Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-10-09 15:07:51
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy A Bảo im trong lòng động đậy, Mạnh Tang Du dám chạm , đôi tay nâng cơ thể nhỏ bé của run rẩy.

 

“Mau, mau gọi thái y!” Giọng nàng khô khốc.

 

Đối với khác, đây chỉ là một con chó, là một món đồ chơi để giải khuây. Đối với nàng, đây là bạn đồng hành, là bạn bè, thậm chí là nhà, là sự tồn tại mà cho dù động đất nổ , núi lửa phun trào cũng thể vứt bỏ. Nàng thể kiêng nể gì mà gần gũi nó, cần sợ hãi việc phân biệt tôn ti thể liên lụy nó , nàng thể đem hết tâm sự của cho nó , cần sợ hãi một ngày nào đó nó đột nhiên phản bội.

 

Sớm dành cho A Bảo một vị trí quan trọng trong lòng, nàng mất .

 

Đức phi nay luôn là kiêu ngạo tùy ý, mặc dù nàng nửa đêm tự ý mở cửa cung, mặc dù nàng gọi thái y chỉ vì một con chó, khác tuy trong lòng ý kiến nhưng dám cãi .

 

Thái y nhanh đến, cõng hòm t.h.u.ố.c ở cửa hành lễ vấn an.

 

“Miễn lễ, mau đây xem A Bảo của bản cung!” Mạnh Tang Du liên thanh thúc giục.

 

Khi Chu Võ Đế tỉnh , một bàn tay to đang sờ soạng cổ , chạm vết thương tím bầm do siết, mang đến một trận đau nhức. Hắn kêu lên một tiếng, ngẩng đầu trừng mắt về phía chủ nhân của bàn tay to. Hắn xuất tôn quý, bao giờ chịu sự đối xử thô lỗ như ?

 

“Thái y, ngươi nhẹ tay chút!” Thấy A Bảo đau tỉnh, Mạnh Tang Du lập tức lên tiếng, đó nhẹ nhàng vỗ vỗ đỉnh đầu A Bảo, đau lòng dặn dò, “A Bảo ráng chịu một chút, để thái y kiểm tra rõ ràng, sẽ nhanh khỏe thôi.”

 

Sự khó chịu khắp và nỗi buồn bực trong lòng trong khoảnh khắc tan biến, miệng Chu Võ Đế bất giác phát một trận nức nở nũng, cái đuôi lưng vẫy qua vẫy . Có thể nữa thấy phụ nữ , chính cũng nhận , trong lòng vui sướng bao.

 

Vuốt ve bộ lông lưng A Bảo, Mạnh Tang Du như trút gánh nặng mà .

 

Chỉ siết cổ nửa khắc đồng hồ, ngoài một vòng bầm tím cổ, cũng thương ở . Thái y chẩn bệnh xong, để một hộp cao tan m.á.u bầm lui xuống.

 

Mạnh Tang Du lấy một cây kéo nhỏ, nhẹ nhàng gõ cái mũi ướt át của A Bảo , “Tiểu tử, lông cổ ngươi cắt mới thể bôi thuốc. Ngươi ngoan ngoãn, đừng lộn xộn. Nếu ngươi ngoan, lát nữa sẽ gọi Bích Thủy nấu cho ngươi đồ ăn khuya.”

 

Chu Võ Đế đối với giọng điệu dỗ trẻ con của nàng dần quen, hiếm hoi đáp một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-11.html.]

 

Tiếng rên rỉ của chú ch.ó con khiến Mạnh Tang Du tan chảy. Nàng ngây ngô một lát, đó cầm kéo cẩn thận cắt một vòng lông cổ A Bảo, tỉ mỉ bôi t.h.u.ố.c mỡ lên.

 

Động tác của phụ nữ nhẹ nhàng dịu dàng, thần sắc chuyên chú như đang chăm sóc cho đứa con của , ngón tay trơn láng mang theo ấm nhàn nhạt, từ cổ truyền trái tim, một cảm giác gần gũi thể tả. Chu Võ Đế ngẩng đầu chăm chú khuôn mặt vô cùng diễm lệ của nàng, nhất thời chút ngẩn ngơ.

