Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-10-14 15:56:43
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trái tim đang lửa giận thiêu đốt như tưới một trận mưa rào, dâng lên một ý vị ngọt ngào. Sống bên như hình với bóng suốt mấy tháng, thể bồi dưỡng sự ăn ý phi thường? Y tin rằng, chính là hợp với Tang Du nhất!

 

Thái hậu ý vị thâm trường liếc y một cái, đợi y đặt chén xuống mới từ từ lên tiếng: “Lý tài tử bên ngoài là do con sắp đặt ?”

 

“Vâng,” Chu Võ Đế vỗ mặt bàn, thẳng thắn thừa nhận, “Mẫu hậu, nếu cần bầu bạn, nhi thần tin rằng nàng thích hợp nhất. Tụng kinh, phụng dưỡng, sẽ ai tận tâm hơn nàng, bởi vì nàng là còn đường lui. Tang Du thì cứ để , nàng là Hoàng hậu do nhi thần định sẵn, là thê tử tương lai của nhi thần, thể theo đến Thiên Phật Sơn ăn chay niệm Phật?”

 

“Nàng thích hợp Hoàng hậu.” Thái hậu vê Phật châu, lên tiếng phủ quyết.

 

“Nàng năng lực, khí độ, thủ đoạn, thích hợp? Tang Du ưu tú, mẫu hậu hẳn là .” Ánh mắt Chu Võ Đế trầm xuống.

 

“Gia thế của nàng thích hợp. Con sợ Mạnh gia công cao lấn chủ, ngoại thích chuyên quyền ?” Thái hậu lạnh, lời đầy vẻ trào phúng.

 

“Cái gì công cao lấn chủ, ngoại thích chuyên quyền, chẳng qua là cái cớ để che giấu sự bất tài của quân chủ. Đến thần thuộc của còn khống chế , thể khống chế thiên hạ? Trước đây là nhi thần hẹp hòi!” Chu Võ Đế bình tĩnh về phía Thái hậu, vẻ mặt nghiêm nghị.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Thái hậu thẳng y một lúc lâu, bùi ngùi thở dài. Nếu như tiên đế cũng thể nghĩ như … Bà lắc đầu, tự nhủ chuyện cũ thành quá khứ, nên nghĩ .

 

“Đi, gọi Lý tài tử bên ngoài , nấu một chén canh gừng cho nàng uống. Nói với nàng, ai gia đồng ý.” Thái hậu xua tay với Kim ma ma, cuối cùng cũng con trai thuyết phục.

 

mà, nếu lời ai gia , Đức phi khi ai gia rời cung đều Từ Ninh Cung bầu bạn cùng ai gia tụng kinh.” Thoáng thấy niềm vui tràn trong mắt con trai, khóe miệng Thái hậu cong lên, đúng lúc dội một gáo nước lạnh.

 

“Đó là tự nhiên!” Biểu cảm của Chu Võ Đế cứng đờ, nghiến răng lên tiếng.

 

Khóe miệng Thái hậu ý càng đậm, đúng lúc , ngoài điện thông báo, Đức phi thu dọn xong xuôi, đến Từ Ninh Cung tận hiếu.

 

“Nhi thần chuyện riêng với nàng một lát, mượn thiên điện của mẫu hậu dùng một chút.” Chu Võ Đế đợi Thái hậu đồng ý, dậy vội vàng rời . Nhìn bóng dáng phần hấp tấp của y, Thái hậu bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng ánh mắt vô cùng vui mừng. Tiên hoàng từng , đế vương nên tu đạo vô tình mới thể thành tựu sự nghiệp trăm năm. Lời đồng tình. Một đế vương vô tình vô tâm thể việc yêu dân như con? Sao thể việc kiêm ái thiên hạ? Bà vẫn luôn cảm thấy tiên đế đáng thương, may mắn là con trai vết xe đổ của ông, rơi kết cục cô độc sống hết đời, chúng bạn xa lánh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-118.html.]

 

“Lý tài tử? Sao ngươi ở đây?” Ngoài điện, thấy Lý Thục Tĩnh tay chân run rẩy, sắc mặt xanh trắng, đang bưng một chén canh gừng khó khăn nuốt xuống, Mạnh Tang Du qua hỏi, trong lòng dâng lên một dự cảm lành.

