Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-10-13 11:50:37
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Muốn cho dân Đại Chu đều ngài yêu là thần ! Muốn cùng thần sinh hạ hoàng tử công chúa tôn quý nhất! ngài ? Vào cung ba năm, ngài rốt cuộc cho thần cái gì?” Nàng ngã sõng soài mặt đất, thê lương gào thét.

 

Chu Võ Đế dừng bước, đầu dùng đôi mắt sâu thấy đáy chằm chằm nàng, một lúc lâu mới từ từ lên tiếng: “Trẫm cho ngươi cái gì? Thẩm Tuệ Như, cung ba năm, ngươi từng hạ độc? Có từng khó? Có từng cung nữ tâm phúc phản bội? Đều ! Trẫm vì ngươi diệt trừ tai họa ngầm! Bảo vệ ngươi kín kẽ một khe hở! Thậm chí,” đến đây, y nhắm mắt , giọng trở nên vô cùng khàn khàn, “trẫm thậm chí vì ngươi dựng lên một tấm khiên, để nàng ngươi tranh, ngươi đấu. Ngươi chỉ cần an tâm ở Chung Túy Cung, chờ đến khi triều đình quét sạch, ngươi sẽ vinh đăng ngôi hậu. Trẫm đang dùng cách của để bảo vệ ngươi, và trẫm ! Trẫm lẽ với tất cả phụ nữ trong cung, nhưng trẫm duy nhất phụ ngươi!”

 

Thu hồi ánh mắt, y đá văng cửa cung ngoài. Bị gió lạnh buốt thổi qua, đôi mắt cuộn trào cảm xúc lập tức bình tĩnh trở . Y ấn ấn túi thơm trong ngực, nhanh chân bước .

 

“Hoàng thượng! Ngài đừng , thần sai …” Giọng nghẹn ngào của Thẩm Tuệ Như sớm còn oán hận, chỉ còn sự hối hận sâu sắc. Không âm mưu tính kế, tranh đấu, giờ nghĩ , những ngày tháng đây của nàng ở Chung Túy Cung mới bình yên và vui vẻ bao! tất cả đều lòng tham của nàng phá hỏng!

 

Thường Hỉ nhặt áo khoác ghế lên, bước qua nàng. Hối hận quá muộn!

 

Ngoài cung, phủ Thái sư.

 

Tin tức Lương phi sảy thai đày lãnh cung truyền , đám đông đến phủ Thái sư tham gia phúng viếng vốn dĩ đông đúc nháy mắt tan rã còn một mảnh. Trong họ, đại đa dựa Thẩm Thái sư đều là vì cái bụng của Lương phi và sự sủng ái của Hoàng thượng dành cho nàng. Hai thứ còn, Thẩm gia lập tức đ.á.n.h về nguyên hình, , thậm chí còn bằng đây. Đang yên đang lành đày lãnh cung, còn Thẩm Thái sư trọng thương, tước bỏ chức vụ. Đây nghi ngờ gì là tín hiệu Hoàng thượng sắp tay với Thẩm gia. Nói chừng, tai họa diệt môn của Thẩm gia chính là bút tích của Hoàng thượng.

 

Có thể quan trong triều tự nhiên đều là thông minh. Thẩm gia lập tức các gia tộc quyền quý trong kinh liệt danh sách từ chối qua . Những giao tình sâu đậm với Thẩm gia càng cảm giác đại họa sắp ập đến.

 

Trong linh đường âm u, Thẩm Thái sư suy sụp bên quan tài của con trai cả, ngẩn ngơ. Quản gia cho hầu lui , đưa một bức mật thư tay ông .

 

Ông định thần , cố gắng xem xong, khuôn mặt suy sụp càng thêm già nua. Tờ giấy từ bàn tay run rẩy của ông rơi xuống, gió cuốn lên xoay tròn trong linh đường, mang theo vài phần điềm .

 

“Lão gia, xảy chuyện gì?” Quản gia nhỏ giọng hỏi.