 

“Xì!” Bích Thủy và Ngân Thúy đang dọn dẹp lông ch.ó bên cạnh bật , chỉ A Bảo trêu chọc, “Nương nương, cắt một vòng lông, bộ dạng của A Bảo thật kỳ lạ, .”

 

“Thực , lông của ch.ó Poodle mỗi tháng đều tỉa đúng hạn mới thể mọc dày và hơn. Nếu bây giờ là mùa xuân, thêm một tháng nữa tỉa lông m.á.u cho A Bảo. giờ là lập thu, chẳng mấy chốc thời tiết sẽ lạnh đột ngột, cắt lông m.á.u A Bảo sẽ bệnh.” Mạnh Tang Du một bên vuốt ve sống lưng A Bảo một bên .

 

Chỉ là nuôi một con ch.ó thôi, nhiều chuyện lằng nhằng như ? Người phụ nữ thật là tốn công! Chu Võ Đế thầm hừ lạnh, cố ý lờ bức tường phòng ngự đang dần tan chảy trong lòng.

 

Bôi t.h.u.ố.c xong, cái cổ đau âm ỉ truyền đến một trận mát lạnh, Chu Võ Đế hồi phục một chút tinh thần, đang cảm thấy đói bụng thì Phùng ma ma bưng một chén cháo gà thơm nồng và một đĩa bánh sữa mềm xốp .

 

“A Bảo kinh hãi, ăn chút gì đó bồi bổ.” Mạnh Tang Du đẩy chén cháo đến mặt A Bảo, vỗ đầu trấn an, còn thì lấy một miếng bánh sữa bỏ miệng.

 

Híp mắt A Bảo vẫn đang ăn ngon lành, Mạnh Tang Du cuối cùng cũng nhịn , bắt đầu liệt kê những nguy hiểm trong Ngự Hoa Viên, một cành cây, một bậc thang, một ngưỡng cửa, một bàn chân to, thậm chí là một vũng nước sâu đến nửa thước đều thể là vũ khí sắc bén g.i.ế.c , cho nên, cùng thì cả… lộn xộn một đống lớn, cũng mặc kệ A Bảo hiểu .

 

Chu Võ Đế miệng nhỏ l.i.ế.m cháo thịt, dường như quan tâm đến những lời lải nhải của Đức phi, nhưng nội tâm xúc động. Sự quan tâm tỉ mỉ và bình thường như , bao lâu cảm nhận ? Cho dù là Tuệ Như và mẫu hậu, cũng bao giờ cho cảm giác thư thái như .

 

Một chú ch.ó con dù tình cảm phong phú đến , ngươi cũng đừng mong từ khuôn mặt xù lông của nó chút manh mối nào. Vì , Mạnh Tang Du hề nhận tâm trạng đổi nhanh chóng của Chu Võ Đế, thấy nó ăn no liền dịch cái ổ nhỏ của nó xuống giường , đặt nó , kéo một mảnh vải bông nhỏ che bụng nó, nghiêm khắc cảnh cáo, “Tối nay ngươi ngủ ngay mắt , nếu còn trộm , xem đ.á.n.h gãy chân ch.ó của ngươi !”

 

Giọng điệu ngoài mạnh trong yếu của phụ nữ, giơ cao đ.á.n.h khẽ, cùng với vẻ mặt giả vờ hung dữ, trông đáng yêu đến bất ngờ, Chu Võ Đế nhếch mép , rên rỉ một tiếng, chậm rãi nhắm mắt .

 

Mạnh Tang Du ghé mép giường một lúc, thấy ngủ thật , lúc mới yên tâm dựa gối đầu. Đến khi nàng thở đều, Chu Võ Đế đang nhắm chặt mắt đột nhiên mở , đáy mắt đen láy lưu chuyển ánh sáng phức tạp. Hắn sâu sắc thoáng qua phụ nữ giường, thở dài vội vàng nén .

 

Hành động tối nay thất bại, nhưng sẽ từ bỏ, ban đêm thì ban ngày, chờ cơ thể khỏe hơn một chút, nhất định đến Càn Thanh cung và Chung Túy Cung xem xét, đó tìm cách lấy cơ thể của .

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

 

Loading...