Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 114
Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:20:16
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mạnh gia đang lúc đại nạn, thể để cớ bàn tán.” Mạnh Tang Du kể lể dùng lớp trang điểm tinh xảo hoa mỹ che sắc mặt tái nhợt.
Chẳng mấy chốc, một Đức phi nương nương diễm lệ vô song, khí chất cao sang xuất hiện mắt . Nàng mặc bộ triều phục màu tím, khoác thêm áo choàng lông chồn, đeo bộ móng tay xa hoa nạm đầy châu ngọc, bước lên kiệu đến Từ Ninh Cung. Phùng ma ma và những khác còn cách nào, đành bung dù bước nhanh theo . Nương nương quá độc lập, quá kiên cường, điểm tuy , nhưng khiến khỏi đau lòng!
Từ Ninh Cung thoang thoảng hương trầm, một đám phi tần đang chờ ở thiên điện để thỉnh an Thái hậu. Thái hậu ở Thiên Phật Sơn lâu ngày, sớm quen với sự thanh tịnh của chốn tu hành, ngoại trừ ngày đầu tiên trở về, bà tiếp kiến các phi tần đến thỉnh an. Các phi tần chỉ thể đợi đến giờ Thân, ở ngoài điện dập đầu với Thái hậu một cái .
Dù , cũng ai dám vắng mặt. Có gặp là một chuyện, đến là chuyện khác. Biểu hiện của các nàng, ma ma của Từ Ninh Cung và Hoàng thượng đều thấy cả.
“Kim ma ma, mấy ngày nay trời lạnh, Thái hậu khỏe ?” Thần phi đến cửa thiên điện, bắt chuyện với Kim ma ma.
“Thái hậu khỏe, tạ nương nương quan tâm.” Kim ma ma kiêu ngạo cũng nịnh nọt.
“Vậy thì . Lần may nhờ Thái hậu, nếu Hoằng Văn của thần e là…” Như thể nỗi buồn ập đến, Thần phi cúi đầu lau nước mắt nơi khóe mắt, một lúc mới nở một nụ kiên cường, giọng phần mong đợi: “Hoằng Văn từ hôm gặp Thái hậu xong liền nhớ mãi quên, cứ luôn đòi đến Từ Ninh Cung thỉnh an hoàng tổ mẫu. nó thể gầy yếu, thời tiết hiện tại quá lạnh, bản cung tiện đưa nó đến.”
Cổ Hoằng Văn chính là Bát hoàng tử, năm nay hai tuổi, đang ở độ tuổi ngây thơ hồn nhiên, đáng yêu như ngọc. Thần phi dùng con trai để lấy lòng Thái hậu, khiến một đám phi tần nghiến răng nghiến lợi.
Giọng Thần phi nhỏ, trong điện Thái hậu tụng kinh xong thấy. Nghĩ đến các hoàng tôn khổ, bà dặn dò cung nữ bên cạnh: “Đi, mời các nương nương .”
Nghe thấy Thái hậu triệu kiến, một đám phi tần vui mừng khôn xiết. Thần phi mím môi mỉm , đôi mắt cụp xuống ánh lên tia sáng.
“Đứng dậy , các hoàng tôn khỏe ?” Thái hậu tay vê Phật châu, nhàn nhạt lên tiếng.
Mẫu phi của vài vị hoàng tử tiến lên đáp lời: “Khởi bẩm Thái hậu nương nương, so với đây khá hơn nhiều, tạ nương nương quan tâm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-114.html.]
“Ừm, các ngươi chăm sóc cẩn thận, t.h.u.ố.c thang và thức ăn hàng ngày nhất định chuyên lo liệu, đừng để xảy sai sót gì. Đợi đến lúc ai gia rời cung, đưa chúng nó đến cho ai gia xem một chút.” Thái hậu mặt lộ vẻ dịu dàng, ánh mắt lướt qua , nhíu mày : “Đức phi đến?”
Kim ma ma sớm Hoàng thượng dặn dò, đang định tiến lên đáp lời, ngờ Thần phi giành một bước: “Hồi Thái hậu, con ch.ó của Đức phi nương nương c.h.ế.t, nàng thương nhớ quá độ nên lâm bệnh .”
