh Tang Du tỉnh táo , vội đẩy y , ánh mắt lấp lánh. Nàng thế mà đàn ông mê hoặc!

 

C.h.ế.t tiệt! Chu Võ Đế mắt đỏ ngầu c.h.ử.i thầm, kéo Tang Du lòng ghì chặt, khàn giọng : “Để trẫm ôm thêm một lát!”

 

Cảm nhận vật cứng của y đang đè lên eo , Mạnh Tang Du dám nhúc nhích, ngoan ngoãn để y ôm. Dục vọng nồng cháy rút , sự ấm áp và dịu dàng thoang thoảng trong khí se lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-122.html.]

 

“Trẫm đây, tiễn trẫm.” Hít một thật sâu nơi cổ nàng, Chu Võ Đế ngẩng đầu lên, bá đạo lệnh.

 

Mạnh Tang Du nhún gối nhận lời, đang định khoác thêm áo thì y lấy áo choàng mặc cho nàng, cuối cùng xổm xuống, nắm lấy đôi chân ngọc ngà của nàng, xỏ tất và giày thêu , động tác vô cùng tự nhiên và thuần thục, dường như trăm ngàn . Mạnh Tang Du cúi mắt động tác của y, ánh mắt phức tạp khôn xiết. Nếu là hoàng đế, chừng nàng sẽ động lòng thật, cho dù là ở thời hiện đại đề cao chế độ một vợ một chồng, sự dịu dàng che chở như cũng thật hiếm .

 

Mặc quần áo chỉnh tề, nam nhân vuốt mái tóc rối bên má nàng, dùng áo choàng bao nàng kín mít, lúc mới nắm tay nàng đẩy cửa phòng . Phùng ma ma và Kim ma ma như hai vị thần giữ cửa, một trái một , Thường Hỉ chèn ép góc đang cúi đầu, mặt đầy vẻ đồng tình. Thân thiết với vợ cũng giới hạn thời gian, Hoàng thượng thật đủ uất nghẹn!

 

“Cho ngự liễn đến cửa cung chờ, trẫm cùng Tang Du một đoạn.” Chu Võ Đế lệnh cho Thường Hỉ.

 

Thường Hỉ nhận lời, thấy hai nắm tay nền tuyết, vội vàng tiến lên che ô.

 

Tuyết mới rơi sạch sẽ và trong sáng, dẫm lên như bông mềm xốp, còn phát tiếng “kẽo kẹt” giòn tan, tai thú vị. Tay y ghì chặt, mười ngón đan , chia sẻ nhiệt độ cơ thể, chân hai hàng dấu chân nền tuyết ai bước qua song song kéo dài, mật khăng khít. Không lợi dụng và tính toán, hư tình giả ý, đây là đầu tiên Mạnh Tang Du cùng y chung sống hòa bình, cảm giác trong lòng vô cùng vi diệu.

 

“Tiễn đến đây thôi, về .” Mặc dù cố gắng chậm , nhưng cửa cung vẫn nhanh đến. Chu Võ Đế cẩn thận cài chiếc áo choàng lớn cho nàng, phủi vài bông tuyết vai nàng, dịu dàng .

 

“Thần cung tiễn Hoàng thượng.” Mạnh Tang Du nhún gối hành lễ, thấy y động, ngẩng đầu dùng ánh mắt dò hỏi. Theo lý, đợi đến khi ngự liễn của y biến mất nàng mới thể rời .

 

“Nàng , trẫm ở đây nàng.” Chu Võ Đế vuốt ve chiếc mũi ửng đỏ vì lạnh của nàng, ngữ khí giấu sự sủng ái. Thấy nàng nhíu mày, định từ chối, y tiến lên ôm lấy vai nàng, xoay nàng : “Đi , đợi nàng trẫm mới .” Ngữ khí cường thế cho phép từ chối.

 

Mạnh Tang Du ngẩn ngơ gật đầu, về phía một đoạn, xoay , y quả nhiên đang lặng ở cửa cung nàng. Thấy nàng , y giơ tay vẫy vẫy, tựa như đang thúc giục nàng mau trở về. Đón lấy chiếc ô từ Phùng ma ma, khóe miệng Mạnh Tang Du nở một nụ thoải mái. Người đàn ông tuy muôn vàn điều , nhưng một điểm ai sánh bằng, lời hứa của y bao giờ thất bại. Nói chắc chắn sẽ giúp tìm phụ , chắc chắn sẽ thông báo cho đầu tiên, y đều . Nàng thật lòng cảm tạ.

 

Hôm , thương thế của Hoàng thượng khá hơn, ngài hồi triều. Canh ba giờ Dần, các vị đại thần trong Thái Hòa Điện đèn đuốc sáng trưng, chờ Hoàng thượng giá lâm. Văn võ quan viên xếp hàng hai bên theo phẩm cấp, ranh giới rõ ràng. Nếu là ngày thường, khỏi hàn huyên vài câu, nhưng giờ đây khí vô cùng u ám, nhiều mặt lộ vẻ thấp thỏm, lòng lo âu.

Loading...