 

“Tạ Chính Hào c.h.ế.t. Người trong cung đó nhất định là Hoàng thượng! Nhất định là! Hắn tỉnh !” Thẩm Thái sư tê liệt ngã xuống ghế. Chính thống chính là chính thống, chỉ cần để lên ngôi vị hoàng đế, thủ đoạn thể Thẩm gia tan thành tro bụi!

 

“Lão gia, lão gia ngài !” Nhìn Thẩm Thái sư nhắm hai mắt, từ từ ngã xuống đất, quản gia lòng nóng như lửa đốt hét lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-105.html.]

 

Hôm , Mạnh Tang Du giờ Mẹo qua đến Càn Thanh cung hầu bệnh. Bầu trời xám xịt bắt đầu rơi những bông tuyết lớn như lông ngỗng. Nàng nhanh chân đến điện, cởi áo khoác ngoài.

 

Thường Hỉ ngăn cung nhân ngoài điện thông báo, để tránh phiền giấc ngủ của Hoàng thượng, đó ân cần nhận lấy áo khoác của Đức phi nương nương, dẫn nàng tẩm điện.

 

Trong điện đốt địa long, ấm áp như xuân. Bên cửa sổ bày một chậu sơn nảy mầm mới, thậm chí còn nhú vài nụ hoa, khiến Mạnh Tang Du thêm vài . Nàng kinh ngạc phát hiện, Càn Thanh Điện trống trải lạnh lẽo đây thêm nhiều chậu hoa xanh, trông ấm áp và tràn đầy sức sống.

 

Người c.h.ế.t một sẽ đặc biệt quyến luyến sinh mệnh, lời quả nhiên sai. Nàng nghĩ, thấy giường màn đóng chặt, ngập ngừng về phía Thường Hỉ: “Hoàng thượng còn tỉnh ? Vậy bản cung đến thiên điện đợi một lát.”

 

“Hoàng thượng đêm qua dặn, nương nương đến thì lập tức đ.á.n.h thức ngài.” Thường Hỉ cúi đáp lời.

 

Thánh chỉ thể cãi. Mạnh Tang Du mím môi, thể tiến lên kéo giường màn, chuẩn đ.á.n.h thức nam nhân.

 

Đôi mày rậm của nam nhân nhíu chặt, mí mắt hai quầng thâm dày, hiển nhiên ngủ yên, môi mỏng mím thành một đường thẳng, dung nhan tuấn mỹ mang theo vài phần lạnh lùng. Mạnh Tang Du , khi y mở mắt , sự vô tình trong đôi mắt sâu thấy đáy đó mới đáng sợ .

 

Nàng cúi , định mở miệng do dự. Hay là để y ngủ thêm một lát, ít nhất khi ngủ y vô hại, cần nàng phí tâm đối phó. Nàng định buông giường màn, nam nhân một bước mở mắt. Thấy phụ nữ bên giường, y hề chút kinh ngạc nào, ngược nở một nụ mơ màng chân thật, một tay kéo nàng lên giường.

 

“Tang Du, ngủ với trẫm một lát.” Y ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, thỏa mãn lẩm bẩm. Ngữ khí , động tác , dường như mỗi ngày hai tỉnh dậy đều đối mặt như thế.

 

“Hoàng thượng, thần còn mang theo lạnh!” Mạnh Tang Du giãy giụa định dậy, vô tình đụng gối ngọc, thế nhưng phát hiện túi thơm của đang đè ở .

 

Trong lúc nàng kinh ngạc, nam nhân xoay đè nàng xuống giường, đặt hai tay nàng lên vai , lẩm bẩm: “Ôm trẫm một cái, nàng bên cạnh, trẫm ngủ .”

 

Giai nhân rõ ràng ở ngay mắt, y thể chạm , sợ nàng chán ghét, càng sợ đẩy nàng đầu sóng ngọn gió. Chỉ trong mơ, y mới thể ôn những ngày tháng ấm áp ngọt ngào qua.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Loading...