 

“Thiếp tham kiến nương nương, đến đây bầu bạn cùng Thái hậu tụng kinh.” Lý Thục Tĩnh đặt chén xuống hành lễ, thái độ vô cùng cung kính, cốt khí kiêu ngạo của nàng sớm bẻ gãy từng tấc. Hơn nữa, nàng nên cảm tạ Đức phi, nếu để thế Đức phi, Hoàng thượng cũng sẽ cho nàng và con trai con đường lui . Đi theo Thái hậu đến Thiên Phật Sơn, rời xa hậu cung và triều đình tranh đấu ngừng, với phận hèn mọn của nàng mới khả năng che chở cho con trai bình an lớn lên.

 

Nghe thấy câu trả lời của nàng, lòng Mạnh Tang Du chùng xuống, sự việc biến cố.

 

“Tang Du, theo trẫm đến đây, trẫm chuyện với nàng.” Chu Võ Đế khoanh tay ở cửa đại điện, trầm giọng gọi.

 

Lại là ngươi đến phá hỏng chuyện của lão nương! Hoàng đế thất thường, ngươi rốt cuộc đây? Mạnh Tang Du âm thầm nghiến răng, nhưng mặt nở một nụ dịu dàng động lòng , chậm rãi qua, theo nam nhân thiên điện.

 

Nhận ánh mắt hài lòng của đế vương, Lý Thục Tĩnh nhẹ nhàng thở . Một lát , ý chỉ của Thái hậu ban xuống, thấy thăng lên vị phân Lý chiêu nghi, nàng lộ nụ đầu tiên nhiều ngày.

 

“Hoàng thượng, Lý tài tử cũng theo Thái hậu cùng Thiên Phật Sơn ?” Vừa thiên điện, Mạnh Tang Du hành lễ hỏi an, mở miệng liền hỏi chuyện quan tâm nhất. Nàng nhận , hiện tại Hoàng thượng đối với nàng vài phần tình ý, mà nàng từ đến nay giỏi tùy cơ ứng biến, thuận nước đẩy thuyền, thỉnh thoảng phóng túng một chút cũng thể.

 

“Nên gọi nàng là Lý chiêu nghi.” Chu Võ Đế xuống chủ vị, vỗ vỗ vị trí bên cạnh , một đôi mắt sâu thẳm khó lường, Mạnh Tang Du chút tê dại da đầu.

 

Ngồi xuống bên cạnh y, nụ mặt Mạnh Tang Du phần cứng đờ.

 

Chu Võ Đế nghiêng đầu bình tĩnh chăm chú nàng, đầu ngón tay mơn trớn đôi môi nứt nẻ của nàng, vẫy tay với Thường Hỉ đang gác ở cửa: “Thuốc của nương nương hâm nóng ? Nóng thì bưng qua đây.”

 

Chiều nay, y nữ mấy đưa t.h.u.ố.c qua, đều Phùng ma ma lấy cớ ‘nương nương còn đang ngủ say’ đuổi về. Các bà cho rằng t.h.u.ố.c cũng giống như t.h.u.ố.c tránh thai đây, hận thể đến một chén đổ một chén. Chu Võ Đế tin xong thật dở dở , nghẹn một bụng lửa mà chỗ phát tiết. Chuyện trách ai, chỉ thể tự trách tạo nghiệt!

 

“Hoàng thượng…” Mạnh Tang Du l.i.ế.m môi, định mở miệng, đầu ngón tay của y đặt giữa đôi môi nàng, một động tác im lặng.

 

“Có chuyện gì đợi uống t.h.u.ố.c xong hãy . Nếu trẫm nhớ, nô tài bên cạnh nàng đều nhắc nhở nàng ? Thân thể suy nhược thành như còn điều dưỡng cho , thể sinh con nối dõi cho trẫm?” Y trông thì như đang quở trách bất mãn, nhưng ngữ khí vô cùng dịu dàng. Y nhận lấy chén t.h.u.ố.c do Thường Hỉ dâng lên, cầm lấy thìa, xem tư thế thế mà định tự tay đút.

Loading...