“Đức phi nương nương đa sầu đa cảm như ? Hoàng thượng trọng thương cũng thấy nàng thế nào, vì một con vật cưng c.h.ế.t mà lâm bệnh? Chắc là Thần phi nhầm !” Hiền phi nhíu mày, trông thì như đang giúp Đức phi thanh minh, thực chất là đang châm ngòi thổi gió, bỏ đá xuống giếng.
Thái hậu vô cùng chán ghét màn kịch của hai , ánh mắt dần trở nên lạnh băng. Hai tưởng Thái hậu nổi giận, đang thầm đắc ý.
“Mạnh Quốc công gặp nạn ở biên quan, sinh tử rõ, Đức phi vì thế mà lâm bệnh, đến miệng các ngươi thành vì một con chó? Nhà Phật câu: Kẻ nào phạm khẩu nghiệp, ắt chịu hình phạt kéo lưỡi!” Giọng lạnh băng ẩn chứa sự tức giận vang lên ở cửa đại điện, Thần phi và Hiền phi sợ đến chân tay bủn rủn, mặt còn giọt máu.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Thần thỉnh an Hoàng thượng!” Tất cả phi tần đồng loạt hành lễ. Thần phi và Hiền phi phản ứng thì chậm một nhịp, lề mề quỳ xuống , sắc mặt xanh trắng, vẻ mặt hổ.
Nam nhân cao lớn tuấn mỹ mang theo một hàn khí rảo bước điện, trực tiếp lướt qua các phi tần, xuống bên cạnh Thái hậu, cầm tay Thái hậu hỏi an. Thần phi và Hiền phi len lén liếc gương mặt ẩn chứa sự thô bạo của nam nhân, lòng hoảng sợ yên. Các phi tần còn đều cúi đầu, che giấu sự hả hê trong mắt. Kéo lưỡi? Không cần đợi hai xuống địa ngục, để Hoàng thượng tự hành hình thì hơn!
“Thần lỡ lời, xin Hoàng thượng thứ tội!” Các phi tần khác đều dậy, chỉ Thần phi và Hiền phi vẫn còn quỳ, run rẩy dập đầu cáo tội.
Mạnh Quốc công là công thần của Đại Chu, vì nước hy sinh, Hoàng thượng đối đãi với Mạnh gia và Đức phi tự nhiên càng thêm hậu hĩnh. Đức phi từ khi Mạnh Quốc công mất tích đến nay vẫn luôn im lặng, nháo, cả ngày như chuyện gì. Lâu ngày các nàng thế mà quên mất chuyện , trực tiếp đụng họng s.ú.n.g của Hoàng thượng. Hiện giờ biên quan thiếu Mạnh Quốc công trấn giữ, chiến cuộc mãi tiến triển, Hoàng thượng đang lúc phiền lòng.
Dù tính kế Đức phi, cướp đoạt cơ hội hầu bệnh của nàng cũng nên lấy chuyện lá chắn! Thất sách! Hai trong lòng hối hận thôi.
Chu Võ Đế nhận lấy do Kim ma ma dâng lên, nhấp một ngụm, đó cùng Thái hậu hàn huyên chuyện nhà, như thấy hai đang quỳ chân, quan tâm. Điều so với việc nổi giận hỏi tội còn khó xử hơn. Sắc mặt Thần phi và Hiền phi càng thêm tái nhợt, cúi thấp hơn. Các phi tần khác ánh mắt khẽ lóe, lòng mỗi đều sự hả hê riêng.
Thái hậu cũng như thấy hai , con trai đến bà đến đó, vẻ mặt nhàn nhạt. Ở Thiên Phật Sơn lâu ngày, bà chán ghét nhất là những màn tranh đấu của phụ nữ trong cung.
Khi đầu gối Thần phi và Hiền phi tê cứng, sắp chịu nổi nữa, ngoài điện truyền đến tiếng thái giám thông báo — Đức phi nương nương yết kiến!